
được đăng lên website của trường. Các em có thể đến phòng net xem và làm thủ tục theo hướng dẫn. Giờ chúng ta vào bài học.
.
.
.
Cùng lúc đó tại Perth – Australia
-Hai người này sao lại rủ mình đi chơi cùng một lúc vậy nè >_ “Reng…reng…”, chuông điện thoại Bailey vang, cô giật bắn người.
-Hi Sammy.
– Help me check my essay !!!!!!!!!! Bailey [giúp tớ check bài luận nha bailey'>
-Hihi…..why not. Now? [hihi đương nhiên rồi, bây giờ luôn được không ?'>
-That so great. Thanks thanks moaha…. [vậy thì quá tốt thanks thanks moaha..'>
…
May quá có Sam là vị cứu tinh hehe.
“Hôm nay em bận”-SMS Bailey gửi Zac và Justin.
“Cậu thắng rồi đó Justin”-Zac gửi
“???. Ko phải anh đang đi với cô ấy sao?”
“Hả, tôi tưởng Bailey đi cùng cậu?”
“Vậy ta lại huề”
…
-Hả ??????? Mình đậu học bổng rồi…………… aahhhhhhhhhhh…………. :((…. huhu…. Mình được đi Úc…….. Mình có đang mơ ko ??? :((…………
Reng reng…
-Alô anh Nhật hả ?
-Anh đang đợi trước trường em nà, đi ăn cùng nha !
-OK, hôm nay em đãi anh ! Đợi xí. Hihi…
…
-Hôm nay My My có gì vui vậy ta ?
-HíHí…em được học bổng đào tạo ngắn hạn 3 tháng ở Úc. Học bổng toàn phần đó anh, em vui quá. Cả trường chỉ có 10 người đạt thôi ^^…
-Chà My My giỏi quá ta, ước gì anh cũng được đi nước ngoài như em !
-Anh đùa hoài, anh muốn đi lên mặt trăng còn kịp. Huống hồ gì chỉ là châu Úc.
– ^__^ “My My cũng đáng yêu quá ta , dạo này cười nói nhiều hơn trước rồi. Lại còn biết nói đùa, ngố thiệt ^__^”
…
Măm măm…
-Mà chiều nay em có tiết ko ?
-Dạ hok anh, anh cho em đi ké về nha, phiền anh quá hihi…
-Đi mua này tí với anh nha !
-Mua gì vậy a ?
-Mua ……piano đó. Anh có một cái bên nhà ba mẹ, nhưng nó to lắm. Giờ anh muốn mua cái khác gọn gọn tí cho hợp với nhà anh.
-Anh biết chơi piano à ?
-Hm…chứ sao ^^!
-Mà em có biết gì đâu, đi theo ngại lắm !
– Hok sao mà, đi nha !
-Ơ…..dạ :”>…
…
“Sao My My lại bất ngờ khi biết mình chơi piano ? Vậy My My chắc chắn ko phải là Ngọc Bảo ? Ngoài cái khoản trông giống Bảo ra, My My cũng 22t, học giỏi, quê ở Bến Tre và từng có một mối tình. “Vì anh ấy quá ngốc, còn em thì quá tàn nhẫn”…. My My nói có ba mẹ dưới quê còn không phải ba của Bảo làm kiến trúc sư sao ? Rốt cuộc là sao ? My My là ai ? Hay là Bảo đang giả vờ với mình, đang thử mình ? Khó nghĩ quá, điên mất !”
…
-Đặt góc này hợp rồi đó anh.
-Đàn mở hàng tặng em nè, em muốn nghe bài gì ?
-Hm…Love Story. ANh biết chơi hok ?
-Hả…?
-Sao bài này khó quá hả anh, vậy anh đàn bài nào cũng được.
-À hok anh biết chứ, rành là đằng khác. “Nhưng sao lại là Love Story được chứ” – Minh Nhật thấy thắc mắc.
.
-Sau này anh dạy em với nhé !
-Định trả công anh gì đây ?
-Chưa gì mà công với lao, thôi em hok dám nhờ nữa.
-^^ Anh đùa mà. Có tí đã giận ^^.
Có vẻ cuộc sống My My thú vị hơn từ ngày gặp Minh Nhật. Hai người ngày càng quấn quí và thân thiết nhau hơn. Nỗi đau về sự mất mát Ngọc Bảo cũng đang dần ngui trong trái tim tưởng đã chết của Minh Nhật.
Minh Nhật dạy My My tập đàn, nó khó hơn cô tưởng, mà nói học vậy thôi chứ My My cũng chẳng học được gì, toàn bắt Minh Nhật đàn cho mình nghe. o_O~
Mỗi buổi sáng thay vì Việt đưa đón cô giờ là Minh Nhật. My My cũng muốn sớm làm lành với Việt, muốn hai đứa sớm thân thiết lại như xưa nhưng chẳng cách nào liên lạc được với anh ta. My My hơi lo, liệu có chuyện gì xảy ra với Việt ko ?
Nhưng sao ở bên Minh Nhật, My My lại có cảm giác khác lạ thế này, cảm giác khác hẳn khi ở cạnh Việt. Cô cũng ko hiểu nữa ? Chẳng lẻ My My đã….yêu rồi sao ???
My My vội gạt phăng cái suy nghĩ mà cô cho là điên rồ ấy.
Dạo cuối tuần gần đây Minh Nhật thường lấy xe máy chở cô vi vu khắp Sài Gòn. Lần đầu tiên My My mới cảm nhận được Sài Gòn về đêm đẹp đến thế này 0__0 . Hôm này Minh Nhật và cô cùng đi xem phim.
Vè phần Minh Nhật, 5 năm rồi, anh mới tìm lại được cảm giác thế này. Cảm giác hạnh phúc và vui vẻ khi ở bên một người con gái ! Anh thấy biết ơn My My ! Rồi tự dưng lại thấy sao ngày xưa mình ngốc quá. Ngọc Bảo đáng ra phải được nhiều điều hạnh phúc hơn. Ngọc Bảo là cô bé tốt, ngây thơ nữa, để Hạ Nhi ăn hiếp năm lần bảy lượt, lại còn bị Hoài Anh gạt, thiếu vắng tình thương của gia đình. Tại sao anh tiếp tục giáng thêm đau khổ cho cô bé. Anh ân hận quá, dằn vặt quá. Anh có thể vui đùa với một cô gái khác thế này trong khi Bảo đã chịu bao uất ức trong ngần ấy năm sao ? Ko thể, anh ko được phép có tình cảm với My. Bảo biết sẽ buồn lắm. Tại sao anh cứ mãi năm lần bảy lượt suy nghĩ vấn đề theo những hướng trái ngược nhau ! Liệu rằng Bảo sẽ vui khi anh hạnh phúc hay sẽ buồn khi người con gái bên anh không phải là cô bé. Anh phải làm sao ? Làm sao bây giờ ?
-Anh, phim hay quá hen !
-Hả..ờ..ờ…phim hay em. Giờ mình về nha em, anh hơi mệt.
-Ơ…dạ…
“Vậy mà khi nãy nói sẽ dẫn mình tới chỗ này >_
Thời tiết cuối đông làm My My thấy lạnh, trên đường về cô cứ hắt hơi suốt. Minh Nhật bảo cô phải lo giữ gìn sức khỏe mà học, lát sẽ mua thuốc cho cô. My My thấy vui vui nhưng cô chợt có ai đó bên đường làm cô phải tập trung nhìn
“Phải anh Việt ko ?”
Là Việt, Việt say khước bư