
ng rồi, tôi giặt được.
“Nếu giặt không sạch đừng nghĩ đến chuyện ăn cơm!” Nha hoàn Bính cất giọng chói tai đe dọa, dọa xong, cùng nha hoàn Giáp, Ất rời đi.
“Hừ……” Tôi nhìn bóng lưng ba người họ rời khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc, quay ngoắt sang nhìn đám hoa cỏ bên cạnh. Một lát sau lại quay mặt lại hung ác nhìn chằm chằm cổng vòm đã sớm không có bóng người. “Phi!” Dùng sức phỉ nhổ, chỉ thế mà đã muốn uy hiếp tôi, nằm mơ à! Người vì một hơi, chim vì miếng ăn [1'>, tôi tuyệt đối không để cho họ coi mình như trò hề! Tuyệt đối không!!
[1'> Chỉ người không cam lòng yếu thế, hăng hái nỗ lực.
Lửa giận cùng ý chí chiến đấu làm toàn thân tôi tràn đầy sức lực, lấy hơn một nửa số quần áo ra đặt lên miệng giếng, múc nước đổ vào trong chậu. Lấy ngón tay nhúng vào nước, lạnh quá!
Không biết có phải di chứng sau khi sinh xong không, trước kia tôi cũng đâu sợ nước lạnh, cho dù là mùa đông rét lạnh cũng giặt quần áo, rửa rau dưới vòi nước. Mà bây giờ chỉ đụng một cái đã cảm thấy như kim châm thấu xương, ngón tay vô cùng khó chịu, thật giống như bị phong thấp quá sớm vậy.
Tôi theo bản năng xoa đôi tay ngâm trong nước vào nhau, chà xát mấy cái sau đó cắn răng bắt đầu giặt quần áo. Càng e ngại thì càng thấy lạnh, càng cảm thấy khó xuống tay, tôi không muốn làm một đứa con gái vô dụng như vậy!
Chỉ là giặt quần áo của bọn nha hoàn mà thôi, cho dù có quần lót cũng chẳng sao, dù sao đều là phái nữ. Thật may là chưa đưa cả quần áo đàn ông vào, nếu không…… Đang suy nghĩ, ba bóng người rẽ vào cổng vòm. Tôi ngẩng đầu lên nhìn, chính là ba nha hoàn Ất, Bính, Giáp đi mà quay lại.
Nha hoàn Giáp ôm một cái chậu nhỏ trong ngực, trong chậu quần áo chất đống như núi. Nha hoàn Ất, Bính bê một cái chậu lớn, trong chậu cũng chất đống quần áo như núi giống chậu kia.
Thấy thế, tôi ngừng giặt, siết chặt quần áo trong tay ngồi trên ghế đẩu không nhúc nhích, lông mày nhíu lại, bởi vì tôi ngửi thấy được mùi hôi thối của phân và nước tiểu!
Nha hoàn Giáp đặt chậu ôm trong ngực xuống, đứng thẳng lên nhìn tôi cười lạnh. Nha hoàn Ất, Bính nâng chậu gỗ tới sau, hai người càng tới gần mùi thối càng nồng nặc!
Nha hoàn Ất dùng đầu hai ngón tay nhấc một cái quần lót phía trên núi quần áo phe phẩy trước mặt tôi, vừa lắc vừa nói, “Cô phải dùng tay giặt sạch phân trên đây, giặt cho hết mùi thối đi, nếu không……” Nói đến đây thì ngừng, vẻ mặt âm hiểm cười lạnh làm người ta thấy chán ghét!
Tôi nín thở, rũ mắt xuống nhìn hai chậu quần áo mới đem tới, quần áo chất đống ở trong đó đều là quần áo nam đinh! Vừa rồi còn cảm thấy may mắn vì không phải giặt quần áo đàn ông, giờ thì hay rồi, một chút thể diện cuối cùng cũng bị giẫm đạp!
Giặt quần áo nam đinh là ý của Liệt Minh Dã hay ý của bọn hạ nhân cũng không còn quan trọng nữa, quan trọng là ngọn lửa giận trong ngực tôi đã như bão tố bùng lên mãnh liệt. Dưới sự sỉ nhục hết lần này đến lần khác, đầu óc và thân thể tôi đã mất khống chế!
“A……” Tôi đột nhiên hét lên, lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai đoạt lấy quần lót trong tay nha hoàn Ất, trét phân nửa khô nửa nhão trên đó lên mặt cô ta, cảm giác phân và mặt cô ta ma sát dưới tay vô cùng rõ ràng! Hai mắt tôi đỏ sậm, tựa như lệ quỷ gào thét, sức mạnh bạo phát đè nha hoàn Ất xuống đất, nắm chặt quần lót ra sức trét lên mặt cô ta, đem đống nước tiểu sỉ nhục tôi bôi hết lên mặt cô ta!
Nha hoàn Ất thét chói tai tay đấm chân đá, vừa hoảng sợ phản kháng vừa cầu xin sự giúp đỡ của nha hoàn Giáp, Bính bên cạnh.
Tôi sao có thể để cô ta cầu cứu thành công. Tôi hung ác trừng mắt về phía nha hoàn Giáp, Bính. Quả thực sự bộc phát hiếm có của tôi khiến hai người họ sợ tới mức không dám động đậy!
Tôi không có gì muốn nói, ngọn lửa bùng lên dữ dội, chỉ bôi phân lên mặt nha hoàn Ất này sao đã đủ? Duỗi một tay quơ lấy thùng nước đặt bên cạnh giếng đập lên đầu cô ta, vừa đập vừa gào ầm lên.
Tiếng hét kinh người của tôi kéo tiếng thét chói tai của nha hoàn Giáp, Bính. Bọn họ lúc đầu hung thần ác sát hiện giờ đều dùng hai tay ôm đầu chạy trối chết ra khỏi Lan Uyển, vừa chạy vừa sợ hãi thét: “Lăng Tiêu Lạc điên rồi…… Lăng Tiêu Lạc điên rồi……”
Nghe tiếng rít ngoài viện, tôi ngừng hét bắt đầu cười to. Tận đáy lòng cũng mắng Lăng Tiêu Lạc một lượt, nếu cô ấy bộc phát phẫn nộ sớm hơn một chút thì cũng đâu bị hạ nhân bắt nạt?
Tiếng thét chói tai của nha hoàn Ất biến thành kêu đau, biến thành nức nở nghẹn ngào, đã bị tôi đập đến vỡ đầu chảy máu.
Thấy bộ mặt cô ta đầy máu, tôi dừng tay, cầm thùng nước đứng lên lùi về phía sau một bước, giữ khoảng cách với cô ta.
“A…… Hu……” Cô ta nằm trên đất ôm mặt, không biết trên mặt là nước mắt hay là máu, hòa lẫn vào nhau.
“Tôi cho cô biết, sự chịu đựng của con người là có giới hạn! Không phản kháng không có nghĩa là tôi không biết tức giận, lại càng không có nghĩa là các cô có thể tùy ý cưỡi lên đầu lên cổ tôi làm mưa làm gió! Hôm nay lấy máu dạy dỗ cô, xem cô sau này còn dám dùng chiêu trò hạ lưu này vũ nhục tôi nữa hay không!” Tôi phẫn nộ gào lên, quơ quơ thùng nước, thùng ma sát với không khí, tạo ra tiếng gió vù vù.
“Cô…… cô