
vật chính của buổi tiệc. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, hôm đó nhất định sẽ có rất nhiều người thuộc cả giới chính trị lẫn kinh doanh đến chúc mừng, nghĩ đến đây cô dù muốn khẩn trương cũng không được.
Cung lão phu nhân thấy Trình Thiến Tây nói năng lời lẽ hùng hồn, bà nhìn sang Sầm Tử Tranh, nói: ‘Tử Tranh đứa bé này vừa nhìn đã biết thông minh lanh lợi, những lễ nghi rườm ra này không học cũng được!’
‘Mẹ …’
Trình Thiến Tây nghe câu này của Cung lão phu nhân, trong lòng càng thấy bất bình, ‘Lúc con vừa được gả vào nhà họ Cung, mẹ cũng đâu có nói như vậy!’
Đây cũng là lần đầu tiên bà lên tiếng phản bác mẹ chồng mình, điều này cho thấy trong lòng bà cũng không thoải mái chút nào.
Không ngờ mẹ chồng thường ngày vẫn đối với mình khắt khe như thế lại có thể tìm mọi cách bênh vực đứa cháu dâu, chuyện này bảo bà sao không tức giận cho được chứ.
Nhìn thấy tình huống không ổn, Sầm Tử Tranh cắn môi, cố nở nụ cười nhìn bà rồi nhìn Cung lão phu nhân, nói: ‘Bà nội, thực ra mẹ làm như vậy cũng là vì nhà họ Cung thôi. Bằng không thì thế này, tuần trăng mật của chúng cháu tạm thời dời lại, buổi lễ ra mắt thì vẫn tiến hành như vậy mấy ngày chuẩn bị cho buổi lễ gặp mặt thì phải nhờ mẹ dạy con một chút những lễ nghi cần thiết, như vậy được không?’
Cung Quý Dương nhìn vợ mình, trong mắt không giấu được sự bội phục và đau lòng.
Bội phục là vì cô có thể cùng lúc suy nghĩ cho cảm thụ của cả mẹ chồng lẫn bà nội, một mặt không phá hỏng quy tắc cử hành lễ ra mắt trước tuần trăng mật của bà nội còn mặt khác cũng là thỏa mãn tâm lý muốn răn dạy con dâu của mẹ chồng.
Còn đau lòng là vì, cô vốn có thể yên tâm hưởng thụ tuần trăng mật nhưng lại vì hòa giải mối quan hệ trong nhà mà lựa chọn các lễ tiết khô khan kia.
Quả nhiên, lời đề nghị của Sầm Tử Tranh khiến Cung lão phu nhân rất vui, mà đồng thời cũng khiến nỗi bất bình trong lòng Trình Thiến Tây giảm bớt ít nhiều.
Q.8 – Chương 17: Quan Hệ Mẹ Chồng Con Dâu (2)
Đêm đã khuya lắm, vạn vật dường như đã chìm trong giấc ngủ …
Khi Cung Quý Dương bước ra từ trong phòng tắm, Sầm Tử Tranh sớm đã ngủ rất say sưa.
Nhìn cô hắn không khỏi mỉm cười, bước đến gần Cung Quý Dương không gọi cô mà cứ thế lẳng lặng nhìn cô. Nhìn, nhìn, hắn liền không nhịn được vươn tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, làn da mượt mà, xúc cảm mềm mại như da của một đứa bé, vẻ mặt trong lúc ngủ của cô cũng ngọt ngào như một đứa bé.
Xem ra cô mệt chết rồi bằng không hắn chỉ đi tắm thôi mà cô đã ngủ say sưa thế này.
Vốn hắn đau lòng cho cô vì thế nên mới đề nghị không đến Cung Viên mà đến ở trong căn biệt thự của hắn. Không ngờ cô gái này lại quật cường như vậy, hơn nữa, vì muốn cho mẹ chồng và bà nội được vui mà tạm thời hủy bỏ cả tuần trăng mật đã sắp xếp sẵn.
Những điều cô làm bảo sao hắn không thương cô được?
Mang theo vô hạn quyến luyến Cung Quý Dương hôn lên trán cô nào ngờ mùi hương thanh mát chỉ của riêng cô cứ những một loại tơ mềm cứ quẩn quanh trong từng hơi thở của hắn khiến hắn dần có cảm giác muốn ngừng mà không được, hơn nữa chỉ có hôn thôi không đủ thỏa mãn hắn.
Nụ hôn dịu dàng chợt trở nên tham lam, trở nên cuồng dã càng trở nên đầy tính xâm lược …
Đôi môi gợi cảm dời từ vầng trán thanh khiết của cô dần trượt xuống đến chóp mũi xinh xắn, đôi môi anh đào ướt át sau đó gương mặt tuấn tú vùi nơi vùng gáy trắng nõn tỏa mùi hương thơm mát đầy dụ hoặc, nhẹ nhàng cắn mút, tận hưởng sự ngọt ngào của cô …
‘Ưmm …’
Có lẽ vì sự khua động của Cung Quý Dương đã làm Sầm Tử Tranh tỉnh giấc, một tiếng rên khẽ thoát ra từ đôi môi anh đào của cô, mơ hồ thôi nhưng lại càng khơi dậy ham muốn của hắn.
Tối ngay, nói một cách nghiêm túc, là đêm tân hôn của hắn và Tử Tranh.
Chỉ có điều, cô dâu mới của hắn xem ra mệt quá rồi, Cung Quý Dương một lần rồi lại một lần cố đè nén dục vọng của mình xuống nhưng cuối cùng cũng không có cách nào khống chế!
Không kìm được, Cung Quý Dương nở một nụ cười khổ … xem ra cả đời này hắn cũng không thể thoát khỏi tay cô rồi, chỉ nhìn cô đang ngủ thôi mà lại có thể khơi dậy sự trìu mến và ý thức chiếm hữu của hắn, chỉ có mỗi một Sầm Tử Tranh!
Nụ hôn khi hời hợt khi sâu lắng cuối cùng cũng đánh thức Sầm Tử Tranh, khi cô mở đôi mắt còn mơ ngủ thì mới phát hiện, thì ra không phải là trong mộng!
‘Quý Dương …’
Tiếng kêu của cô vừa thốt lên thì ngay lập tức, đôi môi anh đào đã bị Cung Quý Dương khóa lại!
Mang theo một nỗi xúc động và quyến luyến, Cung Quý Dương hôn cô đến gần như không thở nổi thì mới chịu buông cô ra, vẻ mặt hưng phấn nhìn gương mặt nhỏ nhắn sớm đã vì thẹn thùng mà đỏ ửng.
‘Thực xin lỗi, anh làm em thức giấc phải không? Nằm xuống ngủ lại đi!’
Hai tay Cung Quý Dương ấn lấy vai Sầm Tử Tranh để cô nằm xuống rồi giúp cô kéo chăn lại nhưng bàn tay nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh chợt kéo tay hắn lại …
‘Tranh Tranh …’
‘Ôm em đi, Quý Dương …’
Cô thấp giọng gọi, mềm mại như một chú mèo con.
Vừa nghe những lời này của cô, lòng Cung Quý Dương đã mềm nhũn, sự dịu dàng thuận theo khó có của cô khiến hắn càng thêm xúc động không thôi. Hắn trèo lên giường nằm cùng v