
g quý dương gật đầu.
Liên Kiều ngẫm lại, lập tức lắc đầu ——
“ Tôi mới không cần đâu, chơi không vui!”
( Con lạy mẹ Kiều, mẹ lúc nào cũng nghĩ tới chơi)
“ Tới Cung thị không phải để em chơi bời, mà là…”
Cung Quý Dương rướn thân lên phía trước như muốn tìm cái gì, cười xấu xa nói: “ Báo thù cho em nha.”
“ Thay tôi báo thù?” Nhất thời Liên Kiều không hiểu hàm ý trong lời nói của Cung Quý Dương.
Nhìn thấy bộ dáng mơ hồ của cô, Cung Quý Dương cũng không ngại làm “ Người tốt” một lần nữa, hắn biếng nhác mở miệng nói: “ Chẳng lẽ em không biết Hoàng Phủ Ngạn Tước hai ngày nữa sẽ về Hongkong sao?”
Liên Kiều hơi giật mình, anh nhanh như vậy đã phải đi rồi sao?
Tâm có chút ê ẩm, giống như đã uống rất nhiều nước nên không ngừng khó chịu.
Tại sao có thể như vậy?
Thứ hai túi sách võng (www. shubao2. com)txt sách điện tử hạ tái
“ Tổng bộ của tài phiệt Cung thị đặt ở Mỹ, mà hai ngày sau đó Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng sẽ quay về Mỹ, hắn lừa em lâu như vậy, chẳng lẽ em không muốn cho hắn nếm mùi đau khổ, đi Cung thị báo thù sao?” Cung Quý Dương xấu xa xúi Liên Kiều.
Ý chí chiến đấu lập tức dân lên trong Liên Kiều ! đôi bàn tay trắng như phấn vào giờ khắc này đã nắm thật chặt.
Đúng vậy, cái tên đàn ông đáng chết kia dám lừa cô lâu như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua cho hắn, quả thực là tiện nghi cho hắn đi, tuyệt đối không được.
“ Được. “ Liên Kiều hăng hái nói thêm: “ Quả thực tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ta như vậy, đáng giận.”
“Ha ha ——” Cung quý dương hài lòng cười…
“Nha đầu, theo tôi đi tới Mỹ, tôi sẽ làm quân sư cho em.”
Liên Kiều vỗ tay hoan hô,nhất định cô sẽ trừng trị tên Hoàng Phủ Ngạn Tước kia mới được, để cho hắn biết, lừa gạt Liên Kiều cô hắn sẽ chỉ có thể nước mắt giàn dụa thôi.
Chương 92: Oan Gia Xinh Đẹp: Thói Quen Của Mặc Di
Khách sạn bán đảo HongKong.
Tại khách sạn Salisbury ở Hongkong, mới sáng sớm đã xuất hiện không khí vô cùng quỷ dị.
Đây là gian phòng xa hoa bậc nhất trên tầng cao nhất của khách sạn, thiết kế theo phong cách Châu Âu thanh lịch tươi mát, rất xứng với các thiết bị xa hoa trong phòng. Màu vàng kim cộng với màu ngà voi được bố trí hài hòa, rất tài tình mà biểu lộ ra sắc thái nhàn nhã của con người phương đông.
Chỗ độc đáo nhất chính là, bên trong có một bể bơi vô cùng lớn, nhưng lại thông với tấm kính dưới trần, không thiếu ánh mặt trời ấm áp trong không khí. Bên cạnh lại là những cột trụ cung đình, pho tượng được thiết kế theo phong cách La Mã cực kì đặc biệt, nơi nơi xa hoa.
Hoàng Phủ Ngạn Thương cùng Mặc Di Nhiễm Dung rạng sáng hôm qua đã tới nơi này, nhưng mà, là mỗi người một phòng!
Ánh mặt trời mới lên, ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào mặt nước bên trong bể bơi, khúc xạ ra từng tia lấp lánh trên sóng nước, đón vầng sáng tự nhiên, toàn thân hóa trang một bộ đồ trắng Mặc Di đang tập trung tinh thần ngồi một chỗ, con ngươi trong suốt không vui không buồn, dường như không nhiễm bụi khói trần gian.
Tại trước mặt cô, đang bày ra trận pháp bài Tarot, đây là từ một phong tục được lưu truyền mà hình thành ra trận pháp Tarot, màu tím đậm hình thành quyền uy của bài tính.
Nhìn kỹ đi, cũng là “Chấp hành hành động” trước “trận pháp vòng cổ Trân Châu “, đây là một loại trận pháp thích hợp nhất trước khi hành động một việc gì đó, thông qua loại trận pháp bói toán này, có thể khiến quẻ bói có thể rất nhanh biết được vấn đề khó khăn cùng với biện pháp xử lý tốt nhất.
Mặc Di Nhiễm Dung nhìn trận pháp cuối cùng rút ra một lá bài, rất lâu sau, mới chậm rãi đem mở ra, đập vào mắt, lại là chủ bài Major Arcana —— ma thuật sư!
Trong truyền thống bài Tarot, cùng sở hữu bảy mươi tám bài tẩy mặt, chia làm hai mươi hai trương chủ bài Major Arcana và mười sáu tấm cung đình bài và bốn mươi tấm bài mắc kẹt.
Ngay khi cô nhìn thấy tấm bài cuối cùng của trận pháp kia, trong mắt dường như hơi dao động một chút, lập tức nhíu mày.
Ngay lúc Mặc Di rơi vào trầm tư, chuông cửa lập tức vang, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, nhẹ thở dài một hơi, đi tới cửa, tự mình mở cửa.
Cửa phòng mở ra, ánh mắt cô rơi vào một khuôn mặt đẹp trai!
“Chào buổi sáng, tối hôm qua ngủ có ngon không?”
Chỉ thấy Hoàng Phủ Ngạn Thương tự mình đem bữa sáng đưa tới, vẻ mặt quan tâm hỏi han.
“Tốt lắm, thực cảm tạ Hoàng Phủ tiên sinh an bài tất cả cho tôi!”
Mặc Di Nhiễm Dung đi theo phía sau, môi anh đào nở ra một nụ cười đẹp tự nhiên.
Hoàng Phủ Ngạn Thương trong lòng chợt có một tia mất mác, hắn quay đầu lại nhìn về phía cô, nói:
“Thời gian chúng ta quen nhau không tính là ngắn, em có thể gọi tôi là Ngạn Thương, cái danh xưng Hoàng Phủ tiên sinh này dường như có chút không hay!”
Mặc Di Nhiễm Dung cười ảm đạm, không nói gì.
Lúm đồng tiền như hoa lê rơi vào trong mắt Hoàng Phủ Ngạn Thương có thể nói là kinh diễm vạn phần, hắn thất thần trong chốc lát, chính cái gọi là “Quay đầu mỉm cười trăm vẻ đẹp”, hôm nay hắn rốt cục biết ý nghĩa của những lời này.
Chỉ thấy thân trên cô mặc áo trắng Rosa, bên dưới lại là quần ngắn kết hợp phong cách Gypsy, mà một đầu tóc dài đen không buộc lại mà buông xõa xuống dưới, mộ