
ía cửa, Nhan Như Y vừa nhìn thấy người đi tới, tâm tình cuối cùng buông lỏng xuống, ngay sau đó trên mặt cũng lộ ra nụ cười. Lại là anh, mới vừa rồi cô còn tưởng rằng mình nghe lầm thanh âm !
Chỉ là, anh làm sao biết cô ở chỗ này?
Kha Văn thấy Hoắc Doãn Văn, nở nụ cười, không ngừng lôi Nhan Như Y đi đến gần!
Nhan Như Y không để ý đến bạn, hiện tại cô không thể biểu hiện quá nhiệt tình, chỉ có thể lành lạnh nhàn nhạt, làm bộ như không biết người ở trước mắt này !
Mà hai cô gái vẫn giễu cợt cô, chứng kiến người đàn ông đang đi tới, vội ra vẻ thục nữ thuần tình, âm thầm hướng người đàn ông này phóng điện!
Oa. Người đàn ông này dáng dấp rất đẹp trai, rất khí thế!
Nhân viên bán hàng vội vàng viết hoá đơn, sau đó dẫn người đàn ông hấp dẫn đó đi tính tiền ——
*********************************************
“Đi thôi. . . . . .” Nhan Như Y lôi Kha Văn, cố nén nụ cười hưng phấn. Ha ha, cũng may, mặc kệ nói thế nào y phục không có bị người khác mua đi!
Kha văn nghi hoặc nhìn cô, lại không ngừng nháy mắt nhìn Nhan Như Y, dùng môi ngữ nói.”Cậu thật muốn đi sao? Không lưu lại chào anh ấy?”
Nhan Như Y làm ra vẻ không có chút thương cảm, kéo tay bạn, sau đó nói: “Không, chúng ta hay là đi thôi!”
Kha Văn không có biện pháp, đi theo cô ra cửa.”Này, cậu làm gì đấy à? Nếu gặp được, liền cùng anh ấy trò chuyện? Mặc dù không thể làm người yêu, cũng không thể như người xa lạ chứ?”
“Nói gì đấy? Nói lung tung!” Nhan Như Y tiếp tục giả vờ rất lạnh nhạt!
Kha Văn tức giận đến dậm chân.”Thật là bị tác phong của cậu làm tức chết rồi, đi thôi!”
Nhan Như Y đuổi theo bạn, ở phía sau lưng Kha Văn cười cười. Ha ha, cô bây giờ đã cùng Hoắc Doãn Văn ở cùng một chỗ nha, cần gì phải ra vẻ ân ân ái ái, thân mật ở nơi công cộng? Bọn họ bây giờ hiểu được chưa phải là cơ hội tốt!
Kha Văn quay đầu lại nhìn Nhan Như Y.”Nói thật, nếu như không phải mới vừa rồi Hoắc Doãn Văn xuất hiện, tớ lập tức quyết định mua bộ quần áo kia, mặc dù tớ không dùng được, nhưng chính là không ưa sắc mặt hai cô gái kia!” Nghe lời của hai cô kia, rõ ràng chỉ là đám gái bám đại gia, giả bộ cái gì mà giả bộ!
“Oa, như vậy bạn tớ rất có thực lực à? Thế nào, cậu săn tin tốt à, có tiền thưởng sao?” Nhan Như Y giật mình một cái.
“Có tiền thưởng cái gì, đi theo lãnh đạo, mệt mỏi muốn chết, dù là bắt được chuyện tốt, tiền thưởng cho nhân viên cũng chỉ nhiều nhất là 200 đồng!” Kha Văn bĩu môi.
“Vậy tiền là ——” chẳng lẽ là của Chu Sùng?
Kha Văn nhăn nhăn lỗ mũi, sau đó vỗ vỗ túi của mình, có chút ngượng ngùng.”Anh ta đi làm dưới cơ sở, cho tớ chi phiếu, bên trong có hơn một trăm vạn!” Kha Văn rất nhỏ giọng mà nói, sợ bị người khác nghe được.
Nhan Như Y nheo mắt lại, giống như là muốn dùng nghiêm hình tra khảo bạn.”Không tệ, anh ấy đối với cậu tốt như vậy, xem ra chuyện tốt của hai người gần rồi !”
Kha Văn lại cau mũi một cái.”Gần cái gì à? Anh ta muốn tớ mua đồ mới cho anh ta, hơn nữa anh ta còn không cho tớ phung phí tiền của, yêu cầu phải có hóa đơn! ! Chỉ là, trong thẻ có hơn một trăm vạn, thế nào cũng có thể ứng biến trong trường hợp khẩn cấp!”
Nghe xong lời bạn, Nhan Như Y thật muốn cười thật to rồi.”Nếu Chu Sùng đưa cho cậu nhiều tiền như vậy, sao cậu lại chỉ mua cái ví hơn hai ngàn đồng cho anh ấy?” Đoán chừng lỗ mũi của Chu Sùng sẽ tức lệch ra đấy!
“Hơn hai ngàn cũng đã rất quý, có được hay không? Nếu như anh ấy không thích, tớ để lại đựng tiền!” Lại nói, hơn hai ngàn, cũng là tiền mồ hôi, xương máu của cô mà!
Nhìn bộ dáng hạnh phúc của Kha Văn, Nhan Như Y cũng không nhịn được nhớ lại Hoắc Doãn Văn, nghĩ tới lúc anh mặc bộ vest kia, nhất định rất tuấn tú!
Hắc hắc, cô đã không kịp chờ đợi muốn nhìn rồi!
Chương 145: Dò Xét
“Nhanh lên một chút, mặc vào cho em xem. Em muốn nhìn anh mặc đồ mới!” Nhan Như Y vừa tuôn chạy vào nhà trọ của Hoắc Doãn Văn, vừa vội vàng tìm bộ vest mới mua, ướm lên người anh.
Hoắc Doãn Văn cũng tương đối phối hợp, cầm bộ vest!
Quả nhiên, y phục vừa như in trên người anh, rất hợp với phong cách của anh, càng làm anh thêm mê hoặc phái đẹp!
Nhìn trong gương, cô thỏa mãn vuốt nhẹ từng nếp gấp trên chiếc áo, lòng tràn đầy vui mừng nhìn anh.
Anh cũng soi gương, sửa sang lại đầu vai, ống tay áo, sau đó hỏi cô.”Anh mặc xem được không?”
“Đẹp mắt!” Cô không keo kiệt chút nào trả lời.
Vẻ mặt rất không cam tâm, anh nặng nề gật đầu.”Ừ, người đẹp trai mặc cái gì đều dễ nhìn!”
“Anh thiệt mặt dày, có biết khiêm tốn là gì không?” Cô đập nhẹ vào người anh. Nụ cười càng lúc càng ngọt ngào, nói không ra được nỗi xao xuyến, đây là lần đầu tiên cô tự tay sắm quần áo cho anh, rất kích động.
“Ha ha, không được, anh không có thói quen nói láo!” Anh bắt được tay của cô, khóe môi nhếch lên nói.
Cô nhìn ánh mắt của anh, cười rạng rỡ.”Anh có thể biết xấu hổ một chút không?”
“Có thể ——” Một bên anh nói, vừa ôm cô bước vào giường.
Nhan Như Y nhìn đôi mắt đen sâu thẳm của anh, gương mặt không cách nào khống chế hồng lên. Cô đề phòng nhìn anh.”Anh muốn làm gì?”
Lúc này, cô và anh đã chen chúc nhau trên cái giường king size của anh. Anh hạ ngườ