XtGem Forum catalog
Tướng công mười bốn tuổi

Tướng công mười bốn tuổi

Tác giả: Mạnh Cầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327340

Bình chọn: 9.5.00/10/734 lượt.

áu tuổi, cao 1m65, nhưng cậu ta hiện chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi đã cao chừng này, trổ mã quá nhanh!

Không trả lời câu hỏi của cậu ta, tôi hỏi ngược lại cậu ta với vẻ hoảng sợ, “Tôi là ai? Tại sao mang thai?”

Nghe vậy, cậu ta nhìn hàng lông mày không thể tin nổi nhìn tôi, sau đó thốt ra một câu như núi băng, “Cô là nương tử nuôi từ nhỏ của ta và đang mang thai con của ta.”

“Oành….” Như thể có một tia xét bổ vào đầu thủng một lỗ! Ở cổ tôi như nghẹn phải con bò cạp độc há to miệng không dám ngậm lại, hoảng sợ quan sát cậu ta từ đầu xuống tới chân. Hồi lâu sau, tôi nhìn ngược lại cái bụng nhô cao của mình. Cậu ta chưa trổ mã đầy đủ mà đã có thể làm cho con gái người ta thụ thai? Thật là quá hoang đường rồi!

Không, thật ra cũng không hẳn, việc này rất có khả năng…..Trên mạng cũng thường hay có mấy tin tức giận gân như thế, nhớ nửa năm trước tôi cũng từng xem thấy ở nước ngoài có ông bố trẻ mười ba tuổi và bà mẹ trẻ mười lăm tuổi, hai người đã ăn cơm trước kẻng, cuối cùng còn sinh được một cậu nhóc vô cùng khỏe mạnh.

Tôi quét mắt nhìn căn phòng lần nữa, quan sát người trong gương không còn là mình nữa….. Tôi đã xuyên không rồi! Tình huống trước mắt đã nói lên tất cả! Một người phụ nữ hai mươi sáu tuổi từ lâu đã không còn mơ mộng chuyện tình cảm thời con gái như tôi không ngờ lại thật sự xuyên không!

Cơ thể chao đảo, lung la lay động, vội bám lấy bàn trang điểm mới có thể đứng vững.

Từ hai mươi sáu tuổi biến còn mười sáu tuổi! Từ một phụ nữ cực kỳ xinh đẹp ở hiện đại biến thành một cô gái chỉ dễ nhìn. Từ chưa kết hôn, chưa mang thai bỗng trở thành thiếu phụ bụng mang dạ chửa, vô số chuyện kỳ lạ khiến tôi không thể nào chấp nhận được!

Đột nhiên bụng phát đau nhói từng cơn, nó còn kịch liệt co rút, đau đớn râm ran trong phút chốc chạy toán loạn khắp toàn thân!

Tôi quýnh quáng hít một hơi thật sâu, hai chân cũng không chịu nổi nữa ngồi phịch xuống.

Thiếu niên tay mắt nhanh nhẹn kéo tôi vào trong lòng, hốt hoảng hỏi, “Sắp sinh rồi sao?”

Tôi mở miệng muốn nói, không ngờ vừa mở miệng lại rên rỉ khổ sở, “A…..” Tôi bắt lấy cánh tay cậu ta gật đầu, rồi lắc đầu, đau bụng! Đau quá!

Theo tình hình hiện nay, đến 80% là sắp sinh rồi, bụng to như thế e rằng đã gần đến ngày chuyển dạ!

Thiếu niên không nói thêm lời nào, khom người bế tôi lên lao thẳng tới giường. Để tôi xuống giường, cậu ta mở hé cửa phòng ra một khe hở hướng ra ngoài hét lớn, “Người đâu…..”

Tôi nghe thấy có người vội vàng chạy tới, rồi vội vàng lui xuống, hai chữ duy nhất có thể nghe rõ là “Bà đỡ” còn lại đều hết sức mơ hồ.

Cũng không có tâm tư mà để ý tên thiếu niên kia nói cái gì, hạ thể đau đớn như sắp xé rách tôi vậy! “Á……” Tôi kêu gào thê thảm, hai chân được tự do quẫy đạp tứ tung. Sinh con thực đau quá đi……

Chương 2: Thân Phận Vô Cùng Thấp Kém

Tiếng kêu của tôi càng lúc càng thê thảm, bụng thật sự rất đau! Đau không chịu được!

Khó trách người ta đều nói sinh con đau hơn “Đến tháng” nhiều. Trước kia không tin, hiện giờ tự mình trải nghiệm, quả thực không giả!

“Dùng sức! Thấy đầu rồi! Mau dùng sức!” Tiếng bà mụ kêu chói tai, không biết kêu cho thiếu niên bên ngoài nghe hay là kêu cho tôi nghe. Chỉ biết bà ta kêu khiến tôi phiền lòng loạn ý, kết hợp với đau đớn tra tấn tôi!

“A … Tôi không muốn sinh… A… Đau quá…” Mỗi lần co rút đau đớn tôi lại hét lên, khàn khàn run run, hai tay nắm chặt đệm giường, phía dưới đau trướng vạn phần!

“Im miệng! Cô không tư cách nói không! Sinh cho ta…” Vừa kêu xong, bên ngoài phòng liền truyền đến tiếng thiếu niên rống giận, cửa phòng lập tức “rầm” một tiếng bật tung ra.

“Ai nha, thiếu gia không thể vào, không thể thấy máu, mau đi ra!” Nha hoàn kinh sợ hô, đóng cửa lại, thiếu niên bị đẩy ra.

Thằng nhóc chết tiệt, chịu đau là tôi chứ đâu phải cậu ta, cậu ta dựa vào cái gì không cho tôi không sinh?

Cậu ta thì nhàn rồi, làm thiếu nữ mang thai vạn sự đại cát, cậu ta không cần chịu khổ mười tháng mang thai, lại càng không phải chịu đau đớn lúc sinh nở!

“A…” Tôi muốn chửi đổng nhưng cái bụng không thuận theo, một cơn đau mãnh liệt cắt đứt tiếng nói của tôi, lệ rơi đầy mặt. Đau quá! Sống không bằng chết!

Xuyên không có gì tốt? Không chỉ mất khuôn mặt xinh đẹp, còn phải ở đây chịu đau sinh nở! Tôi hận xuyên không!!

“Đầu ra rồi! Tiếp tục dùng sức! Tiếp tục dùng sức!” Tiếng nói chói tai của bà mụ thăng cấp, y như thổi còi, sợ là mười dặm quanh đây đều có thể nghe thấy.

Tôi thầm mắng bà ta và thiếu niên kia trong lòng, đồ khốn kiếp, tôi chịu đau, hai người họ lại còn thúc giục!

“A…” Hét lớn một tiếng, đau đớn vặn vẹo trên giường, phía dưới đau xót mở ra như bị xé rách, cảm giác bị hung ác kéo căng làm người ta rợn tóc gáy!

Không biết chiến đấu hăng hái bao lâu, sức lực trên người gần như hao hết, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ, đôi mắt chứa đầy nước mắt mông lung không rõ.

Một cơn đau kịch liệt không chịu nổi ùa tới, phía dưới đột nhiên nhẹ bẫng, nhẹ đáng sợ, nhẹ làm cho người ta điên cuồng!

“A…” Nghĩ gì nói nấy, tôi khàn giọng kêu thảm thiết, dùng hết sức lực, bóng tối mãnh liệt ập tới, hôn mê.

Trư