The Soda Pop
Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326830

Bình chọn: 8.00/10/683 lượt.

g loạn đây.

Phỉ nhi lập tức hiểu ra, đột nhiên cô giơ tay lên phát vào cánh tay Liên kiều…

“ Này, Phỉ Nhi, cậu làm gì vậy,đau quá!”

“ Nha đầu chết tiệt này, thật là đáng chết, cậu thật hồ đồ đi, cái gì mà khi dễ người ta, chính là bị hắn khi dễ thì có, trời ạ, phải làm sao bây giờ? Cậu lại cứ như vậy mà thất thân, tên đáng chết kia, có tiền thì hay lắm à? Thừa dịp cậu mê man lại chiếm tiện nghi của cậu, còn vu oan giáo họa cho cậu, thật quá đáng mà!”

Vẻ mặt Phỉ Nhi khiếp sợ cùng phẫn nộ, Phỉ Nhi vô cùng sốt ruột, phải làm thế nào đây, nếu như hôm qua cô có thể coi chừng Liên Kiều thì đã không có chuyện gì, cô ấy sẽ không phát sinh chuyện này, trời ạ, cô ấy đơn thuần quá rồi! Phỉ Nhi chỉ biết, nam nữ ở cùng một chỗ, nhất định sẽ có chuyện không may đi!

Liên Kiều há hốc mồm, cô ngây ngốc nói:

“ Không thể , không thể nào, nếu tớ không làm vậy, tại sao hắn lại gạt tớ ?”

“Đứa ngốc, anh ta đương nhiên muốn gạt cậu, kẻ có tiền đều giống nhau, chuyện gì mà không làm ra được, cậu thật sự là rất đơn thuần, sao cậu có thể dại khờ như vậy, mắc mưu của anh ta, hiện tại tớ lo lắng cho cậu, còn không biết tối qua anh ta có làm việc gì vô lễ với cậu không đâu, vạn nhất cậu…. “

Phỉ Nhi nói tới đây đột nhiên ngừng lại.

Dù sao cô cũng lớn hơn Liên Kiều vài tuổi, loại chuyện này nói ra cũng không được tự nhiên, tuy rằng bây giờ xã hội rất cởi mở, nhưng Liên Kiều đơn thuần như vậy, quả thực nếu như cô ấy vô duyên vô cớ bị như vậy, ngộ nhỡ mang thai thì sao? Người đàn ông kia sẽ thừa nhận hay chỉ là vui đùa một chút thôi? Nếu như vậy chẳng phải hạnh phúc cả đời này của Liên Kiều sẽ bị hủy hoại sao?

“ Ngộ nhỡ cái gì, Phi NHi, cậu có gì thì nói luôn ra đi!”

Liên Kiều vộ vàng hỏi.

Phỉ nhi không biết phải nói như thế nào, cuối cùng đành rầu rĩ nói:

“ Chiều nay tớ với cậu tới bệnh viện!”

“Ách?” Liên Kiều không kịp phản ứng.

“Được rồi, không cần hỏi lại, tóm lại , về sau cậu cẩn thận một chút cho tớ, buổi tối nếu cậu lại đi ra ngoài cậu sẽ chết đấy, có nghe không?’

Phỉ Nhi cố ý hung ác đe dọa cô.

Liên Kiều nhìn Phỉ NHi như đang tức giận, vì thế mới nhu thuận gật đầu, hơn nửa ngày mới lên tiếng:

“ Thực ra mọi chuyện đều từ tên Hoàng Phủ Ngạn Tước kia mà ra, nếu không phải do hăn, tớ cũng không phải tìm Cung Quý Dương để hỏi hắn ở đâu, nhưng mà…. Hắc hắc…”

Cô lại vô tâm vô phế cười rộ lên, cười đến vẻ mặt trông rất khủng bố, cực giống một siêu cấp ác ma khiến người ta kinh hãi.

“Nhưng mà cái gì?”

Trong đầu Phỉ Nhi lại dâng lên loại cảm giác quen thuộc, mỗi khi Liên Kiều cười đáng sợ như vậy, chính làđiềm báo cô ấy chuẩn bị đùa bỡn ai đó.

Khóe mắt Liên Kiều lóe ra một ý tưởng trả thù…

“Hắc hắc, hôm nay HoàngPhủ Ngạn Tước nhất định sẽ đến bến cảng, hơn nữa anh ta cũng sắp tới rồi, tớ nhất định phải khiến cho anh ta thật thảm mới được…”

Phỉ Nhi trừng to mắt —— trong lòng cũng không khỏi bồn chồn, cô nhìn cái hố to dưới chân Liên Kiều, dùng sức nuốt nước miếng ực một cái…

“Liên Kiều,không phải cậu muốn ở chỗ này chờ anh ta đi!”

Liên Kiều cười lộ ra lúm đồng tiền :

“ Không bao lâu nữa, đương nhiên tớ nhìn thấy ảnh chụp của anh ta liền có dự cảm , tên đầu heo này đang trên đường lớn tới cảng đó.”

“Liên Kiều à, tớ nghĩ, người ta dù sao cũng là tứ đại tài phiệt, cậu trêu đùa như vậy, không được…”

“Phỉ Nhi, cậu là bạn tốt của tớ, cậu cũng thấy đấy, tên Hòag Phủ Ngạn Tước kia khi dễ tớ, nhưng lại cùng một chỗ với cây đu đủ kia, xem như anh ta không hề để tớ vào mắt đi!”

Liên Kiều phẫn nộ nói.

“Nhưng mà người ta cũng đã giúp cậu trả một trăm vạn nợ tín dụng rồi, coi như hòa đi?”

“ Nhảm ”

Liên Kiều khinh khỉnh đáp,

“ Một trăm vạn có thể mua tớ sao, huống chi chỉ là đô la Hong Kong thôi nha, Phỉ Nhi, cậu cũng đứng về phía anh ta sao, nếu vậy tớ liền không để ý tới cậu nữa, được rồi, đến đi, mau giúp tớ, một chút nữa là được rồi!”

Phỉ nhi nhẹ thở dài một hơi, bất đắc dĩ mà tiếp tục giúp đỡ Liên Kiều hoàn thành công tác còn dang dở, trong lòng không khỏi lầm bẩm “ Hoàng Phủ Ngạn Tước “, toát mồ hôi …

Chương 70: Oan Gia: Cung Quý Dương Đến (3)

Ánh nắng vàng tươi len lỏi vào từng nhánh cây kẽ lá, lộ ra một khung cảnh tuyệt trần sống động, kì thực, là vô cùng sống động, vốn dĩ cảnh này sẽ khiến cho tâm tình người ra cực kì an lành, nhưng, bởi vì có kẻ phá hư mà trở nên nặng nề. ( chỗ này chém)

Đại học HongKong bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, tụm năm tụm ba tốp sinh viên đi lại trong thư viện, tâm tình tương đối tốt cùng nhau tìm một chỗ ấm áp làm nơi lí tưởng để tụ họp, khuôn viên trường vốn náo nhiệt, giờ đây tràn ngập hương vị an tĩnh, mãi cho đến khi…

“Cứu mạng a —— cứu mạng —— ”

Một chiếc xe xoa hoa đang chậm rãi tiến trên con đường tới trường, xâu trong rừng câu tại một góc nào đó bỗng phát ra thanh âm kêu cứu, khiến cho không gian yên tĩnh như bị đánh thức.

Tiếng kêu này nghe cực kì thảm thiết, lập tức chui vào lỗ tai người lái xe.

..

“Chi ——” xe đột nhiên phanh gấp, theo quán tính lập tức dừng ở phía trước .

Không nghe lầm chứ? Hình như có người kêu cứu mạng mà? Cứu cái gì mạng mà? Nơi này không phải