pacman, rainbows, and roller s
Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tác giả: Yêu Yêu Đào Chi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324664

Bình chọn: 8.00/10/466 lượt.

ám đốc đạt sao cấp mười, khó trách đổi nhiều thư ký như vậy. Hắn quả thật biến thứ ký thành siêu nhân! Rốt cuộc cũng biết tên tồng giám đốc……Thạch Thương Cách!

Thạch Thương Ly, Thạch Thương Ly, Thạch Thương Ly,nhẩm đi nhẩm lại ba lần, Loan Đậu Đậu quyết định đọc tên hắn thành “Phân Ruồi”!

Tiệc đính hôn của người yêu cũ tiến hành lúc sáu giờ chiều, mà giờ này người của công ty đều về khá nhiều. Loan Đậu Đậu gọi điện thoại một vòng cũng tìm không ra bạn trai có thể cùng cô đi tham gia bữa tiệc.

Cuối cùng tầm mắt dùng lại trong phòng làm việc duy nhất làm thêm giờ đến điên người, một kế hoạch hiện ra trong đầu!

“Tổng giám đốc vất vả rồi.” Loan Đậu Đậu câm một tách cà phê đi vào.

Thạch Thương Ly thả tài liệu tong tay xuống, ngẩng đầu nhìn cô đưa cà phê vào cùng với bộ dáng ân cần của cô, có một dự cảm xấu. Không phải cô cho thứ gì vào cà phê chứ?

Chương 10: Trực Tiếp Lên Giường, Khách Sạn Ngay Trước Mặt!

Nhìn hắn để ly cà phê xuống, Loan Đậu Đậu thấp thỏm. Không phải hắn phát hiện ra điều gì chứ?

“Cô thả độc vào sao?”

Loan Đậu Đậu tái mặt, mẹ nó, mắt phân ruồi không tốt sao? Cái ly nhỏ như vậy thì bỏ gì vào được chứ?

Phải nhịn, phải nhịn!Nhất định phải lừa được tổng giám đốc làm bạn trai! Bảo đảm cả hội trường kinh ngạc, tốt nhất cô dâu nên nhìn kỹ phân ruồi, đào hôn, vậy cô có thể cùng bạn trai cũ…….

“Ha ha, tổng giám đốc cực nhọc vì lợi ích của công ty mà mất ăn mất ngủ, thân là nhân viên của U;I, tôi thật sự cảm động với hình tượng vĩ đại của anh. Thay mặt toàn thể nhân viên tỏ lòng kính trọng với anh, mời tổng giám đốc…….đi ăn tối!”

Yên tĩnh, rất yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh.

Thạch Thương Ly mặt không thay đổi, khuôn mặt càng thêm tĩnh mịch, đôi mắt lạnh lẽo. Môi mím thành một đường cong, nửa ngày không nói ra lời.

Loan Đậu Đậu nháy nháy mắt, không hiểu rốt cuộc hắn có ý gì. Rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý?

“Cô muốn hẹn hò với tôi?”Rốt cuộc tổng giám đốc lên tiếng.

“À?” Cái này với hẹn hò có quan hệ sao?

Đôi môi mỏng của Thạch Thương Ly khẽ cười, gật đầu: “Tôi đồng ý hẹn với cô.”

Loan Đậu Đậu ngây ngẩn cả người, chuyện gì đang xảy ra? Tại sao hắn cuồi sâu như vậy, cười đến nỗi cả người cô run lên?

Chỉ là tổng giám đốc đồng ý chính là đi tham gia tiệc đính hôn với cô! Thật tốt quá! Hoan hô!

Dọc đường đi biểu hiện của Thạch Thương Ly không được tốt lắm, lần thứ ba Loan Đậu Đậu được ngồi xe của tổng giám đốc rất hưng phấn, xe tốt có khác, cảm giác như không ngồi trong xe mà là ngồi trên tiền nhân dân tệ.

Đến nơi tổ chức tiệc đính hôn tại khách sạn, sắc mặt Thạch Thương Ly liền tối lại. Ánh mắt khẽ nhìn Đậu Đậu, giọng nói âm trầm vang lên: “Đây chính là nơi cô mời tôi ăn sao?”

Đậu Đậu dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy! Còn là tiệc đứng! Miễn phí, cho nên ăn hết mình không sao. Nếu như tí nữa có cô dâu khẽ liếc mắt đưa tình với anh, ngàn vạn lần đừng khách khí trực tiếp lên giường, khách sạn ngay trước mặt!”

“Loan! Đậu! Đậu!” Sắc mặt Thạch Thương Ly khó cói tới cực điểm. Vốn cho là người phụ nữ ngu ngốc này mời mình ăn cơm, muốn nịnh bợ hắn. Cuộc sống không có gì thú vị nhưng nhìn một Loan Đậu Đậu thất bại rất thú vị, lại không nghĩ tới cô lại to gan như vậy dám lừa hắn.

Loan Đậu Đậu lập tức giật mình phục hồi tinh thần, đầu lưỡi gãy xương. Tại sao cô lại nói hết ra rồi!

“Tôi đùa thôi! Mời anh ăn cơm là thật lòng. Nhưng tháng này tiền sinh hoạt đã không có cho nên chỉ có thể dẫn anh tới đây ăn tiệc lớn.” Nói giỡn, cho dù gan to đến mấy cũng không dám lừa tổng giám đốc! Dù sao thật lòng hay không chỉ có trong lòng cô biết!

Thạch Thương Ly tiếp tục dùng ánh mắt sắc lạnh chết người nhìn cô, hừ lạnh một tiếng không nói gì.

Chương 11: Kết Hôn Không Hạnh Phúc, Em Đưa Anh Bỏ Trốn

Loan Đậu Đậu chủ động níu lấy quần áo hàng hiệu của hắn, nịnh nọt nói: “Tổng giám đốc đừng tức giận nha! Cười một cái…….” Chân mày cau có, đừng nói làm mê lòng người là hù chết người thì đúng hơn.

Thạch Thương Ly cúi nhìn bàn tay cô níu lấy người mình thì cảm thấy rất phức tạp, mấy giây sau thì khuôn mặt cũng dịu hơn một chút, ra lệnh: “Lấy đồ ăn cho tôi.”

“Yes sir!” Loan Đậu Đậu ngọt ngào đồng ý, xoay ngườ lảm nhảm: “Anh không có tay sao, không biết cái gì gọi là ga lăng sao? Cũng áp bức tôi như người thường!”

Sân cỏ màu xanh được trang trí vô cùng đẹp, còn mời ban nhạc về biểu diễn, khách mời xôn xao, ánh mắt đều chú ý cô dâu chú rể nhưng sau khi Thạch Thương Ly đến thì tâm điểm chú ý đều dồn lên hắn. Đàn ông nhìn, khịt mũi ghen tỵ, phụ nữ lén quán sát, thở dài cùng khen ngợi, một người thật hoàn mỹ.

Loan Đậu Đậu đưa đĩa thức ăn tới trước mặt hắn nịnh nọt: “Anh nhìn xem, đồ ăn rất ngon. Tôi còn lấy cho anh hương……”

“Đậu Đậu…….” Giọng nói ấm áp vang lên thì cả người Loan Đậu Đậu như bị sét đánh, ngây người, bàn tay cầm ly sâm banh cứng ngắc giữa không trung,thật lâu mới phản ứng được, quay đầu nhìn người đàn ông…….

Chú rể Tô Triệt có khuôn mặt hoàn mỹ nhưng hình dáng không sắc bén cùng khí thế bức người như Thạch Thương Ly, lông mày có mấy phần ưu thương, da trắng sáng như ngọc, lịch sự nho nhã,