
tất cả đều nhìn vào cử động của Doãn Văn, để xem anh chọn loại nào.
Trước đây vài giờ đã uống không ít rượu, bây giờ mà uống nữa, bảo đảm ngày mai sẽ khó chịu. “Hôm nay sao lại uống rượu trắng?” Hoắc Doãn Văn kinh ngạc, nhìn chằm chằm ly rượu trong tay ban tốt.
“Cái này gọi là đang tiết kiệm tiền, nếu không thì cho cậu uống tám hoặc chín bình Ngũ Lương Dịch, Mao Thai gì đấy!” Chu Dương lúc này mới mở miệng, đùa giỡn nói.
Cầm ly rượu trong tay Trịnh Húc Thành mở miệng: “Cũng đừng xem thường mấy bình rượu trắng này nhé. Chu Dương đã rất vất vả mới ăn trộm được từ ông bố khó tính của cậu ấy đấy. Xem này, hương vị tuyệt quá.”
Rượu này thật quá quý, Trịnh Húc thành nói tới đây, còn vươn ngón tay cái ra, sau đó hỏi lại Hoắc Doãn Văn: “Uống cái nào?”
Hoắc Doãn Văn đem ly rượu để trên mặt bàn, búng ngón tay, nói một cách tự nhiên: “Có rượu ngon, tớ uống, rót đầy vào!”
“Phải thế chứ!” Trịnh Húc Thành rót tràn rượu vào ly.
Hoắc Doãn Văn cũng không nói hai lời, ngửa cổ uống một hơi, cạn sạch ly rượu hơn năm mươi độ.
Không còn cách nào khác, đây là quy tắc, ai bảo anh đến trễ.
Chương 58: Không Nên Bắt Đầu, Sẽ Phải Kết Thúc
Nhóm chiến hữu này của Hoắc Doãn Văn đều biết nhau từ thời trung học, toàn là thiếu gia con nhà không tràn tiền của cũng đầy quyền thế! Mặc dù bối cảnh xuất thân đều danh gia vọng tộc, nhưng không ai trong nhóm bộc lộ điều đó. Tất cả đều đặc biệt chân thành, đầy nghĩa khí, cho nên mấy người họ tình cảm vẫn luôn tốt vô cùng!
Không có việc gì, không có cơ hội cũng sáng tạo cơ hội tụ tập một chỗ uống rượu, hát hò, xoa mạt chược …!
Hôm nay Kiều Tiêu Tiêu từ nước ngoài trở về, cho nên mọi người lại chộp lấy cơ hội “tẩy trần” cô mà tụ tập một phen!
“Anh Văn, em muốn ngồi gần anh!” Kiều Tiêu Tiêu di chuyển cái ghế cùng Hoắc Doãn Văn dựa vào nhau, cười híp mắt, giống như thèm thuồng đến chảy nước miếng.
Chu Dương vo tròn một ít khăn giấy, ném về phía cô: “Lau nước miếng đi !”
Kiều Tiêu Tiêu vội vàng sờ sờ, sạch bóng, một giây sau mới ập tức phản ứng kịp: “Chu Dương đáng ghét. Cẩn thận một hồi anh cắn rơi đầu lưỡi đó, dám trêu chọc em!”
Chu Dương lắc đầu một cái, ra vẻ ‘em thật bất trị’: “Tiểu thư, anh còn không phải là vì lo sức khỏe cho em. Xem xem em si tình người ta như vậy…”
Tiêu Tiêu không phục hất cằm lên: ” Sinh tình thì sao. Em chính là thích anh Văn đó !” Tiêu Tiêu khoác tay Hoắc Doãn Văn, vùi gương mặt đỏ bừng vì men rượu vào áo anh: “Em chính là không sợ người khác biết, từ thời tiểu học em đã rất thích anh Văn! Anh ấy chính là người tình trong mộng, thần tượng của em !”
Hoắc Doãn Văn ngồi tại chỗ, không lo lắng, tự nhiên ăn ăn uống uống, hoàn toàn không đem lời nói của Tiêu Tiêu thành chuyện gì to tát.
Những lời yêu đương thắm thiết này, Hoắc Doãn Văn đã nghe không không biết là bao nhiêu vạn lần, từ khi Tiêu Tiêu bập bẹ biết nói.
Chu Dương chính là thích cùng Kiều Tiêu Tiêu tranh chấp: “Em thích lão Hoắc thì thế nào? Cũng phải xem lại ! Xem ra em không có hi vọng rồi, so với Tinh Nhiễm một nửa cũng không được!”
“Thôi đi, ngậm cái miệng thúi của anh lại đi nha!” Kiều Tiêu Tiêu mất hứng bĩu môi lại dùng lực liếc Chu Dương một cái!
Sau đó giống như khi còn bé, dùng sức lay tay Hoắc Doãn Văn: “Anh Văn, anh nói đi…. Em thật sự kém so với Tinh Nhiễm sao?”
“Dĩ nhiên sẽ không rồi.” Hoắc Doãn Văn đầu tiên lắc đầu, sau đó lại tròng thêm một câu: “Lợi hại như em vậy, anh làm sao dám nói “đúng” !”
“Không cho nói, anh Văn cũng khi dễ người ta!” Tiêu Tiêu cố ý làm bộ khổ sở.
Thật ra, ai so với ai cũng chỉ là chuyện vui trên bàn rượu mà thôi. Kiều Tiêu Tiêu nhỏ nhất, mọi người quen thói thích trêu chọc cô!
“Ah, tớ nghe nói, vì bảo vệ sự thanh bạch cho một nhân viên phục vụ nữ, cậu đem ngôi sao lớn Diệp Vũ Nghiên phục vụ người khác? Cô nhân viên kia rất đặc biệt sao ? Anh còn đích thân đưa cô ấy về nhà nữa”
Lúc mọi người đùa giỡn ồn ào, chạm nhẹ vào người Hoắc Doãn Văn đang ngồi, Trịnh Húc Thành nhỏ giọng trêu chọc hắn.
“Bạn bè bình thường!” Hoắc Doãn Văn hời hợt đáp, không muốn cùng chiến hữu bàn luận nhiều về Nhan Như Y.
Có một ít chuyện vốn không nên bắt đầu, nhất là biết rất rõ ràng sẽ sai lầm, không nên, nên nhanh chóng kết thúc ——
Chương 59: Đổi Thay
Nhan Như Y xuất hiện như một người lạ tình cờ bước ngang qua mặt anh. Anh không muốn cũng không thể vì cuộc gặp gỡ tình cờ này bỏ đi nhiều suy tính.
Anh chỉ sẽ lấy Sở Tinh Nhiễm, cũng chỉ có thể cưới cô!
” Bạn bè bình thường, không phải đâu? Làm sao cậu cùng một nhân viên phục vụ kết giao bạn bè? ” Trịnh Húc Thành thật không tin tưởng tiếp tục chất vấn.
” Đương nhiên bởi vì một ít chuyện, chẳng lẽ cậu muốn tớ kể rõ ràng rành mạch chuyện kết bạn tầm thường ấy à? Nói cho cậu biết, những chuyện này tớ thật cũng quên mất rồi! ” Hoắc Doãn Văn nhỏ giọng ứng phó.
” Vậy coi như là bạn bè bình thường đi, dù cô ấy bị phiền toái, cậu cần thiết tự mình đưa cô về nhà sao? Tìm tài xế đưa cô ấy trở về là được? ” Trịnh Húc Thành bắt được mấu chốt.
Hoắc Doãn Văn bị bạn tốt chất vấn đến á khẩu không trả lời được, anh bưng lên mộ