Pair of Vintage Old School Fru
Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326640

Bình chọn: 8.00/10/664 lượt.

chồng, ánh mắt mơ màng nhìn về nơi xa xa, cô không trả lời câu hỏi của hắn mà bất ngờ thốt lên một câu: ‘Trước giờ em chưa từng hối hận đã yêu anh, chưa từng hối hận đã lấy anh …’

Cung Quý Dương chợt ngừng bước chân, hắn nhẹ nhàng xoay người cô lại để cô đối diện với chính mình …

Ngón tay thon dài mang theo một sự trìu mến nhẹ nhàng giúp cô chỉnh lại những sợi tóc đã bị gió thổi tán loạn rồi đáp lên đôi má đã nhiễm lạnh của cô, khẽ khàng cúi đầu …

Nụ hôn mang theo nồng đậm tình ý chừng như nhấn chìm Sầm Tử Tranh, Cung Quý Dương muốn dùng hành động thực tế chứng minh tình yêu sâu thẳm trong đáy lòng mình.

‘Aaa …’ Trong tiếng kêu thất thanh của Sầm Tử Tranh, Cung Quý Dương đã bế bổng cô lên, bước nhanh về phía căn biệt thự.

***

Những ngọn đèn trên tường tỏa ra những luồng ánh sáng màu vàng nhạt ấm áp khiến cho cả căn phòng tràn đầy sự ấm cúng, dường như cái lạnh giá mùa đông hoàn toàn bị ngăn lại sau những bức tường.

Sau bữa tối, Sầm Tử Tranh bê một đĩa trái cây được bày biện đẹp đẽ bước vào thư phòng.

‘Quý Dương …’ Sau khi gõ cửa, cô bước vào nhẹ nhàng đặt đĩa trái cây lên bàn.

Cung Quý Dương vươn tay ôm lấy cô vào lòng để cô ngồi hẳn lên đùi mình.

‘Tranh Tranh, anh biết em có tâm sự. Bây giờ có thể nói được rồi chứ?’

Trong mắt hắn tràn đầy ý cười, nụ cười mê người như có ma lực tiến thẳng vào nội tâm Sầm Tử Tranh.

Cô cười có vẻ ngượng ngùng. Xem ra đúng là không có gì dấu được hắn, chỉ là … cô không biết nên mở lời thế nào thôi.

‘Quý Dương, chuyện này …’

Cô ấp a ấp úng lên tiếng, khi phát hiện đôi mắt sắc bén như chim ưng của hắn nhìn cô không chớp thì Sầm Tử Tranh chột dạ cúi thấp đầu …

‘Theo địa chỉ mà anh đưa cho em, em đã tìm được Tĩnh Nghiên rồi!’

Cung Quý Dương chỉ khẽ gật đầu không ngắt lời cô ngược lại rất nghiêm túc chờ nghe cô nói tiếp.

Sầm Tử Tranh nhìn sắc mặt hắn, thấy hắn không tỏ vẻ gì là không vui mới nói tiếp: ‘Anh biết không, bệnh của cha của Tĩnh Nghiên rất nặng, hơn nữa lại còn có biến chứng, hôm nay em đến thăm bạn ấy, thấy tình huống không được lạc quan cho lắm!’

‘Anh biết!’

Cung Quý Dương chậm rãi tiếp lời: ‘Bệnh rối loạn tĩnh mạch phổi TAPVR là một căn bệnh hiếm gặp, có thể duy trì tính mạng đến lúc này đã là không dễ dfang lại thêm biến chứng nặng như vậy, tỷ lệ chữa được quả thật rất nhỏ!’

‘Anh đã điều tra rõ đến vậy sao?’

Sầm Tử Tranh kinh ngạc nhìn Cung Quý Dương, nhất thời cô không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, đang định làm gì?

Q.10 – Chương 24: Chuộc Lỗi (2)

Dịch: dquynh122

Cung Quý Dương mỉm cười, bàn tay nhẹ vuốt ve gương mặt non mềm của cô: ‘Chuyện này không đáng để gọi là “điều tra” đâu!’

Sầm Tử Tranh liếc mắt nhìn hắn: ‘Vua tự đại!’

Nhìn vẻ yêu kiều của vợ, Cung Quý Dương không khỏi quyến luyến si mê, hắn nhẹ nâng cằm cô lên, ngón tay dịu dàng vuốt ve như muốn cảm thụ xúc cảm mềm mại từ làn da cô …

‘Haha, nhưng xem ra cô vợ nhỏ xinh đẹp của anh có chuyện muốn nhờ ông vua tự đại này giúp đỡ rồi phải không?’

Sầm Tử Tranh khẽ huých hắn một cái. Cô trầm ngâm nhìn sâu vào đôi mắt thâm thúy pha chút đùa cợt của chồng. Cô biết tâm tư mình luôn không thể qua mắt được hắn.

‘Quý Dương, anh nói đúng đó. Đúng là em có việc muốn nhờ anh giúp!’ Cô nói một cách dứt khoát.

‘Cung kính lắng nghe bà xã đại nhân!’

Cung Quý Dương vẫn giữ nguyên tư thế cũ, tay ôm chặt lấy cô, cằm gác nhẹ lên hõm vai cô, hơi thở ấm áp phất qua gò má mịn màng của cô.

Sầm Tử Tranh hơi nghiêng đầu, tâm tư cô lúc này đặt cả vào Khương Tĩnh Nghiên nên hoàn toàn không chú ý đến động tác mập mờ của hắn.

‘Quý Dương, hôm nay em có hỏi qua bác sĩ điều trị chính của bác Khương về bệnh trạng và chi phí điều trị, không ngờ lại cao đến một triệu. Tĩnh Nghiên căn bản là không thể trả nổi khoản tiền này. Với lại, bệnh viện đó xem ra không phải là bệnh viện uy tín, em sợ điều kiện chữa trị không tốt sẽ ảnh hưởng đến cơ hội chữa khỏi bệnh cho bác ấy!’

‘Căn bệnh này nếu muốn chữa khỏi vốn phải tiêu tốn rất nhiều tiền chỉ có điều … điều kiện chữa trị ở bệnh viện đó đúng là chỉ tàm tạm thôi …’

Cung Quý Dương tham lam hít lấy mùi hương thơm ngát từ vợ, hắn vùi mặt vào mái tóc dài mượt mà của cô, vong tình cắn mút vùng da cổ non mềm, giọng nói bắt đầu có chút mơ hồ không rõ.

Những nụ hôn nhỏ vụn rải rác rơi theo đường cong duyên dáng của chiếc cổ trắng ngần rồi lướt xuống xương quai xanh xinh đẹp rồi đi ngược lên vành tai nhỏ nhắn của cô …

‘Aaa…’

Sầm Tử Tranh thở rút một hơi, thân thể mẫn cảm bởi những động tác của hắn mà run khẽ: ‘Quý Dương, người ta đang nói chuyện đàng hoàng với anh mà …’

Thật đáng ghét!

Cung Quý Dương hơi ngẩng đầu lên, hơi thở nam tính phất qua mặt cô lại khiến cô run lên …

‘Anh đang nghe mà, em cứ nói đi!’

Mấy chữ đơn giản không dấu được vẻ tà tứ vốn có.

Thấy vẻ tà tứ của hắn, cô không nhịn được vừa tức vừa buồn cười: ‘Rõ ràng là anh đâu có nghe đâu!’

Nơi cổ họng Cung Quý Dương dật ra một tiếng cười trầm thấp, hắn cúi thấp đầu, ghé sát vào tai cô nói: ‘Anh hiểu ý em, đối với nhà họ Khương em có cảm giác áy náy và tự trách cho nên em muốn giúp Tĩnh Nghiên trả