Vết sẹo định mệnh

Vết sẹo định mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322950

Bình chọn: 9.00/10/295 lượt.

ghiến đôi môi căng đỏ của nó. Nhưng cậu thấy cậu không nên làm thế. Mọi việc chỉ mới vừa bắt đầu. Bứt dây động rừng. Cậu không thể manh động vào lúc này được. Cứ chờ và giải quyết xong mọi việc cũng không muộn. Cậu nghĩ vậy…

– Mà Shin này…

– Sao?

– Cậu tìm thấy cậu ta chưa?

Nó ngẩn người vài giây. Nó không biết nên trả lời như thế nào nữa. Nó có nên nói Ken chính là Hoàng Anh không? Nhưng nó vẫn chưa làm rõ hết mọi chuyện. Nó không thể nói vào lúc này được. Không được!

Nó cười trừ thay cho câu trả lời. Jimmy nhìn dáo dát quanh phòng. Nhìn vào bức tranh treo trên tường đối diện cậu. Cậu nói nhưng vẫn không rời mắt khỏi bức tranh…

– Nói thật! Tớ thực sự không hiểu tại sao cậu lại hi sinh nhiều thứ như vậy chỉ vì một người mà biết bao nhiêu năm trời không gặp mặt? Cậu nhớ lời hứa đó nhưng có chắc là người đó còn nhớ hay không?

– Tớ…

Nó thấy cổ họng dường như nghẹn lại. Nó không thể thốt ra được chữ nào. Và thật ra trong đầu nó lúc này cũng chẳng có chữ nào để thốt ra cả. Thấy nó im lặng cậu cũng im lặng. Vài giây sau cậu đứng dậy tiến gần hơn về phía nó. Nhìn vào đôi mắt đang bối rối của nó cậu nói từng chữ nhẹ nhàng nhưng với nó thực chất rất nặng nề. Khó mà có thể trả lời…

– Chẳng lẽ cậu yêu hắn và… yêu nhiều đến mức phải hi sinh nhiều như vậy…?

Lời nói của cậu như một bàn tay từ từ bóp chặt lồng ngực nó. Không đau nhói nhưng càng lúc càng thấy khó chịu. Nhìn cậu một cách bối rối, nó thật sự không biết trả lời sao. Nó có yêu Hoàng Anh hay không? Nó chưa từng nghĩ đến việc đó. Nhưng nếu bảo nó phải rời xa Hoàng Anh thì chắc nó không thể…

Đang rơi vào thế bí, bỗng tiếng gõ cửa lại vang lên.

– Shin…!

Tiếng gọi có lẽ rất bình thường nhưng đối với nó lúc này là một thứ vô cùng giá trị, giúp nó thoát khỏi hoàn cảnh mà đối với nó sẽ rất khó để giải quyết. Nó bước nhanh ra mở cửa…

– Sun!

– Đi ăn không? Ủa, cậu cũng ở đây à?

Sun nói với vẻ hơi bất ngờ khi thấy Jimmy đang đứng trong phòng.

– Tớ cũng mới vừa tới thôi! *cười*

– Vậy tụi mình đi ăn chung luôn nhé? Cậu ăn không? – Nó quay sang nhìn Jimmy rồi nói.

– Ừm! Tớ cũng thấy hơi đói rồi.

– Vậy đi thôi!

Cả ba cùng tiến về canteen trường. Nó thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát chết còn Jimmy thì nhìn nó với một ánh mắt vô cùng… khó hiểu. Nó chứa đựng chút gì đó gọi là muốn chiếm đoạt, muốn giữ cho riêng mình mà không muốn chia sẻ với bất kì ai. Không một ai cả!

Chương 31

Chap 31 –

Tại canteen trường…

Cả ba vừa lấy thức ăn xong thì tìm bàn. Nó kéo hai cái bàn lại để cả ba có thể cùng ngồi. Lúc đó, Min từ bên ngoài bước vào canteen. Thấy Min nó gọi…

– Min!

Min nghe tiếng nó gọi nên nhìn xung quanh. Thấy nó vẩy tay cậu tiến đến. Nhìn thấy Jimmy ngồi nó cậu cố tỏ ra vẻ tự nhiên. Tuy vậy ánh mắt cậu nhìn Jimmy vẫn có gì đó dè chừng. Và điều đó không may lại để Sun nhìn thấy. Nhưng không biết Sun có suy nghĩ hay thắc mắc gì không. Chỉ thấy Sun hết nhìn Min rồi nhìn Jimmy. Min lấy thức ăn rồi cùng ngồi chung bàn với cả ba. Cả đám vừa ăn vừa nói chuyện rôm rã…

– Mà cậu cần làm việc gì ở đây vậy? – Sun hỏi nhưng vẫn không ngừng thưởng thức bữa sáng.

– À cũng không có gì quan trọng lắm. *cười*

– Vậy à? Không quan trọng mà cậu từ Mỹ đến tận Việt Nam luôn.

– À thì cũng muốn đến thăm hai cậu vì lâu rồi không gặp mà.

– Sun! Mày cứ như là mấy người hỏi cung ấy…

Nó mắng con bạn một-cách-dịu-dàng vì thấy con bạn dạo này cứ tấn công tới tấp mọi người. Nhất là Min và Jimmy.

– Thì tao hỏi cho biết thôi. Làm gì bênh dữ vậy…

– Thôi tao không nói với mày nữa. Mày muốn làm gì thì làm đi…

Nó đành bó tay trước con bạn lí sự của mình.

– Tao đi lấy nước đây. Uống cam hết nhé?

– Ừ – Đồng thanh.

– Để tao đi với mày…

Rồi nó và Sun đi lấy nước cho cả bọn. Vì nó đi toilet nên Sun quay lại trước. Sun quay lại thì thấy Min và Jimmy đang nói chuyện. Vẻ mặt Jimmy thì khác hẳn thường ngày cô thấy. Một vẻ mặt lạnh lùng. Còn Min thì có gì đó yếu thế hơn. Cậu nói mà vẻ mặt cứ toát lên vẻ gì đó sợ sệt. Sun nghe loáng thoáng cả hai nói gì đó nhưng không rõ ràng vì khoảng cách không gần lắm…

– Cậu chuẩn bị tinh thần đi. Có lẽ sắp có việc cho cậu làm rồi đó!

– Dạ. Tôi biết rồi…

– Lần này mà không làm cho tốt nữa thì cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đó…

– Vâng…

– Trông hai cậu có vẻ thân thiết nhỉ? Con trai nên việc làm quen cũng nhanh chóng ha.

Cuộc nói chuyện của hai người ngừng lại khi Sun bất ngờ xuất hiện. Jimmy thì nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tươi cười thường ngày còn Min thì cố tỏ ra vẻ tự nhiên nhất.

– À… ừ! – Cả hai ậm ự cho qua.

Sau đó nó trở ra. Cả bọn vừa nói chuyện vừa uống nước. Cả ba người còn lại cứ rôm rã nói cười còn Sun thì cũng tỏ ra vui vẻ nhưng vẫn chú ý thái độ của Jimmy và Min. Có gì lạ lẫm khi thấy gương mặt lúc nãy của hai người và cả cuộc nói chuyện đó nữa. Tiếc là Sun không nghe rõ được.

Lát sau, cuộc nói chuyện cũng kết thúc. Vì có bài tập nên nó phải về làm. Sun thấy Jimmy khẽ khều người Min rồi ra hiệu gì đó. Khi nó đã đi về ký túc thì Sun lén theo sau cả hai. Sun chầm chậm bước theo cả hai đang đi ra phía dãy phòng trống < dãy phòng n


Insane