
nh Hùng có về không nữa ! Nhật Mai bất giác thốt lên.-Anh Hùng nào ??? Tiểu Long tò mò.-À em quên chưa kể với anh ! Em có một người anh trai nhưng anh ý bỏ đi từ hổi bố em mất rồi ! hơn 15 năm anh ý chưa về ! Chỉ liên lạc qua điện thoại thôi ! Nhật Mai buồn bã.-Cái gì ! bố em mất rồi á !thế ba Harry không phải bố đẻ em à ! Tiểu Long ngạc nhiên !-Ừ ! Anh nhớ năm chúng mình thi đại học không ? Trước đó một năm ba Harry sang làm ăn ở Việt Nam rồi quen mẹ em ! Sau hai người quyết định đến với nhau và sang Anh sống đưa theo em sang để em có cơ hội học tập tốt hơn.Nhật Mai khẽ thở dài.-Trời đất quỷ thần ơi ! Thế sao em không nói cho anh địa chỉ hay số điện thoại gì để anh chờ em gần 4 năm trời ! Em biết anh sợ mất em thế nào không ???? Tiểu Long thẫn thờ,anh lại buồn.-Tại em sợ em sẽ không quay về nữa ! Nhưng sau khi nghe em nói về mong muốn được quay lại Việt Nam để thực hiện ước mơ của mình thì ba Harry đã ủng hộ em,ba còn đầu tư vốn và nhờ vài người bạn có tiếng trong lĩnh vực này giúp em mở một tòa báo đó ! Nhật Mai kể lại mọi chuyện,giọng nói cô buồn bã.-Haizzzzz J Thôi mọi chuyện qua rồi ! Mong rằng anh của em sẽ về ! Tiểu Long an ủi.-Ừ mong là vậy ! Anh ý giờ làm….. Nhật Mai ngập ngừng.-Làm gì vậy ! Tiểu Long tò mò.-À không ! Em cũng không biết nữa ! Nhật Mai lặng đi. Trời dần về chiều tối ,bầu trời nhạt dần ,mồ hôi thấm ướt vai áo Tiểu Long cũng đã khô,một ngày thật vất vả nhưng lại làm anh biết thêm nhiều sự thật mà anh suy nghĩ suốt thời gian dài qua. Bỏ qua suy nghĩ viển vông,Tiểu Long lạc vào giấc ngủ .Đêm nay trời không nóng như mọi hôm,Tiểu Long có lẽ đã trút được phần nào đó,nhẹ nhõm,thoải mái,giấc mơ hay gặp lại đến với anh.Giấc mơ màu hồng,ngày anh được bước đi cùng cô trên con đường tràn ngập cánh hoa hồng,cô sẽ mắc bộ váy trắng tuyệt đẹp bước cùng anh-người chồng của cô.Rồi gia đình của anh sẽ có thêm những đứa trẻ đáng yêu,chúng sẽ gọi anh bằng bố và gọi cô bằng mẹ,anh sẽ cùng cô dắt những đứa trẻ đáng yêu đi chơi rồi sẽ đưa chúng đi tới những nơi mà ngày bé anh ít được tới.Rồi anh sẽ ôm chúng mỗi khi chúng khóc,đọc truyện trước khi đi ngủ rồi anh sẽ cùng cô……….. Reng……….reng……reng…..tengggg !!! Tiểu Long đang mơ đẹp thì tiếng đồng hồ báo thức kêu.Tay với chiếc đồng hồ ném xuống đất,tiếng kêu lại càng vang dữ dội hơn,Tiểu Long buộc phải kết thúc giấc mơ ngàn thu mà cứ tới đoạn…. thì lại tỉnh. Còn 3 ngày nữa là tới ngày mà anh được sẽ được cùng cô bước trên thảm đỏ ngập hoa rồi ! Nghĩ tới đây Tiểu Long lại cười hạnh phúc.Ngày hôm nay anh sẽ cố gắng hoàn thành nốt phần việc còn lại chuẩn bị cho lễ thành hôn còn mai và ngày kia anh sẽ để dành chăm chút lại bản thân để chuẩn bị làm chú rể chứ. CHƯƠNG XXII: NHẬT MAI ! EM Ở ĐÂU ?Tuyết không tanChương XXII : Nhật Mai ! em ở đâu ?Hai ngày trước lễ cưới.-Tiểu Long ???-Ơi ??-Sang nhà em đi em dẫn anh đi gặp một người ! Nhật Mai tỏ vẻ vui mừng.-Ờ ờ đợi a ! Tiểu Long nhanh chóng thay quần áo sang nhà Nhật Mai.Mặt trời vừa ngủ dậy đang chuẩn bị leo lên từng ngọn cây đằng xa,ánh nắng thêm gay gắt dần,đường xá đông đúc giờ cao điểm,Tiểu Long đang cố gắng thoát ra khỏi dòng người tấp nập,giờ cao điểm ở thủ đô thật không thể tưởng tượng nổi với hàng ngàn chiếc xe máy,ô tô san sát nhau xếp thành từng hàng dài đợi tới lượt mình thoát khỏi trục đường này.Vẻ mặt ai cũng nhăn nhó ,một phần vì trời nóng,phần còn lại vì sợ muộn giờ làm,giờ học.Còn Tiểu Long sợ lỡ hẹn với Nhật Mai,chắc cô đang trách anh,từng suy nghĩ còn đang bay qua lại trong đầu anh thì tiếng chuông điện thoại kêu lên ing ỏi hòa vào tiếng động cơ đang nổ,không khí trở nên ngột ngạt.-Alo !! Anh đang bị tắc đường đợi anh tí nhé ! Tiểu Long nhanh chóng nghe máy chẳng để ý xem ai gọi.-Anh nào thế ! Tiếng cười khúc khích phát ra từ phía bên kia làm anh giật mình nhìn lại điên thoại.Một số điện thoại lạ. 0.o-À xin lỗi,tại mình tưởng bạn mình gọi.Tiểu Long ngượng ngùng,chợt anh thấy như có một cơn gió lạnh thoáng luồn qua cơ thể anh,giọng nói này,tiếng cười này,anh chợt lặng người.-Vẫn như ngày nào ! chẳng khác tí nào nhỉ ???-Ừ ! 5 năm rồi mà vẫn nhớ tới người bạn cũ này sao ??? Tiểu Long khẽ cười .-Bạn bè thế đấy,5 năm không gặp thì sao ! Sắp cưới mà không cho người ta tới chúc phúc sao ? Nguyệt PHương tủm tỉm cười.-Ơ sao cậu biết ??? Tại giờ cậu chuyển nhà tớ cũng chẳng biết liên lạc với cậu kiểu gì nên…… Tiểu Long ngượng ngùng.-Cũng không trách cậu được,giờ tớ mới từ miền nam về mà ! Đúng lúc quá nhỉ ?? Thấy Thành Nam bảo cậu săp cưới nên xin số hỏi thăm thôi.!!-Cảm ơn cậu nhé ! Mà ngày kia nếu không bận gì thì tới chung vui cùng bọn tớ nhé !! Lâu lắm không được gặp cậu rồi nhỉ,cô bạn cũ !-Có đi không thì bảo đây ? Tiếng nói từ một người phụ nữ đang tức giận nhìn Tiểu Long cùng bao nhiêu ánh mắt như dao như kiếm đứng sau anh giục anh đi.-À mà tớ đang bận tí ! Có gì hôm đấy mình nói chuyện tiếp nhé ! Tiểu Long vội vàng nổ máy đi khi con đường đang dần di chuyển.-Ừ tạm biệt cậu ! Nguyệt Phương tắt máy,cô chợt cười nhớ về anh,chàng trai mà cô nhung nhớ một quãng thời gian không hề ngắn. :( Tới nhà Nhật Ma