pacman, rainbows, and roller s
Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326100

Bình chọn: 8.00/10/610 lượt.

mong nhìn thấy em vì bất cứ người nào mà khổ sở, đau lòng cho nên nếu như chuyện của Tĩnh Nghiên khiến em khó chịu thì cứ giao cho anh. Nếu Tĩnh Nghiên không đến Leila thì cũng có thể lưu lại làm việc với anh!’

‘Tử Hạo …’ Sầm Tử Tranh không dấu được sự xúc động nhưng đồng thời cũng có một chút lo lắng: ‘Em biết anh cũng rất quan tâm Tĩnh Nghiên, thực ra nếu như lưu Tĩnh Nghiên ở lại bên cạnh anh, anh cũng sẽ phải đối mặt với cùng một vấn đề như em thôi …’

‘Em sai rồi!’

Thư Tử Hạo không đợi Sầm Tử Tranh nói hết câu đã ngắt lời cô, ánh mắt kiên định nhìn cô không chớp: ‘Người anh quan tâm chỉ có em mà thôi. Tâm ý của anh chắc là em hiểu rõ nhất!’

‘Tử Hạo!’

Sầm Tử Tranh nhấc túi xách lên, cô đứng dậy, trong đôi mắt đẹp không dấu được sự bối rối: ‘Em thấy hôm nay chúng ta bàn đến đây thôi. Em … em còn chút chuyện phải làm, em về trước đây. Còn về Tĩnh Nghiên, bạn ấy ở chỗ của anh thì em yên tâm lắm rồi, anh nói với bạn ấy một tiếng, em sẽ thường xuyên đến thăm bạn ấy. Giờ em đi trước, tạm biệt!’

Nói rồi cô nở một nụ cười nhợt nhạt, xoay người rời đi.

‘Tử Tranh, đợi đã!’

Thấy sự cố ý tránh né của cô, Thư Tử Hạo rất không dễ chịu, hắn bước vội về phía Sầm Tử Tranh nắm lấy cổ tay cô sau đó thân hình cao lớn chắn lấy lối thoát của cô.

‘Tử Hạo, anh … buông tay …’ Kinh ngạc trước hành động của hắn, nụ cười trên mặt Sầm Tử Tranh chợt cứng lại, gương mặt xinh đẹp trong chớp mắt trở nên trắng bệch.

Thư Tử Hạo chừng như không hề có ý định buông tay, đôi cánh tay hữu lực giữ chặt lấy đầu vai cô, trong mắt lộ ra một tia thống khổ: ‘Tử Tranh, em đừng hiểu lầm, cũng đừng trốn tránh anh như vậy, được không? Anh biết trong lòng em chỉ có Cung Quý Dương, em không thể rời xa hắn nhưng cũng không cần tàn nhẫn với anh như vậy. Anh yêu em, bản chất của tình yêu vốn ích kỷ. Bao nhiêu năm qua anh tự bảo với mình, chỉ cần nhìn thấy em hạnh phúc thì anh cũng cảm thấy hạnh phúc nhưng anh làm không được. Anh không hề có ý bám riết lấy em chỉ là … không thể kìm chế được mà thôi…’

‘Tử Hạo, em … em không muốn làm gì tổn thương đến anh. Anh là một người rất tốt, em tin anh nhất định sẽ tìm được một người thích hợp với mình. Gặp được anh em rất vui nhưng em thật sự chỉ có thể xem anh như một người bạn, một người anh …’ Sầm Tử Tranh thấp giọng thì thào, trên mặt vẫn một vẻ kiên định.

Thư Tử Hạo nhìn cô gái trước mặt, cô gái mà hắn yêu đang đứng ở trước mặt hắn nhưng … Đôi tay hắn có chút run rẩy sau đó ôm cô vào lòng, thấy cô gái trong tay mình không ngừng giãy dụa, hắn vội lên tiếng, trong giọng nói có một tia khẩn cầu …

‘Tử Tranh, đừng động đậy, cho anh ôm em một lần cuối cùng, được không?’

‘Tử Hạo …’

Bị hắn ôm quá chặt, Sầm Tử Tranh chỉ còn cách không ngừng giãy dua nhưng càng giãy thì hắn càng ôm chặt hơn, chặt đến nỗi như muốn dung nhập cô và trong thân thể mình.

Hai người hoàn toàn không phát hiện ra, một cánh cửa phòng trên lầu đã lặng lẽ mở ra, khi nhìn thấy một màn dưới lầu, đôi mắt phía sau cánh cửa khẽ híp lại, trong mắt thoáng qua một vẻ âm hiểm và đắc ý …

Q.10 – Chương 46: Âm Mưu (6)

Ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuyên qua cửa sổ ánh lên sàn nhà bằng đá hoa cương sáng loáng, cũng phản chiếu những cái bóng bận rộn của các nhân viên.

Đây là Cung thị vào một buổi sáng, ai nấy đều đang bận bịu với công việc của mình còn ở trên tầng tám mươi đang mở một cuộc họp, bầu không khí thật khẩn trương.

Sau khi tan họp Sầm Tử Tranh lười lĩnh vươn vai duỗi người, cuộc họp kéo dài gần bốn giờ đồng hồ khiến cô có chút kiệt sức. Nhìn lại đồng hồ trên tai sau đó gọi một cú điện thoại cho thư ký của tổng giám đốc rồi cầm tư liệu vừa họp bước vào thang máy chuyên dụng dành riêng cho tổng giám đốc.

Thang máy rất nhanh đã lên đến tầng cao nhất, Sầm Tử Tranh vội vã bước ra.

‘Cung phu nhân!’ Thư ký của tổng giám đốc vừa nhìn thấy Sầm Tử Tranh lập tức cúi chào.

Sầm Tử Tranh nhìn cô cười hòa nhã: ‘Cung tiên sinh hôm nay có cuộc họp nào không?’

‘Cung phu nhân, Cung tiên sinh vừa mới họp xong giờ đang ở trong văn phòng!’ Thư ký tổng giám đốc vội đáp lời.

Sầm Tử Tranh nhẹ gật đầu: ‘Được rồi, cô đi bận chuyện của mình đi!’

Thư ký của tổng giám đốc gật đầu chào cô rồi rời đi.

Nhẹ gõ mấy tiếng lên cửa, khi nghe giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên, bên môi Sầm Tử Tranh không kìm được câu lên một nụ cười, cô đẩy cửa bước vào.

‘Tranh Tranh!’ Nãy giờ vẫn vùi đầu vào xấp văn kiện nghe tiếng bước chân Cung Quý Dương ngẩng đầu lên nhìn, thấy người vừa bước vào trong mắt hắn thoáng hiện một ý cười, thả văn kiện trên tay xuống, hắn đưa tay về phía cô, cười nhẹ: ‘Xem ra anh đã cưới được một người vợ cuồng công tác, từ sáng đến trưa mới nhớ đến chồng em sao? Anh gọi điện thoại qua mới biết Leila hôm nay có cuộc họp quan trọng!’

Sầm Tử Tranh đặt văn kiện trên tay xuống bàn rồi đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào tay Cung Quý Dương, để mặc hắn kéo cô vào lòng, thuận thế ngồi lên chân hắn.

‘Quý Dương, nơi đây là văn phòng, đừng vậy mà …’ Cô vẫn luôn không quen quá thân mật ở một chỗ không riêng tư nhưng Cung Quý Dương thì đã sớm quen như vậy rồi.