Tương tư ác quỷ

Tương tư ác quỷ

Tác giả: Hắc Khiết Minh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324365

Bình chọn: 7.00/10/436 lượt.

i. Đáng sợ hơn là hắn đang cười.

Không phải mỉm cười, mà là cười to!

“Buông ra, đồ khốn này!” Khuôn mặt cô đỏ bừng, muốn gỡ bàn tay đang ôm lưng mình nhưng không được, cô thẹn quá hóa giận vung tay đánh: “Anh còn cười được, buông tay ra. Buông…”

Hắn không những không buông tay, ngược lại còn ôm chặt hơn. Tiếng cười trầm thấp quanh quẩn trong xe.

Đáng ghét!! Đáng ghét!!

Không thể giãy khỏi vòng tay cứng như thép của hắn, cô nhìn hắn cười bèn đấm vào mặt hắn lần hai, dứt khoát tuột khỏi đùi hắn. Cô nghĩ như vậy ít nhất cũng ngăn được tiếng cười ma mị kia.

Ồ, tốt quá, hắn im lặng rồi.

Cô ngửi thấy hương vị sâm panh từ miệng hắn, rất ngọt ngào thơm mát. Hắn không uống rượu, mùi hương ấy dính lại khi hắn hôn cô. Hiểu ra điều ấy khiến cả người cô nóng bừng, lại nhích sát người hắn.

Hắn rên rỉ trong miệng, đẩy cô ra: “Chết tiệt, em làm tôi phát điên mất.”

“Anh mới khiến tôi phát điên ấy…” Cô uể oải nhắm mắt lại, không ngờ lại xảy ra chuyện này, đúng là tự rước lấy nhục: “Rốt cục anh có vấn đề gì vậy, nếu anh không muốn tôi, thì đừng…”

Cô còn chưa nói xong, hắn đã chửi thề một câu. Sau đó ấn tay cô xuống vật đàn ông nóng bỏng căng cứng.

Ôi trời đất ơi!!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng đỏ thêm, mở mắt ra chỉ thấy đôi mắt đen nhánh như hai đốm lửa đang đốt cháy mình.

“Đó… là vì sao?”

“Tôi không muốn dọa em.” Hắn nhìn hai mắt cô mờ mịt, khàn giọng nói: “Tôi nghĩ nên theo đuổi em trước.”

Trong lòng cô rối loạn, đôi môi đỏ mọng hé mở: “Đó không phải là theo đuổi.”

“Đúng, tôi biết, tôi không có kinh nghiệm trong chuyện này.” Hắn giơ ngón tay khẽ xoa làn môi sưng hồng vì bị hôn của cô.

Cô mê man nhìn hắn, yếu ớt nói: “Người khác tương tư anh?”

“Ừm.” Khóe môi hắn ghé sát tai cô, thì thầm.

“Tôi nghĩ tạm thời chúng ta nên bỏ qua bước…” Cô cố đè nén tiếng rên rỉ, thở gấp nói: “Chờ sau này sẽ nói rõ trình tự.”

“Cái gì…” Hắn ngậm vành tai cô khẽ liếm: “Trình tự?”

“Trình tự?” Cô ôm cổ hắn, khẽ rên, không thể suy nghĩ gì.

Bíp….

Tiếng còi ô tô chói tai vang lên, Khả Khanh giật mình bừng tỉnh, mới nhớ ra mình đang ở trong xe, cô xấu hổ thở hắt ra.

“Trời ạ, chúng ta đang ở lề đường.”

“Tôi biết.” Hắn buông tay, nhắm mắt tựa vào ghế.

“Đáng ghét, vì sao anh không cảnh tỉnh tôi?” Cô đỏ mặt luống cuống trở về chỗ ngồi, dùng tốc độ nhanh nhất sửa lại quần áo.

“Tôi đã thử ngăn cản, nhưng em cứ khăng khăng đòi thực hiện đến cùng đấy chứ.”

“Ôi!!” Cô thở thật mạnh, xấu hổ đến phát giận lườm hắn, thấy hắn khởi động lại xe.

“Anh làm gì thế?”

“Đến nơi gần nhất không có người quấy rầy.” Hắn nhấn ga, phóng vọt đi.

—————

Chương sau là màn diễn vô cùng nóng bỏng, các bạn nhớ đón xem :v

Chương 10

Edit: L2NT

Hắn đưa cô về nhà, vì nơi gần nhất không có người quấy rầy chính là nhà cô.

“Xin lỗi, tôi chỉ có đôi dép đang dùng ở trong buồng, có lẽ hơi nhỏ những vẫn dùng tạm được…”

“Khả Khanh.”

Cô không dám nhìn hắn, chỉ vội vàng đi tới phòng bếp, vừa đi vừa nói: “Anh muốn uống nước không? Hay uống thứ gì khác? Nhưng nhà tôi chỉ có cà phê và nước khoáng, đúng rồi, chủ nhà trọ ở dưới lầu có trà ướp hoa nữa.”

“Khả Khanh.”

“Nhưng uống xong hơi ngọt, có thể không giống với loại trà Ô Long, hoặc Long Tĩnh anh hay uống nên sẽ không quen. Tôi pha cà phê cho anh nhé…”

Cừu Thiên Phóng đi tới đằng sau Khả Khanh, ôm thắt lưng cô không cho cô rời đi, sau đó cúi đầu thì thầm bên tai cô: “Xuỵt!”

Cô hơi run rẩy, không còn lẩm bẩm nữa.

“Lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã muốn có em rồi.”

Giọng nói khàn khàn của hắn vang bên tai, hơi thở phảng phất bên má cô. Cô như ngừng thở, chỉ còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng rực của hắn đang áp sát vào lưng cô.

“Rất đẹp, rất rực rỡ…” Hắn xoay người cô lại, nhẹ nhàng xoa đôi môi cô.

Khả Khanh ngước nhìn hắn, khẽ nuốt nước bọt.

“Tôi luôn luôn nhớ mùi hương của em, từng biểu cảm rung động khi tôi tiến vào cơ thể em, và nhớ giọng nói rên rỉ đầy mê hoặc của em đến dường nào?”

Cô không kìm chế được cả người run run, toàn thân nóng lên.

“Ảo tưởng ấy chiếm trọn suy nghĩ của tôi, mỗi ngày mỗi đêm, từng giờ từng phút…” Hắn càng nói càng hạ thấp giọng, rồi từ từ cúi xuống, hôn cô.

Hai con ngươi đen sâu thẳm sáng rực của hắn in bóng đôi mắt mơ màng của cô, khoảnh khắc khi đôi môi hắn chạm vào, cô bất lực thở dài, giang tay ôm hắn.

Làn môi hắn phủ lên môi cô, rồi di chuyển xuống chiếc cổ xinh đẹp, lan sang bả vai. Hắn dùng mũi đẩy dây áo lễ phục, chậm rãi đưa tay ra sau lưng cô kéo khóa xuống.

Nhìn bộ lễ phục lộng lẫy màu đen tuột đến bên hông, cô còn chưa kịp e ngại, hắn đã quỳ xuống, đôi bàn tay rắn chắc ôm lấy đùi bế cô lên, ngậm lấy đầu nhũ hoa trắng hồng.

Cô hít sâu một hơi, chỉ có thể ôm lấy bả vai cường tráng của hắn. Chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn tra tấn, đùa giỡn nụ hoa mẫn cảm của cô. Cô vừa muốn lùi lại vừa muốn áp lại gần, cuối cùng đành ôm lấy đầu hắn khẽ than.

Cừu Thiên Phóng tìm chính xác phòng ngủ của Khả Khanh, thậm chí còn một tay mở cửa một tay bế cô lên. Hắn áp chặt cơ thể cường tráng của mình vào cơ thể cô. Bộ lễ phục màu đen bằng tơ tằm cuối cùng đã nằm hoàn toàn trê


Old school Easter eggs.