Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327771

Bình chọn: 10.00/10/777 lượt.

c Khuynh Hoàng.

Trong mắt Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một chút đùa cợt. Xem ra Quân Kiền Linh là không tính buông tha nàng, bất quá tính toán của hắn, chưa chắc đã thành công. Nghĩ đến đây, đáy mắt Lạc Khuynh Hoàng cất giấu vài phần giảo hoạt, câu môi đáp, “Đa tạ nhị hoàng tử thông cảm.”

“VậyKhuynh Hoàng quận chúa hảo hảo dưỡng bệnh, bản điện sẽ không quấy rầy.” Quân Kiền Linh vuốt cằm một cái, lập tức xoay người rời đi.

Nhìn bóng dáng Quân Kiền Linh nhanh nhẹn rời đi, Hương Lăng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nàng vừa rồi cũng thật thay tiểu thư đổ mồ hôi một phen, tiểu thư nói chuyện không khách khí như vậy, vạn nhất chọc giận nhị hoàng tử cũng không tốt, may mắn nhị hoàng tử là quân tử, không so đo cùng tiểu thư.

“Tiểu thư, nhị hoàng tử rất tốt, không chỉ có dung mạo, tính tình lại tốt, lại có tài, tiểu thư vì sao không thích hắn?” Hương Lăng nhìn Quân Kiền Linh đi xa , mới nghi hoặc hỏi.

“Chỉ là một bộ thân xác thối tha thôi. Tâm tư hiểm độc, cái khác cho dù tốt, thì có tác dụng gì?” Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên nhìn lướt qua bóng dáng Quân Kiền Linh sắp biến mất, giọng điệu khinh miệt nói.

Hương Lăng cái hiểu cái không nhìn Lạc Khuynh Hoàng, tuy rằng không rõ ý tứ của tiểu thư, nhưng khẳng định là tiểu thưkhông thích nhị hoàng tử. Chẳng lẽ tiểu thư thích thất hoàng tử sao?! Nhưng là tiểu thư mới vừa rồi không phải cũng nói, bề ngoài không quan trọng sao, như nàng biết, thất hoàng tử trừ bỏ diện mạo đẹp hơn một chút, cũng không có ưu điểm gì.

“Nhưng mà, vẫn hơn là thất hoàng tử bất cần đời đi.” Hương Lăng ninh ninh lông mi, dường như lo lắng, lại bổ sung một câu, “Nô tỳ nghe nói thất hoàng tử thường xuyên lưu luyến thanh lâu, tiểu thư cũng không nên bị hắn lừa.”

Lạc Khuynh Hoàng nghe được lời nói của Hương Lăng, khóe miệng không khỏi co rút. Nàng biết hảo ý của Hương Lăng, nhưng là lời này nói ra, tên trong phòng kia chỉ sợ càng không từ bỏ ý đồ .

“Tiểu thư nhà ngươi không dạy ngươi không được nói lung tung sau lưng người khác sao?” Tiếng nói mang theo từ tính, réo rắt đến cực điểm, mang theo vài phần thiên thành tà mị cùng bá khí, Quân Khuynh Vũ nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt trong tay, đôi mắt hoa đào hẹp dài có chút nheo lại, tựa tiếu phi tiếu nhìn Hương Lăng.

Hương Lăng vừa rồi thấy trong phòng Lạc Khuynh Hoàng không có một bóng người, nghĩ là Quân Khuynh Vũ đã ly khai rồi, nào biết đâu Quân Khuynh Vũ đột nhiên xuất hiện, nhớ tới lời nói của mình, không khỏi toát mồ hôi, thất hoàng tử này không chỉ có bất cần đời, mà còn phóng đãng nganh ngạnh, đường hoàng vô cùng, đắc tội thất hoàng tử, cũng sẽ không có kết cục tốt.

Nghĩ đến đây, Hương Lăng lại không dám ngẩng đầu nhìn Quân Khuynh Vũ, vội vàng quỳ xuống, liên tục nói, “Nô tỳ đáng chết, thất hoàng tử thứ tội!”

“Ở sau lưng bản điện nói bậy, ngươi nói, bản điện phải xử trí ngươi như thế nào đây?” trong đôi mắt như mặc ngọc của Quân Khuynh Vũ hiện lên một tia ý tứ hàm xúc không rõ thần sắc, khóe môi giương lên một chút ý cười cao thâm, từ trên cao nhìn xuống Hương Lăng.

Hắn kéo âm cuối thật dài, từng chữ từng chữ, đều thập phần ôn nhuận êm tai, nghe qua tựa hồ không có nửa phần tức giận, lại cố tình hàm chứa một cỗ uy nghiêm bá khí.

Hương Lăng sợ hãi nâng mắt nhìn Quân Khuynh Vũ, chỉ liếc mắt một cái, liền ngây ngẩn cả người.

Nàng luôn luôn biết thất hoàng tử có diện mạo điên đảo chúng sinh, nhưng là giờ này khắc này, bị thất hoàng tử trên cao nhìn xuống, nàng bỗng nhiên cảm thấy, thất hoàng tử tao nhã khí độ, nhị hoàng tử căn bản không thể so sánh cùng.

Nhìn Lạc Khuynh Hoàng và Quân Khuynh Vũ đứng cùng nhau, Hương Lăng lần đầu tiên cảm thấy, bọn họ thật xứng đôi. Tiểu thư là nữ tử như thế nào, làm sao có thể hồ đồ? Thất hoàng tử này sợ là cũng không đơn giản như bên ngoài đi. Khí độ như thế, làm sao người bình thường có thể có được ?

“Như thế nào, bị dọa choáng váng rồi?” Quân Khuynh Vũ thấy Hương Lăng không nói lời nào, lại ngoéo môimột cái, con ngươi đen như mực tựa hồ là kín không kẽ hở, nhìn không ra một tí cảm xúc.

“Nô tỳ tội đáng chết vạn lần!” Hương Lăng vội vàng nhận sai.

Quân Khuynh Vũ vẫn là thản nhiên tự đắc, khóe mắt đuôi mày thậm chí ngay cả nửa phần tức giận cũng không thấy, chỉ cần đứng như vậy, đã làm cho người ta cảm giác được một loại uy nghiêm thánh thần không thể xâm phạm. Hương Lăng vụng trộm đánh giá Quân Khuynh Vũ, thất hoàng tửnhư vậy, thật quá xa lạ .

Nam tử này, tựa hồ nên đứngở nơi tối caocủa thiên hạ nhìn xuống chúng sinh. Nam tử như vậy, làm sao có thể là bất cần đời, tầm thường vô vị?!

“Thôi.” Đôi mắt như ngọc của Quân Khuynh Vũ chưa hề chớp một lần nào, đem ánh mắt chuyển tới hai má Lạc Khuynh Hoàng, thâm trầm đen đặc nhất thời hóa thành nhất uông xuân thủy, ôn nhu như nước nhìn Lạc Khuynh Hoàng, câu môi nói, “Nếu là người của Hoàng nhi, ta sẽ không so đo.”

Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên đứng đó, tựa hồ cũng cũng không nhận tình của Quân Khuynh Vũ. Quân Khuynh Vũ bất quá là hù dọa Hương Lăng, nàng tự nhiên nhìn ra được, bởi vậy nàng đứng ở một bên cũng không mở miệng. Quân Khuynh Vũ là loại nhân vật nào, lại