
ẹ là vì suy nghĩ cho hạnh phúc nửa đời sau của con. Con lại nói mẹ như thế …’
‘Ai ya, mẹ à, con chỉ nói đùa thôi mà, mẹ đừng tức giận!’ Sầm Tử Tranh ôm lấy bà, nũng nịu nói.
Thực ra cô rất hiểu suy nghĩ của mẹ mình, có bậc làm cha mẹ nào mà không muốn con gái được gả cho một nhà đàng hoàng chứ, chỉ tiếc là … đoạn tình cảm giữa cô và Cung Quý Dương đã chấm dứt rồi, sao lại có thể tiếp tục được chứ?
Mà quan trọng hơn là … cho dù yêu nhau lại thì thế nào?
Cho đến bây giờ cô vẫn nhớ những lời lần đó mẹ của Cung Quý Dương gọi điện thoại nói với cô, không phải là những lời cay độc, cũng không phải là tức giận mắng nhiếc, mà cực kỳ lịch sự và ung dung, nhưng sự lịch sự và ung dung đó lại khiến cho người nghe cảm nhận được sự lạnh lùng và xa cách không dám đến gần.
Cô không khó nhận ra thông tin mà mẹ của Cung Quý Dương muốn truyền đạt lại cho mình qua từng câu chữ – Cô không xứng trở thành con dâu của Cung gia!
Không xứng?
Không xứng làm con dâu thì không cần làm. Sầm Tử Tranh cô còn chưa đồng ý gả, người đàn ông giống như Cung Quý Dương mới không xứng là chồng của cô!
Vừa nghĩ đến điều này, lòng Sầm Tử Tranh lại như tích tụ một nỗi phiền muộn, Cung Quý Dương có gì tài giỏi chứ? Chỉ giỏi dựa vào tiền của trong nhà mà dương oai diễu võ mà thôi!
Bà Sầm rõ ràng không hiểu có chuyện gì đang xảy ra, bà thở dài một tiếng: ‘Nhóc con, mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, mẹ là vì hạnh phúc cả đời của con mà suy nghĩ. Con phải chọn cho đúng người!’
‘Được rồi được rồi, con biết rồi mà!’ Sầm Tử Tranh phiền não lên tiếng.
‘Haizzz, con bé này …’ Bà Sầm thấy cô như vậy, không biết nên khóc hay cười.
Ngay lúc này, trợ lý của Sầm Tử Tranh, Alina, gõ gửa bước vào …
‘Leila, nhà thiết kế Sun đến rồi. Anh ta nói nhất định phải gặp được chị, hình như là có chuyện quan trọng gì đó!’
‘Sun?’
Trong mắt Sầm Tử Tranh lộ vẻ sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn mẹ mình có chút không được tự nhiên, bởi vì Sun không phải là ai xa lạ gì, anh chính là Thư Tử Hạo.
Năm đó Thư Tử Hạo cũng giống như cô, đều dùng tên tiếng Anh của mình để làm thương hiệu, cũng giống như cả giới thiết kế thời trang đều không biết tên thật của cô, rất nhiều người không biết Thư Tử Hạo chính là nhà thiết kế Sun.
Nhưng cô biết, mẹ biết Sun chính là Thư Tử Hạo, vừa nãy mới vừa nhắc đến anh, bây giờ anh lại không mời mà đến, thật không biết mẹ sẽ nghĩ như thế nào đây? Xem tình hình thế này, tai cô chắc còn phải chịu khổ dài dài rồi!
‘Hử???’
Sầm Tử Tranh nhìn Alina đang đứng đó chờ câu trả lời của mình, do dự một lúc rồi mới nói: ‘Mời anh ấy vào phòng họp đi!’
‘Dạ!’ Alina trả lời.
‘Đợi đã!’ Sầm Tử Tranh vừa nói dứt lời thì bà Sầm đã lên tiếng gọi Alina lại.
‘Bác gái, có gì dặn dò ạ?’ Alina tươi cười hỏi.
‘Mẹ …’ Trong lòng Sầm Tử Tranh bắt đầu cảm thấy bất an.
Q.4 – Chương 20: Mẹ Sầm Ra Mặt (2)
Bà Sầm xua tay ra hiệu cho Sầm Tử Tranh đừng xen lời…
‘Alina, bác cũng lâu rồi chưa gặp nhà thiết kế Sun, cứ mời anh ta đến thẳng phòng làm việc của con gái bác đi!’
‘Việc này …’
Trên mặt Alina lộ ra vẻ khó xử: ‘Bác gái, Sun dù sao cũng là nhà thiết kế, như vậy đối với anh ta hình như có chút thất lễ!’
Tuy rằng trong phòng làm việc luôn xôn xao tin đồn rằng nhà thiết kế Sun này vẫn luôn theo đuổi Leila, hơn nữa tin đồn còn nói giữa hai người có quan hệ rất mật thiết, nhưng dù thế nào tin đồn cũng chỉ là tin đồn, Sun dù gì cũng là một nhà thiết kế tầm vóc quốc tế, được đối xử tôn trọng cũng là điều đương nhiên thôi.
‘Mẹ, Tử Hạo đến tìm con nhất định là có chuyện quan trọng cần thương lượng, mẹ đi về trước được không?’ Sầm Tử Tranh cũng khó xử nói.
Bà Sầm nghe vậy sắc mặt liền thay đổi …
‘Bé cưng à, chẳng lẽ con sợ mẹ ăn thịt nó sao? Mẹ chỉ muốn gặp nó thôi mà!’
Sầm Tử Tranh nghẹn lời không biết nói gì, cô vô lực lắc đầu sau đó nhìn Alina nói: ‘Vậy hãy mời Sun vào phòng làm việc của chị đi!’
Alina gật đầu, đi ra khỏi phòng.
Sầm Tử Tranh đi đến trước mặt mẹ mình, trên đôi mày đẹp hơi chau kia lộ ra một tia khó hiểu và lo lắng, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng có chút khẩn trương: ‘Mẹ, sao mẹ cứ nhất định muốn gặp Tử Hạo chứ? Con với Tử Hạo cũng không phải là loại quan hệ như mẹ tưởng tượng đâu!’
Cô phát hiện ra mẹ mình lúc này giống như một con gà mẹ lúc nào cũng muốn bảo vệ sự an toàn cho con.
‘Bé cưng, nếu như con với nó là loại quan hệ kia vậy mẹ sẽ không ở đây đợi nó làm gì mà trực tiếp đến gặp nó, bảo nó rời khỏi con rồi. Con với nó có quan hệ trên công việc mẹ không phản đối, nhưng nó nhất định phải biết quan điểm của mẹ!’ Giọng bà Sầm sắc bén nói.
‘Mẹ làm vậy sẽ khéo quá hóa vụng đấy, mẹ, đây là chuyện của con, mẹ đừng chen vào có được không?’
Sầm Tử Tranh thấy mình như bị một tảng đá nặng ngàn cân đang đè xuống vậy.
Bà Sầm kéo Sầm Tử Tranh để cô ngồi xuống bên cạnh mình, thở dài một tiếng thật sâu, vừa vỗ vỗ bàn tay cô vừa nói một cách thâm thúy: ‘Bé cưng à, thực ra nếu như mẹ chưa gặp qua Quý Dương thì cũng sẽ đồng ý cho con và Tử Hạo ở bên nhau, dù gì Tử Hạo cũng là một người đàn ông có tài, nhưng … điều kiện của Quý Dương tốt hơn Tử Hạo rất nhiều …’