XtGem Forum catalog
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326775

Bình chọn: 9.5.00/10/677 lượt.

ia thất vọng, vẫn như trước dịu dàng hỏi, “Hiếm khi Tư Triệt lại chủ động tìm ta, không biết có chuyện gì?”

Lúc hỏi ra câu nói kia, con ngươi Lăng Vũ Lưu liền không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Liễu Tư Triệt, giống như muốn từ trên mặt Liễu Tư Triệt nhìn ra chút gì đó, tay nàng như trước gắt gao siết chặt, trong mắt cũng mang theo vài phần chờ đợi cùng khẩn trương.

Liễu Tư Triệt đứng ở đối diện Lăng Vũ Lưu.Trang phục tử y (màu tím) đơn giản lại cao quý, cổ tay áo thêu chỉ tơ màu bạc, càng tôn lên phong thái hào hoa phú quý vô song của hắn. Theo góc độ Lạc Khuynh Hoàng, vừa vặn có thể thấy sườn mặt hắn, độ cong hoàn mỹ mà tao nhã, con ngươi như mực thâm thúy, còn có nụ cười kia vĩnh viễn lộ ra vẻ thanh nhã xa cách.

Nghe được lời nói của Lăng Vũ Lưu, vẻ mặt Liễu Tư Triệt cũng không có nhiều biến hóa, hắn trước sau vẫn thanh nhã như vậy, vẫn mang theo ý cười, bên trong con ngươi đen láy cũng vẫn che đậy sương mù nhàn nhạt, làm cho người ta thấy không rõ tâm tư của hắn, trầm mặc hồi lâu, hắn cũng chưa từng mở miệng, cằm hắn có chút nâng lên, tựa hồ là suy tư về vấn đề gì đó.

Thấy Liễu Tư Triệt chậm chạp không nói lời nào, thần sắc Lăng Vũ Lưu càng thêm khẩn trương, nàng vẫn cố gắng bình phục tâm tình, nhìn Liễu Tư Triệt, bám riết không tha hỏi, “Chính là vì chuyện hòa thân?”

Nghe được lời nói của Lăng Vũ Lưu, vẻ mặt Liễu Tư Triệt rốt cục có chút thay đổi, bên trong con ngươi che đậy sương mù nhàn nhạt cực nhanh hiện lên một chút tình cảm, tựa hồ là xin lỗi, tựa hồ là bất đắc dĩ, tựa hồ là thương xót. Chân mày hắn khẽ nhíu lại, rốt cục mở miệng, “Vũ Lưu. Muội cần gì làm như vậy, tự làm khổ mình?”

Lăng Vũ Lưu tâm tư sáng suốt ra sao, chỉ là một câu của Liễu Tư Triệt, nàng cũng đã đoán được tâm tư Liễu Tư Triệt, phượng mâu xinh đẹp đột nhiên trợn to, bên trong cơ hồ đã muốn trào nước mắt, liền lui hai bước, mới bình phục tâm tình, ý cười khóe môi trở nên khổ sở, nhìn Liễu Tư Triệt, mâu trung mang theo vài phần thất vọng vài phần đau thương, thanh âm chua sót hỏi, “Huynh. . . Không muốn thú(cưới)?”

Bên trong con ngươi đen như mực của Liễu Tư Triệt toát ra vài phần bất đắc dĩ cùng xin lỗi, nhìn Lăng Vũ Lưu, đợi đến thời điểm hắn mở miệng nói chuyện, đôi mắt giống như hắc diệu thạch lộ ra rõ ràng sự kiên định cùng chấp nhất, thanh âm hắn như trước tao nhã, khiêm tốn lễ độ, thế nhưng lời kia, từng câu từng chữ chữ giống như lưỡi dao sắc bén cứa vào trong lòng Lăng Vũ Lưu.

Hắn nói, “Đúng, ta sẽ không thú muội, cũng sẽ không thú bất kì nữ tử nào.”

Lăng Vũ Lưu nhìn Liễu Tư Triệt, trong mắt nước mắt rốt cục ức chế không được chảy ra, nàng nhìn Liễu Tư Triệt, bên trong phượng mâu xinh đẹp là tràn đầy tuyệt vọng cùng chua sót, càng nhìn, nàng không khỏi điên cuồng nở nụ cười, cười đến nước mắt không ngừng chảy.

Lăng Vũ Lưu nghĩ nàng, tính tình thanh cao lãnh ngạo như thế nào, mặc dù ở mặt ngoài hiện ra vẻ đoan trang ôn hòa, nhưng là lòng của nàng, kỳ thật rất kiêu ngạo . Nhưng mà vì Liễu Tư Triệt, nàng buông xuống hết thảy dáng vẻ, thậm chí không tiếc đi suy tính, muốn hắn thú nàng.

Loại nữ tử kiêu ngạo giống nàng, muốn một người nam tử không thương mình lấy mình, lòng của nàng sao không đau? Nhưng vì Liễu Tư Triệt, nàng không cần, chỉ cần hắn có thể thú nàng, để cho nàng lấy thân phận thê tử bồi ở bên người hắn là tốt rồi. Cho dù là vì thế cục bức bách.

Thế nhưng mặc dù là như vậy, cho dù nàng tính toán nhiều mưu kế, Liễu Tư Triệt vẫn chưa từng tìm đến nàng. Thời điểm Quân Hiền đến tìm nàng, nàng không còn kiên nhẫn, nàng căn bản không muốn ứng phó hắn. Nhưng vì Liễu Tư Triệt, nàng vẫn phải nhẫn nhịn lại tính khí cùng Quân Hiền Tề giao thiệp, nghe được Quân Hiền Tề nói sẽ làm cho Liễu Tư Triệt tìm đến nàng, trong lòng nàng lại không thể ngăn được sự vui mừng.

Thế nhưng Liễu Tư Triệt đã đến đây, nhưng vẫn không mở miệng. Nàng bỏ đi mặt mũi hỏi hắn, hắn là có phải có việc hay không, hắn không trả lời, nàng liền hỏi lại rõ ràng hơn một chút, hỏi hắn có nguyện ý hòa thân hay không, nhưng là lại chỉ lấy được một câu của hắn, Vũ Lưu, ngươi cần gì làm như vậy, tự làm khổ mình?

Đúng vậy! Nàng hà tất tự làm khổ mình như vậy a? ! Vì một cái nam nhân không yêu mình, hao phí mất nhiều thời gian như vậy, tính toán mưu kế, mặt mũi mất hết, nàng đây là tội tình gì a? !

“Liễu Tư Triệt! Huynh thật không muốn thú?” Lăng Vũ Lưu kìm nén nước mắt, hai mắt đẫm lệ trong lúc đó mơ hồ có một tia dứt khoát, nàng nhìn Liễu Tư Triệt, từng chữ từng chữ hỏi.

Liễu Tư Triệt chân mày nhẹ nhàng nhíu, thanh âm ôn hòa lại kiên định, “Vũ Lưu, muội biết rõ ta yêu là nàng.”

“Ha ha ha ha ha ha! Huynh yêu nàng! Ta đương nhiên biết huynh yêu nàng! Nhưng ta không quan tâm, ta chỉ muốn bồi ở bên cạnh huynh, ta chỉ muốn một cái danh phận thê tử của huynh mà thôi, khó như vậy sao? Huynh tình nguyện mất đi sự trợ giúp cường đại của Lăng quốc, cũng không nguyện ý thú ta?” Lăng Vũ Lưu có chút tự giễu nở nụ cười, nhìn Liễu Tư Triệt, nén nước mắt hỏi.

“Vũ Lưu. Ta chỉ coi muội là muội muội. Ta không thể lấy muội.” Liễu Tư Triệt nhìn Lăng Vũ Lưu cười giốn