
chuyên cho khách ngủ qua đêm.
Cô bước đến cùng cô gái lễ tân ở đại sảnh lên tiếng chào hỏi, sau đó ôm bó hoa vào thang máy đi lên tầng trên.
Đến tầng lầu hai mươi mốt, thang máy dừng lại, cô bước đi ra ngoài, tìm được gian phòng số 202 mà người khách yêu cầu, cô lập tức giơ tay gõ cửa.
Thật kỳ quái, cô gõ cả nửa ngày cũng không thấy ai lên tiếng, cũng không có người ra mở cửa, sau đó cô thử nắm tay cầm cánh cửa xem có ai có thể ra mở cửa hay không, kết quả cửa lại dễ dàng mở ra, không thể nào, cô nghĩ người khách này rất bất cẩn đi, ngay cả cửa phòng cũng không khoá.
Cô nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra, ghé đầu lên trước nhìn một chút, aaa, trên đất đang có rất nhiều quần áo, đều là của đàn ông, quần dài, áo sơ mi, áo khoác, quần lót, vớ. . . . . .
Vị khách này là một người đàn ông rồi.
Cô rất bất tiện mà đi vào, lần nữa cô giơ tay gõ lên cửa mấy cái, khi tầm mắt không cẩn thận nhìn về phía giường lớn, trước mắt giống như có đồ vật gì đó cản trở cô, là một vật thể to lớn.
Cô cẩn thận nhìn lên, trời ơi, vật thể to lớn kia là người, còn là một người đàn ông, chẳng những là người đàn ông, mà còn là đang loã thể trần truồng.
Ánh mắt của cô không dám nhìn xuống dưới, vậy không thể làm gì khác hơn là nhìn lên trên rồi, ưmh, vóc người này đúng là, thật sự quá hoàn mỹ rồi.
Sau đó, cô nhìn thấy gương mặt xinh đẹp kia đang nhìn cô khiến cô không tình nguyện dời ánh mắt khỏi tuyệt sắc mỹ nam.
Cô, cô vội vàng nhắm mắt lại, mới vừa rồi tại sao cô có thể nhìn chằm chằm một người đàn ông đây, còn là một tuyệt sắc loã nam.
A, quá mất mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không tự chủ được nóng lên, người đàn ông đi về phía cô, anh ta, anh ta muốn làm gì đây. . . . . . Mặt cô hồng hồng, thầm nghĩ rằng chuyện lãng mạn gì đó sắp sửa sẽ trình diễn trên người mình, nhưng anh ta lại thô lỗ đẩy cô ra, cô không ngờ tới anh ta sẽ làm như vậy nên rất bất nhã mà té nhào trên đất, người đàn ông này như thế nào cũng chưa chào hỏi cô một tiếng đã đẩy cô ngã.
Đi ra, một tiếng vang thật lớn, “rầm”, người đàn ông này thế nhưng đạp một cước đóng cửa phòng lại rồi.
“Anh, tôi là tới giao hoa, anh làm gì mà đẩy tôi như thế, một chút lễ phép cũng không có.”
Tư Đồ Hoả từ dưới đất đứng dậy, trên hành lang có mấy nhân viên làm vệ sinh thấy vậy đều len lén cười.
Cô lại gõ cửa phòng, nhìn bó hoa trong ngực kia, bó hoa bị đè ép nhìn thật đáng tiếc.
“Tôi không có đặt hoa, cô có thể cút.”
Thời điểm cô ôm trong lòng bó hoa đáng thương kia, cửa phòng lại mở ra, chỉ là mở ra rồi đóng lại thật nhanh, đối phương rống lên với cô một câu xong lại dùng sức đóng cửa phòng lại.
Chương 32: Ý Định Của Bạn Tốt
Người đàn ông này, dáng dấp đích xác rất đẹp mắt, nhưng tính khí thật xấu.
“Địa chỉ trên giấy viết chính là gian phòng khách sạn này, bó hoa là bởi vì anh đẩy tôi nên bị dập nát rồi, cho nên anh phải trả tiền cho tôi.”
Tư Đồ hỏa bị tính xấu của anh ta chọc tức khiến trong lòng mất hứng, nếu là bình thường gặp phải người như vậy thì nhiều lắm là cô tự nhận xui xẻo xoay người đi là được, nhưng hôm nay cô sẽ không nhận thua, cô muốn lấy lại được khoản tiền này.
Ai bảo người đàn ông này tính khí lại hư hỏng như vậy, cô mới không chuyển hoa không công đấy.
“Muốn trả tiền?”
Người đàn ông mở cửa ra, lần này một tay lôi cô đi vào, sau đó dùng sức đóng cửa lại, tiếp đó anh thản nhiên đứng ở trước mặt của cô, mà ánh mắt của cô lại không cẩn thận nhìn đến thân thể đang phơi bày của anh, cô vội vàng dời tầm mắt, người đàn ông này muốn nói chuyện thì cứ nói, hà cớ gì đứng sát gần cô như vậy làm cái gì?
“Đúng, đúng vậy, bó hoa là vô tội, muốn mua hoa thì tôi cũng đã đưa tới, vậy thì anh cũng nên trả tiền.”
Tư Đồ Hoả không dám nhìn mình, ngược lại bị anh ta nhìn chằm chằm làm tâm cô có chút hốt hoảng, cô hít hít lỗ mũi, hoàn toàn không thích biểu hiện bây giờ của mình, cô cũng không làm gì có lỗi sao phải chột dạ đây.
‘Bốp ’ một tiếng, người đàn ông không nói hai lời đánh cô bất tỉnh.
Thân thể Tư Đồ Hoả mềm nhũn té xuống đất, người đàn ông đỡ cũng không đỡ cô lại, tự nhiên đi thẳng tới bên giường tiếp tục ngủ.
Người đàn ông này chính là Long Ngạo, tối hôm qua ở Quán bar tình nhân cùng bạn tốt Hoàng Phủ Tà uống rượu đó.
Hiện tại trong nội tâm anh phiền vô cùng, đã vậy còn có một người phụ nữ dám cả gan tìm anh muốn đòi tiền, anh lại không mua hoa, cảm thấy cô gái quá ồn ào nên anh quyết định đánh cô bất tỉnh, còn mình thì tiếp tục ngủ.
Bây giờ anh rất muốn ngủ, vì tối hôm qua đã cùng Hoàng Phủ Tà uống rượu đến chín giờ sáng hơn mới đến khách sạn lấy một phòng ngủ, mà người phụ nữ này cũng không biết từ nơi nào xuất hiện, chuyện tiền hoa gì đó cứ chờ anh tỉnh lại rồi nói.
Nhưng mà anh nghĩ quá đơn giản rồi, bởi có người cũng không muốn cho anh có giấc ngủ ngon, nhìn đi, anh mới vừa nằm xuống nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, đã lại có người không biết sống chết gọi vào điện thoại di động làm cho anh không ngủ được.
Anh cầm điện thoại di động lên vốn định bấm nút tắt, nhưng nhìn lại số điện thoại cùng tên người gọi, anh rất tức giận bấm nút nghe.
“Có chuyện m