
hiến cho bên dưới một trận xôn xao. Một trăm lượng bạc trắng cũng không phải là số lượng nhỏ. Lần này tham gia bách hoa thịnh yến , ít nhất có mấy trăm người, mỗi đề một trăm lượng, mấy trăm đề, không phải là vạn lượng sao! Mọi người đều cảm thán, lần này Bạch Mộ thật sự là tài đại khí thô. Không ít cô gái trong lòng thầm nghĩ, không gả được cho kinh thành tứ công tử, có thể gả cho thiếu niên kim chủ như Bạch Mộ cũng là chuyện vô cùng tốt a.
Bạch Mộ nhìn lướt qua phản ứng của mọi người, khóe môi gợi lên một chút ý cười thản nhiên , tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ hai. Mọi người viết ra bí mật của chính mình hoặc của bằng hữu, để trong lẵng hoa, bạch mỗ vẫn là theo thứ tự lấy ra, mọi người đoán ra là ai, cũng sẽ nhận được một trăm lượng bạc trắng !”
Bên trong con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia tinh quang. Viết ra bí mật của bằng hữu? ! Ở đây tất cả mọi người đều là người có thân phận , kết giao hảo hữu tự nhiên cũng là người có thân phận. Nếu bí mật bị viết ra, sử dụng không chỉ có riêng mục đích giải trí a. Bạch Mộ này, đến tột cùng là có thân phận gì? !
Bạch Mộ vừa dứt lời, lập tức cảm giác được bốn đạo ánh mắt đánh giá . Phân biệt là nhị hoàng tử Quân Kiền Linh, tứ hoàng tử Quân Hồng Phong, trưởng tử thừa tướng Liễu Tư Triệt, còn có Lạc Khuynh Hoàng. Giữa mâu trung của Bạch Mộ hiện lên một đạo tinh quang, lại làm bộ như cái gì cũng đều không có cảm giác được, tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ ba, đó là giai đoạn ngắm hoa, mọi người có thể tự mình tìm kiếm bằng hữu cùng đi ngắm hoa, ngâm thi đối chữ, tất cả sẽ gộp chung một chỗ, người đạt hạng đầu, sẽ nhận được một ngàn lượng bạc trắng.”
Chờ Bạch Mộ nói hết lời, những tiểu thư công tử ở đây liền là bộ dáng nóng lòng muốn thử . Ở trong suy nghĩ của bọn họ, như vậy vừa có thể có được bạc trắng, còn có thể có nhiều bằng hữu thậm chí có thể thể hiển trước mặt đối tượng mà mình ngưỡng mộ, như thế rất tốt.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn người thả giấy trắng trước mặt. Dùng bút lông chấm mực tàu. Bạch Mộ đến tột cùng là có thân phận gì, sau lưng là ai. Khó có khi có được cơ hội tốt như lần này , như vậy nàng trước hết mượn việc này đến thử một lần, rốt cuộc ai mới là đối tượng chân chính thích hợp để hợp tác.
Chương 39: Tình Cảm Bắt Đầu Nảy Sinh
Không đến một hồi, mọi người liền đem đề mục viết xong, để vào bên trong lẵng hoa đã chuẩn bị trước trước mặt Bạch Mộ.
“Nhìn chữ viết xinh đẹp này, hẳn là do một vị tiểu thư viết ra. Hôm nay bách hoa thịnh yến, thỉnh chư vị lấy cảm hứng yêu hoa của mình, viết một bài thơ.” Bạch Mộ tiện tay lấy ra một tờ giấy, cười nói, ” Vị tiểu thư này là muốn ngâm thơ làm nóng người cho phần sau ư ?”
Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên một chút ý cười yếu ớt, đề mục này chắc là do ngũ công chúa Quân Thiên Lam ra đi. Quân Thiên Lam chính là thân tỷ tỷ của Quân Khuynh Vũ, dung mạo hai người có vài phần tương tự, đều là dung mạo tuyệt sắc, xinh đẹp tuyệt luân. Chính là da mặt Quân Thiên Lam cũng không dày giống Quân Khuynh Vũ, thời điểm khi Bạch Mộ tán thưởng chữ viết của nàng xinh đẹp, mặt của nàng không tự giác liền đỏ.
“Người nào không thương hoa mẫu đơn, chiếm hết tao nhã của các loài hoa. Nghi là lạc xuyên thần nữ chỉ, ngàn kiều vạn thái phá bình minh ” (* ) . Con trai Công bộ thượng thư Lưu Tử Hiên nhíu lông mày, Sóng mắt lưu chuyển giữa đôi con ngươi, cũng là có vài phần câu nhân hương vị.
(* Đái khái câu này có nghĩa là : Hoài nghi có phải là thần nữ của sông Lạc Hà , hình dáng yêu kiều xinh đẹp hơn cả ánh bình minh. ( Ta chém. A! , nàng nào biết chỉ ta nhé T^T )
Mâu trung của hắn hiện lên vài phần ngả ngớn. Ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Quân Thiên Lam, nói vậy mới vừa rồi hắn từ phản ứng của Quân Thiên Lam cũng nhìn ra được đề mục này là do Quân Thiên Lam viết ra.
Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên liếc mắt nhìn Lưu Tử Hiên một cái, người này háo sắc vô độ, đã trêu chọc Quân Ngữ Yên, thế nhưng còn muốn đánh chủ ý lên Quân Thiên Lam. Bên này, đôi mắt Quân Ngữ Yên đang trừng lên , hận không thể một đao đem ánh mắt Lưu Tử Hiên khoét xuống.
Lưu Tử Hiên cũng không có chú ý tới phản ứng của Quân Ngữ Yên, chỉ dùng đôi mắt hoa đào nhìn Quân Thiên Lam. Dung mạo vóc dáng của Quân Thiên Lam xuất chúng hơn hẳn Quân Ngữ Yên, trong số chúng nữ tử ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Lạc Khuynh Hoàng có thể hơn nàng . Lưu Tử Hiên háo sắc như vậy, tự nhiên là chạy theo như vịt. Huống chi tính tình Quân Thiên Lam ôn hòa thanh nhã, so với Quân Ngữ Yên điêu noa bốc đồng tốt hơn nhiều.
Lưu Tử Hiên xưa nay đều lưu luyến bên trong bụi hoa giữa dòng ngay cả quá , câu thơ này cũng tính là giống khuông giống dạng, nhưng không thể được lòng của Quân Thiên Lam, chỉ thấy lông mày của nàng mày có chút nhíu lại, mâu trung hiện lên một tia thất vọng.
Tiếp theo lại có rất nhiều công tử nóng lòng muốn thử ngâm tụng rất nhiều thi từ, bất quá đều là ca tụng các loài hoa như mẫu đơn thược dược linh tinh, Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng là ý cười thản nhiên, những vị công tử này chỉ sợ cũng không có được tâm của Quân Thiên Lam tâm tư đi, Quân Thiên Lam là nữ tử dịu dàng