Teya Salat
Tứ đại công chúa tài năng & Tứ đại công tử lạnh lùng – Phần 2

Tứ đại công chúa tài năng & Tứ đại công tử lạnh lùng – Phần 2

Tác giả: Linh sone

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321153

Bình chọn: 9.5.00/10/115 lượt.

đi thẳng ra ngoàiĐi giữa dòng người tấp nập nhỏ thấy lạc lõng. Nhỏ suy nghĩ về số phận, cuộc đời mình rồi gia đình nhỏ sẽ ra sao khi nhỏ ra đi. Khi anh trai nhỏ chết, ba mẹ nhỏ đã đột quỵ, nếu bây giờ nhỏ cũng ra đi thì nhỏ phải làm sao. Và cả cái gia đình nhỏ bé kia nữa, nhỏ không biết sẽ phải đối mặt với Khánh và cả Quốc Hưng….Mọi suy nghĩ như đang gào thét trong tâm trí nhỏNhỏ dừng chân trước cổng trường mầm non, lưỡng lự một lúc rồi nhỏ bước thẳng vào trong tìm lớp của Quốc HưngTừ cửa sổ nhìn vào thấy đứa con trai bé bỏng của mình đang vui chơi cùng bạn bè. Trái tim nhỏ như vỡ vụn từng giọt nước mắt lăn dài trên má, liệu có phải số phận đã quá ác vs nhỏ không

Tan học Anh xin phép cô giáo nghỉ buổi chiều cho Hưng rồi cả hai mẹ con ra khỏi cổng trường-Sao hôm nay mẹ đến đón con sớm thế_Hưng lém lỉnh-Hỳ mẹ muốn cùng con đi ăn, chúng ta sẽ đi chơi con thích chứ_Anh cười-Thật vậy sao ạ, thích quá à, nhưng chỉ hai mẹ con mình thôi sao còn ba nữa mà-Ba bận nên chỉ hai mẹ con mình đi thôi-tiếc quá, con muốn đi cùng hai người cơ_Hưng-Để lần sau vậy, bây giờ chúng ta đi ăn rồi đi chơi, con muốn ăn gì_Anh-Haha con thích ăn pizza và gà sau đó chúng ta đến công viên chơi_Hưng-Ok, đi thôiSau đó hai mẹ con Anh tung tăng đi trên đườngCòn tại công ti nó-“Cốc cốc cốc”

Mời vào_Nó bận rộn-Hắn mở cửa từ từ đi lại-Sao anh lại ở đây_Nó hỏi ngạc nhiên-Nhớ vợ nên đến thăm thôi_hắn cười ranh mãnh-Thế sao_nó cười-Uk, mà em ăn trưa chưa, mọi người đâu-Chưa chờ Mai và Ngọc xong việc thì cùng đi_nó-à mà hình như Minh và Mai có chuyện gì phải không_hắn-Em không biết nhưng hình như là thế-Gay thật họ có bao giờ như thế đâu-Em cũng không giám hỏi nhiều_Nó-Để anh thử hỏi xem sao_hắn-VângPhòng 907 khách sạn G.K-Tình hình sao rồi_Lisa-Tiến triển hơn chút_Merry-Phải nhanh lên sắp phải để Anh rồi_Lisa-Nhưng chị………_Merry ngập ngừng-Trời ạ làm gì có cơ hội tốt hơn chứ nhìn là biết họ “Chiến tranh lạnh” một tuần nay! Vậy mà chị chỉ gặp và nói chuyện-Thật sự chị chả gây ấn tượng sâu sắc gì cả_Merry-Chị mà không hành động nhanh chờ đến lúc họ làm lành rồi thì đừng nhờ em_Lisa-Bây giờ phải làm thế nào_Merry-Uk, giờ chỉ còn cách………………._Lisa nói thầm vào tai Merry-Cái gì??? Liệu có được không, chuyện này mà lọt ra ngoài thì chị biết làm sao_Merry-Đừng lo em sẽ xử lí_Lisa cười-Vậy vậy được rồi chị sẽ chuẩn bị luônTối hôm đó

Khoảng 8h30′ sau khi thu xếp xong công việc Mai nhanh chân trở về nhà. Sau khi nghe Lâm kể lại vụ hôm ở bar thấy mình có lỗi nên Mai định sẽ về nói rõ với Minh. Nhưng về đến nhà Minh vẫn chưa về. Điện thoại gọi không liên lạc đượcHiện tại Minh Minh vẫn đang ở khách sạn nhưng không phải ở trong phòng làm việc mà là trong bar của khách sạn cả tuần nay hôm nào Minh cũng vào đó uống xong mới về tất nhiên là luôn có Merry uống cùng-Hôm nay anh lại uống à_Merru bước tới-Uk_Minh khẽ gật đầu rồi uống tiếp-Được rồi, em sẽ uống cùng anh, cạn li_Nhỏ cũng rót rượu ra cùng uống-Được_Minh không phản ứng gì vì dù sao cũng quen rồi-Sao anh không về nhà sớm_Merry-Chưa muộn_Minh– Hai người có vấn đề gì sao_Merry-………………_Minh không nói gì tiếp tục uống-Nếu anh không muốn nói cũng được, rượu sẽ giúp chúng ta quên đi tất cả vậy hãy uống đi, say rồi có gì sẽ dễ chịu hơn_Merry– Em nói đúng_MInh nhận lấy làm một hơi1s……………30s sau Minh bắt đầu thấy hoa mắt, chóng mặt– Anh sao vậy_Merry cố tình– Haha, hình như anh say thật rồi!!!

Minh nói nhỏ dần rồi gục xuống bàn , cốc rượu nhỏ Merry đưa có thuốc ngủ trong đó– Em xin lỗi thật sự em không còn cách nào khác, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc_Merry nói rồi cười thỏa mãn– “Tinh…tinh”_Thông báo tin nhắn của MinhVì điện thoại nằm ngay trên bàn nên Merry mở ra đọc luôn“Vợ yêu”-> Anh về nhà đi chúng ta cần nói chuyện_nội dung tin nhắn– Hừ_Merry cười rồi bấm xóa luôn tin nhắn sau đó CHAP 9: CHÚNG TA LI HÔN ĐI!Sáng sớm

Phòng 907 Khách sạn G.KMinh thức dậy từ từ mở mắt ra, 2 tay xoa xoa thái dương, đầu đau như búa bổ. Bất chợt giật mình, nhận ra căn phòng lạ lẫm này. Lúc này Minh mới để ý bên cạnh là Merry vẫn đang ngủ, xung quanh quần áo lung tung bừa bộn– Um…._Merry từ từ mở mắt quay sang đã thấy ánh mắt lạ lùng của Minh– Chuyện này là sao?_Minh hỏi, thật sự Minh không thể nhớ bất cứ chuyện gì đã xảy ra tối qua– Chuyện tối qua, anh thực sự không nhớ gì sao_Merry ngượng ngùng– Không_Minh_ Thật sự tôi……– Không sao đâu là do em tự nguyện mà, anh không cần phải lo gì đâu_Merry– Tôi…

——————————Cả tối Mai không hề ngủ, vẫn ngồi lặng lẽ ở ghế sofa đợi Minh. Sự thất vọng, niềm tin trong nhỏ nhue sụp đổ hoàn toàn. Hai mắt thâm quầng, gương mặt xanh xao. Cả tối qua nhỏ đã gọi điện cho Minh hàng chục lần nhưng đều không nhận được câu trả lời thay vào đó là những dòng “Tút…tút…tút…”Khoảng hơn 7h Minh về đến nhà, hai người gặp nhau, hai con mắt nhìn về nhau nhưng nó vô hồn là lạnh lẽo– Tối qua anh đã đi đâu?_Mai– Anh ở công ti_Minh trả lời qua loa– Ừ_Mai định đứng lên nhưng sau đó lại ngồi phịch xuống, hai bàn chân của nhỏ tê cứng do ngồi quá lâu– Anh lên thay đồ rồi đi làm luôn_Minh nói rồi đi lên phòng cảm giác tội lỗi,