
inh tai nhức óc, tựa như hắn lớn tiếng bao nhiêu, chất lượng thép cũng được nâng cao lên bấy nhiêu!
Hoắc Doãn Văn chỉ vào cốt thép, nói rất khẳng định nói: “Trước không nói chất lượng cốt thép như thế nào, đầu tiên độ thô cũng không đủ, ít nhất nhỏ hai số!”
“Ách ——” Ông Chu lập tức liền toát ra một tầng mồ hôi lạnh.”Hoắc tổng, này —— chúng ta đều theo như yêu cầu đưa hàng đến!”
Ánh mắt Doãn Văn lập tức thay đổi, nghiêm khắc chất vấn: “Theo yêu cầu? Ông xác định theo đúng đơn đặt hàng do chính chúng ta, Hằng Viễn, yêu cầu? Mà không phải ngươi Chu lão bản yêu cầu?”
“Hoắc tổng, Hoắc tổng, tôi có thể cam đoan với ông, chất lượng nhất định sẽ không có vấn đề gì! Nhất định, so với các cao ốc khác đang được bán hoặc cho thuê, chất lượng Hằng Viễn sẽ tốt nhất!” Ông Chu vội nói, luống cuống đến đầu lưỡi sợ cũng bị cuốn lại, lắp ba lắp bắp câu không hoàn chỉnh!
“Hợp đồng theo đúng pháp luật, ông còn không tuân thủ, bằng vào nói miệng, ông cho rằng tôi sẽ tin sao? ” Hoắc Doãn Văn nghiêm túc chất vấn.”Ông cảm thấy tôi là một tên ngu ngốc, có thể tùy tiện lừa gạt sao?”
“Không phải, không phải —— Hoắc tổng, Hoắc tổng, đợt giao hàng này chỉ là sai lầm —— chúng tôi trước đây đều giao hàng cho Hằng Viễn phù hợp tiêu chuẩn!” Ông Chu gấp đến độ mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn đầy đầu, Hằng Viễn là đại tập đoàn, là thần tài của những nhà cung cấp như ông ta. Bọn họ cũng không muốn đem thần tài này bỏ đi!
” Sai lầm của ông sẽ trực tiếp làm giảm chất lượng phòng ốc của Hằng Viễn, kèm theo vấn đề tài chính! Ông đã vi phạm hợp đồng nghiêm trọng, chuyện này phải nghiêm túc xử lý!” Nói xong, Hoắc Doãn Văn trực tiếp ra lệnh.”Lập tức ngừng thi công, tiến hành kiểm tra chất lượng! Phụ tá Triệu, gọi ngay trưởng phòng pháp chế, luật sư cùng Phụ tá Nhan đến đây!”
“Dạ!” Phụ tá Triệu vội vàng lên tiếng!
Ông Chu lập tức biến sắc, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh!
*********************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ***********************
Nhan Như Y tới công trường thi công, vào thời điểm chỉ thấy Hoắc Doãn Văn đang ngồi yên tĩnh ở trong phòng điều hành! Anh lặng lẽ ngồi trên ghế nghe công nhân báo cáo tình hình, mặc dù anh cũng không nói gì, nhưng từ nét mặt thâm trầm cô có thể cảm giác, anh lúc này vô cùng mất hứng!
Thấy cô cùng trưởng phòng pháp chế, cùng với luật sư Sở tới, Hoắc Doãn Văn cắt đứt báo cáo của công nhân, để thương nghị với họ những vấn đề cần giải quyết!
Luật sư Sở bắt đầu chuyên nghiệp giải thích các phương cách truy cứu trách nhiệm và các đối tượng bị truy cứu, cô bắt đầu phiên dịch lại!
Đối với Đội trưởng thi công Phương chỉ là vấn đề bồi thường, còn ông Chu cứ luôn miệng không chịu đền bù!
Hoắc Doãn Văn cũng không nhượng bộ, quyết định đưa vụ tranh chấp theo đúng trình tự tư pháp!
Nói xong, Hoắc Doãn Văn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi công trường địa!
Nhan Như Y cùng mọi người khác, đi theo Hoắc Doãn Văn!
Đang lúc ấy, chợt trên cầu thang vang lên âm thanh khác thường, giống như cọc gỗ đụng thép tấm ‘keng keng’. Một lòng đang nghĩ làm thế nào mở miệng xin từ chức, Nhan Như Y phản ứng chậm nửa nhịp, không kịp thời phát hiện ‘ nguy hiểm ’ trên đỉnh đầu , khi cô phản ứng kịp, mắt đã thấy một cái cọc gỗ, đang từ trên cao rơi xuống ——
Trong khoảng thời gian ngắn, nỗi sợ độ cao nghiêm trọng đã làm cô hồn phách bay theo gió, ngơ ngác đứng ở nơi đó, chỉ biết sợ, không biết nên phản ứng như thế nào!
Mắt thấy cọc gỗ hướng trên đầu cô đập xuống!
“Cẩn thận ——”
Nhan Như Y nghe được có người hô to một tiếng, ngay sau đó ai đó đã ôm cô lăn qua một bên!
“Rầm —— rầm —— rầm ——” liên tục mấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, bên tai Như Y, từng âm thanh vang lên như trời long đất lở. Tim cô đập mạnh đến nỗi như tiếng cọc gỗ nện mạnh trên mặt đất từng tiếng nặng nề. Cô run rẩy, toát mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn!
Cũng may, cũng may, cô không có chuyện gì!
Ngay lúc đó, cô đã choáng váng vì tiếng gầm trách cứ.
“Ngu ngốc, trong óc em đang suy nghĩ gì? Không có chú ý tới nguy hiểm trên đầu? Em có biết chỉ chút nữa em đã bị đập chết?” Hoắc Doãn Văn lo lắng, nhưng cũng cực kỳ tức giận nắm bả vai của cô, rít lên!
Chương 91: Khó Khăn Từ Chức. (2)
Sau một giây chưa tình táo, Nhan Như Y nhận lấy tiếng hét giận giữ của anh, mặc dù phản ứng còn chậm chạp, nhưng cô biết anh đang lo lắng cho cô.
“Thật xin lỗi, lần sau em sẽ chú ý!” Trực giác của cô đúng là sai rồi, sai rồi thì cần phải nói lời xin lỗi!
Khói bụi xung quanh dần dần lắng xuống, tức giận trên mặt Hoắc Doãn Văn cũng từ từ biến mất. Nhìn khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu của cô, ánh mắt anh chỉ còn lại lo lắng. “Em còn tốt chứ? Có nới nào không thoải mái không?” Tay anh đặt trên người cô không có lấy ra, một tay khoác hông cô, một tay dời lên trán, nghiêm túc kiểm tra.
Nhan Như Y đúng là bị dọa sợ, cho nên căn bản không phát giác tay anh còn đặt trên người mình. Mà chính tay của cô cũng rất tự nhiên cầm lấy tay anh. “Không có việc gì, chỉ là vừa rồi bị dọa sợ hết hồn!”
“Tới công trường thì phải chú ý nhiều một chút, ngàn vạn lần đừng suy ngh