pacman, rainbows, and roller s
Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327282

Bình chọn: 10.00/10/728 lượt.

phải không?’ Hình con hải cẩu sáng phát tới một câu nhắn.

‘Không ngủ được!’ Nhan Như Y vội vàng trả lời. Mỗi lần gặp thúc thúc online, cô đều rất hưng phấn, nhưng cô hiện tại trong đầu đều là Hoắc Doãn Văn, cảm giác mệt mỏi!

‘Tại sao?’

‘Không thể nói rõ ràng!’

‘Là bởi vì ngươi đàn ông cô đề cập lần trước kia sao? ’ Hoắc Doãn Văn gõ một câu hỏi dò, sau đó dựa vào ghế, lẳng lặng chờ đợi!

Nhan Như Y nhìn thấy câu hỏi ấy, mấy ngón tay gõ vài chữ, không biết nên đánh trả lời như thế nào, viết viết rồi xóa xóa, cuối cùng cô gửi lại một câu hỏi. ‘Tại sao hỏi như thế?’

‘Bởi vì chỉ chuyện tình cảm mới có thể làm cho cô mất ngủ!’ Tựa như anh bây giờ, nhìn lại phía sau, ngoài cửa sổ cũng là một mảnh màu đen tối. Tối hôm nay, anh vừa trở lại B thị, cầm lòng không đặng mới online, tìm cô.

Cô gửi đi một khuôn mặt tươi cười, trên thực tế trên môi cô treo một nụ cười cực kỳ miễn cưỡng. ‘Thúc thúc, kể cho tôi nghe mấy câu chuyện hài, để tôi nhẹ nhõm, vui vẻ một chút!’.

‘Bây giờ tôi cũng không sung sướng gì, bằng không cô suy nghĩ kể cho tôi nghe vài câu chuyện hài. Kho tiếu lâm của cô chẳng phải rất nhiều sao!’

‘Tôi suy nghĩ a ——’ Như Y lục tìm trong trí nhớ của mình, rồi kể cho người ở phía bên kia màn hình. ‘Một tên con trai đi vào một quầy rượu, nữ phục vụ nhiệt tình tiến lên chào hỏi, anh ta ngồi vào ghế sô pha, lạnh lùng nói với cô gái, đừng để ý tới tôi, tôi chỉ thích nam nhân. Cô gái đứng ở đó không động đậy, người khác nói tiếp, anh tôi cũng thích nam nhân, tiếp đó lại nói, em trai cũng thích nam nhân! Người nữ phục vụ bất đắc dĩ hỏi. Anh trai, nhà các ngươi còn có người nào thích nữ giới không? Có, em gái tôi!’

Ngồi trước máy vi tính, Hoắc Doãn Văn lẳng lặng nhìn một chuỗi chữ viết, tưởng tượng vẻ mặt cô khi kể chuyện cười, quái thanh quái khí, mặt mày hớn hở!

‘Thúc thúc không cười sao?’ cô hỏi.

‘ Tôi muốn nghe cô kể, tôi biết nhất định cô sẽ làm cho tôi bật cười!’ Anh trả lời.

‘Hiện tại đồng tính luyến ái rất nhiều, nhưng không thể chê bai ai rồi! ’

‘ Dạ! ’

Trong lòng của cô chợt vang lên một âm thanh mềm yếu. ‘Hiện tại xã hội này cũng có thể từ từ tiếp nhận đồng tính luyến ái rồi, vậy ngoại tình có phải hay không càng có thể được tiếp nhận đây? Có phải hay không cô không nên nặng lòng để ý quan niệm của thiên hạ? Có phải hay không có thể tiếp nhận người đàn ông ấy!’

‘Ở nước ngoài, đồng tính luyến ái nhiều hơn chứ?’

‘Ừ, không giống với Trung Quốc hiện đang trong giai đoạn còn khá nghiêm khắc với các tin tức liên quan đồng tính luyến ái, ở nước ngoài, những điều thuộc về tình cảm này, không còn quá nhiều kỳ quái! ’

‘Thúc thúc, ông định như thế nào? Chuyện tình giữa ông và cô gái kia?’

‘Tôi tôn trọng quyết định của cô ấy, vô luận là chúng ta ở chung một chỗ, hoặc là không ở cùng nhau, tôi đều hy vọng cô ấy mỗi ngày đều vui vẻ, vui vẻ!’ Trả lời xong, ánh mắt Hoắc Doãn Văn chuyển thành ảm đạm. Mặc dù, anh hi vọng cô sẽ vui vẻ, nhưng anh còn muốn được ôm cô mềm mại trong vòng tay, bởi vì cuộc sống chỉ có một đời. Đời này bỏ lỡ cô, chính là vĩnh viễn, vĩnh viễn bỏ qua hạnh phúc!

********************** Cơ Thủy Linh tân tác, chân thành mong đợi sự ủng hộ của mọi người ********************

Nhan Như Y giống như thường ngày, buổi sáng trở dậy, thay quần áo, trang điểm nhẹ, rồi ra của vào lúc bảy giờ, sau đó đi đến quán ăn nhỏ cách đó không xa mua bữa ăn sáng. Hôm nay, cô mua một ly sữa đậu nành, hai cái bánh bao, chẳng mất mấy tiền. Hắc hắc, bữa ăn sáng Trung Quốc tương đối thuận tiện, đối diện là quán cà phê với thức ăn nhanh phương Tây, bữa ăn sáng đắt đến muốn chết, nhưng cô luôn cảm thấy không ngon lắm, không hợp khẩu vị!

Nhưng vẫn rất nhiều người có tiền, chạy xe đến đó ăn sáng uống cà phê, trước cửa luôn lắm xe ngoại nhập khẩu!

Cô vừa ăn, vừa uống sữa đậu nành, trong lòng lầm bầm khi dễ kẻ lắm. Ăn xong rồi, mắng xong rồi, xe buýt cũng tới, cô ném ly sữa đậu nành cùng giấy túi trống không vào giỏ rác, chen lên xe buýt!

Ngồi xe hơn một giờ, cô chào hỏi bảo vệ, tiến vào tập đoàn Hằng Viễn!

Mấy ngày qua, mọi người luôn làm việc lơ mơ, tản mạn, không nghĩ tới, hôm nay cô vừa tiến vào, cảm thấy không khí làm việc nghiên cẩn, thở cũng không dám thở, chẳng lẽ Phó tổng đã trở về?

Trong lòng Nhan Như Y thầm nhủ!

“Phụ tá Nhan, đây là tài liệu Phó tổng muốn chuẩn bị cho cuộc họp buổi chiều!” Một thư ký đem tài liệu đưa cho cô.

“Tốt, Phó tổng trở về rồi sao?” Cô nhận lấy tài liệu, tò mò hỏi một câu.

“Trở về rồi, chỉ là người còn chưa có tới công ty!”

“A!” Lòng Nhan Như Y đột nhiên nảy lên, anh về rồi.”Ai, Phó tổng trở lại, chúng ta không lo lắng ngày làm việc sẽ kết thúc như thế nào!” Vì che giấu tâm tình của mình, cô nói đùa một câu!

“Đúng nha!” Thư ký Lý cười cười, muốn nói lời xin lỗi.”Phụ tá Nhan, chuyện lần trước ngượng ngùng a. Thật ra thông qua thời gian dài tiếp xúc như vậy, tôi phát hiện tính tình cô cũng tốt lắm!” Mặc dù cô không phải cố ý hãm hại Nhan phụ tá, nhưng cô thường tụ tập đồng nghiệp ở trong phòng trà nước, nói xấu sau lưng Như Y.

“Ha ha ——” Nhan Như Y cười cười tiếp nhận sự áy