
ý là người mà con hay kể với ba,mẹ ý ! Nhật Mai khúc khích cười.-Mời cậu ngồi ! Ba Nhật Mai chậm rãi phát ngôn tiếng việt rất rõ ràng.-Cháu uống gì để cô lấy ! Nhật Mai ra phía mẹ cô đằng gian nhà bếp pha chế đồ uống.-Dạ ! Cho cháu ly nước cam !-Hai người nói chuyện đi nhé ! Nhật Mai nói vọng ra phía Tiểu Long và ba cô đang ngồi.-Cháu năm nay bao tuổi rồi !-Dạ,cháu năm nay 23 tuổi thưa bác ! Tiểu Long lễ phép đáp.-Cháu bằng tuổi Nhật Mai à ! Cháu với Nhật Mai quen nhau được bao lâu rồi !-Dạ thưa bác,cháu với Nhật Mai quen nhau từ năm chúng cháu 15 tuổi, giờ cũng được gần 9 năm rồi ạ ! Tiểu Long chậm rãi trả lời.-Gần 9 năm rồi ! Nhật Mai cũng thường kể cho bác nghe về cháu ! Nó rất thích cháu ! Chưa có người con trai nào lại khiến nó như vậy ! Ba Nhật Mai chậm rãi phát âm cho chính xác.-Dạ ! Cháu cũng rất yêu cô ấy ạ !-Yêu con gái cô khổ lắm vậy mà cháu cũng yêu được sao ? Mẹ Nhật Mai mỉm cười đặt cốc nước cam trước mặt Tiểu Long.-Dạ cháu cảm ơn cô ạ ! Cháu cũng thấy có khổ nhưng điều làm cháu khổ hơn là cháu đã yêu cô ấy mất rồi nên không buông ra được ạ ! Tiểu Long gãi đầu cười.-Cái gì ! Khổ á ! Nói lại em xem ! Nhật Mai véo vai Tiêu Long dọa nạt.-À không không ! Sướng vô cùng,vô cùng sướng ! Tiể Long nhăn mặt vì đau.-Hai đứa này thật à ! Mẹ Nhật Mai nhìn chồng đang nở nụ cười vui vẻ.Bà rất vui khi nhìn con gái mình hạnh phúc như vậy.Nhật Mai từ bé đã là một đứa tre ngang ngạnh và bướng bình,cô không thích tiếp xúc với bất cứ ai trừ ba mẹ cô,nhưng Tiểu Long lại là người làm cho cô thay đôi hoàn toàn về cả tính cách lẫn cách sống của Nhật Mai và bà tin chắc rằng anh sẽ là người làm cho con gái mình hạnh phúc.Tiểu Long được sắp xếp ngủ tại một phòng riêng nhưng Nhật Mai xin mẹ sang ngủ cùng anh.Ban đầu Tiểu Long nhất quyết không đồng ý,có lẽ anh đang ngượng ngùng vì điều gì đón nhưng sau khi được sự đồng ý của ba mẹ Nhật Mai cùng sự nài nỉ của cô,anh và cô đã yên vị trên chiếc giường êm ái.-Ngủ cùng người ta không sợ à ? Tiểu Long nằm ngang người quay về phía Nhật Mai.-Không ? Anh ngốc bỏ xừ ra ! Nhật Mai khúc khích cười .-Em không biết những người đần đần mới là những đứa nguy hiểm à !-Anh đang cố tỏ ra nguy hiểm sao,có giỏi thì làm gì đi.-Thôi thôi ! xin xin cô. Hai người đắm đuối nhìn nhau rồi lại tủm tỉm cười,đồng hồ báo 12h đêm đã qua được một lúc mà đôi trai gái này còn thức ôn lại kỉ niệm xưa.Nhật Mai khẽ rúc đầu vào Tiểu Long,anh đặt cánh tay xuống làm chiếc gối cho cô dựa,cằm anh khẽ cọ cọ vào đầu cô,anh ôm cô chìm vào giấc ngủ tại vương quốc Anh huyền ảo trong hạnh phúc. CHƯƠNG XIX : CẦU HÔNTuyết không tanChương XIX : Cầu hônChiều tím mộng mơ trên con đường dài sầm uất,Tiểu Long cùng Nhật Mai đang đi dạo quanh khu các khu phố sau một ngày ghé thăm các địa điểm nổi tiếng mà Tiểu Long từng mong ước được tới.-Tiểu Long ?-Ơi ? có chuyện gì sao ?-Hai ngày nữa về nước rồi ! Lần này cả ba mẹ em cũng về,chúng mình tổ chức hôn lễ nhé ! Được không anh ? Nhật Mai ôm cánh tay Tiểu Long lắc nhẹ.-Ơ em hay nhỉ,cái này phải để anh nói chứ,con gái sao lại nói thế ! Tiểu Long cười véo vào chiếc má hồng của cô.-Kệ ! Em với anh còn gì mà phải ngại cơ chứ ! Nhật Mai tinh nghịch nhìn anh.-Ừ để tối về anh nói chuyện với ba mẹ em ! cho phải phép ! Tiểu Long chợt khẽ mỉm cười,dường như anh đang có một suy nghĩ khiến anh hài lòng. Trời dần ngả về đêm cũng chính là lúc hai người bước chân về tới ngôi nhà sang trọng của Nhật Mai.-Con chào ba mẹ ! Nhật Mai nhanh chóng kéo Tiểu Long vào nhà .-Dạ ,cháu chào hai bác ! Tiểu Long dần quen với ba mẹ Nhật Mai,anh cũng không còn tỏ ra ngại ngùng như lần đầu mới gặp.-Hai đứa hôm này đi chơi có vui không ? Bác Ngọc-mẹ Nhật Mai đang trong bếp nói vọng ra.-Dạ vui lắm mẹ à ! Nhật Mai bỏ chiếc túi xách xuống ghế sô pha,cô tới hôn lên trán ba mình một nụ hôn nhẹ .-Chào con yêu ! Bác Harry tay cầm tờ báo đặt nhẹ một nụ hôn lên má con gái mình.-Ba ! Tối nay Tiểu Long có chuyện muốn nói với ba mẹ đấy ! Nhật Mai liếc nhìn Tiểu Long đang bối rối ngồi trên ghế salong. Mỉm cười,bác Harry nhìn Tiểu Long như đoán được vài chuyện anh định nói. Bữa cơm vui vẻ trôi qua nhanh chóng,Nhật Mai tranh dọn dẹp,rửa đồ để mẹ mình có thời gian rảnh,tạo cơ hội để Tiểu Long nói chuyện. Phòng khách đang sáng đèn sang trọng với ánh đèn vàng từ chiếc đèn rực rỡ trên trần nhà hình bông hoa tuyết.Tiểu Long đang rất hồi hộp ngồi trước mặt ba mẹ Nhật Mai.Bác Ngọc tay cầm chiếc khăn len đang đan được một nửa còn bác Harry nhấp ly trà nóng vừa được Nhật Mai bưng ra.-Dạ, thưa hai bác ! Tiểu Long hơi lúng túng,ba mẹ Nhật Mai nhìn nhau nở một nụ cười nhẹ rồi đưa ánh mắt vui vẻ nhìn Tiểu Long.-Có phải cháu có chuyện muốn nói với hai bác phải không ?-Dạ thưa hai bác ! Cháu muốn xin phép hai bác cho cháu với Nhật Mai…. Tiểu Long đang ấp úng thì bị Nhật Mai xen nào một cách “tàn bạo”.-Được cưới nhau ! Nhật Mai đứng sau Tiểu Long, cô cười hoan hỉ.-Con bé này thật là… Mẹ Nhật Mai nhìn đứa con gái tinh nghịch của mình lắc đầu ngao ngán.-Dạ.Tiểu Long không thể nói thêm được từ nào.-Đằng nào anh chả nói vậy,Tiểu Long nhỉ ! Nhật Mai