
au này không phải vẫn sẽ gặp phải loại vấn đề này. Về sau, Trường Sơn chúng tôi làm ăn đàng hoàng, không xằng bậy, cũng không được sao? Cô liền nói tốt với Hoắc tổng một tiếng, giúp tôi một chút, cũng là giúp một chút cho đám anh em từ nông thôn lên thành phố đang làm việc giúp tôi, chờ đợi kiếm tiền gửi về gia đình! Có được hay không?”
Cái này, ông Chu thật đúng là moi không ra chủ ý gì rồi, lại sử dụng khổ nhục kế!
“Cái này. . . . . .” Nhan Như Y muốn nói, đám anh em nông dân có thể không đi theo ông nữa, cũng có thể đi làm công cho các nhà thầu khác.
Nhưng ông Chu căn bản cũng không cho Như Như Y cơ hội cự tuyệt, tiếp tục nói;”Cô Nhan, cô xem, chúng ta đi Dật Lâm Hiên ngồi một chút, trao đổi mấy câu. Tôi vẫn muốn nói với cô, chỉ cần cô giúp tôi, về sau Hằng Viễn cùng Trường Sơn hợp tác, tôi đều chia cho cô 2% hợp đồng!”
Nhan Như Y thật bị lời nói của ông Chu làm toát mồ hôi lạnh. Lời nói hối lộ trắng trợn này chắc chắn đã bị Hoắc Doãn Văn nghe rõ, người ta còn có thể sử dụng nhà cung cấp như ông ta sao? Mặc dù, trước đó, cô còn có 10% cơ hội ‘sống lại’, hiện tại cơ hội hợp tác đã muốn ‘chảy máu’ đầm đìa mà chết yểu hoàn toàn?
Nhan Như Y giống như tiếc nuối thông báo cho ông Chu biết, an tâm chờ lệnh truyền từ tòa án mà thôi.”Ông Chu, tôi thật sự không có cách nào giúp ông ——”
Nhưng vào thời điểm này, Hoắc Doãn Văn chìa tay về phía Nhan Như Y, ra dấu muốn nghe điện thoại.
Nhan Như Y vội vàng giao điện thoại cho anh, cô và ông Chu thật sự không có gì để nói!
Hoắc Doãn Văn cầm điện thoại đưa lên tai.
Ông Chu bên kia còn lớn tiếng nói.”Phụ tá Nhan, cô cũng chớ khiêm nhường, Hoắc tổng tương đối coi trọng cô ~~~ à, tài hoa của cô!” Ông Chu cảm thấy mình đã nói hớ, vội vàng ở phía sau cộng thêm ‘tài hoa’ hai chữ.
Vẻ mặt Hoắc Doãn Văn thâm trầm, không nhìn ra biểu cảm gì, nhẹ giọng nói.”Ông Chu, tôi là Hoắc Doãn Văn!”
“A ——” Ông Chu phát ra thanh âm hoảng sợ, loạn cào cào, hai ba giây sau mới lắp bắp giải thích.”Hoắc tổng, ngài hãy nghe tôi nói, tôi. . . . . . Trường Sơn chúng tôi hiểu rõ lần này sai lầm rồi. . . . . .”
Hoắc Doãn Văn mắt nhìn phía trước, ngón tay thon dài hờ hững khoác trên tay lái.”Ông Chu, vấn đề là Trường Sơn các người hoặc là bản thân ông biết lỗi, đã chậm rồi!”
“Đúng, đúng, Hoắc tổng, tôi hiểu biết rõ là tôi sai lầm rồi, nhưng là tìm người mới không bằng người quen thuộc, về sau tôi nhất định không đi vào con đường bàng môn tà đạo, van cầu anh, lần này liền tha cho tôi đi!” Ông Chu sám hối, đến mếu máo!
Nhan Như Y cho rằng dù ông Chu khóc lóc ỉ ôi, cầu xin tổ tông mười tám đời, Hoắc Doãn Văn cũng không sẽ thay đổi quyết định!
Nhưng lời kế tiếp của Hoắc Doãn Văn, phá vỡ tất cả hiểu biết của cô đối với anh, thậm chí hoàn toàn bị lời của anh làm kinh ngạc tột cùng!
“Ông Chu, theo tác phong làm việc của Hoắc Doãn Văn tôi, tôi là nhất định sẽ không tha cho ông ——”
“Hoắc tổng, van cầu ngài!”
“Nhưng là ——” chợt Hoắc Doãn Văn xoay chuyển lời nói, nhìn về phía chỗ ngồi kế bên tài xế, Nhan Như Y, ánh mắt của anh lao xao nhìn chăm chú vào cô.”Nhưng, có một quân cờ, ông vô tình đi đúng rồi!”
Nhan Như Y bị anh canh chừng, cả người không thoải mái, anh rốt cuộc là muốn nói cái gì?
Ông Chu bên kia im lặng, đoán chừng cũng bị giật mình!
Hoắc Doãn Văn giơ tay lên, khoác ngang qua vai Như Y, đưa gương mặt đến gần cô.”Phụ tá Nhan đối với tôi mà nói quả thật rất quan trọng, Ông Chu, hôm nay ông đi cầu xin cô ấy, so cầu xin tôi còn có tác dụng hơn, vô luận như thế nào tôi đều phải cho Phụ tá Nhan chút mặt mũi ——”
“Hoắc tổng, về sau tôi nhất định làm rất tốt, nhất định, nhất định tuân thủ theo hợp đồng !”
“Ừ. Chỉ là, tôi cũng có yêu cầu, tôi phải giữ lại một khoản tiền công trình không trả hết cho ông, để tránh vấn đề chất lượng phát sinh hậu quả về sau, chúng ta không có biện pháp xử lý! Nếu như ông Chu lão đồng ý, tôi bên này sẽ để cho luật sư rút đơn kiện, nếu như ông không đồng ý, vậy chúng ta chờ nhau ở tòa án đi!”
Vốn là đã không có khoan nhượng, hiện tại ông Chu có hi vọng, dĩ nhiên những yêu cầu này cũng có thể tiếp nhận.”Được, Hoắc tổng, cái này tôi dĩ nhiên sẽ đồng ý!”
“Hi vọng về sau ông không để vấn đề cung cấp nguyên liệu công trình xảy ra vấn đề. Sau này, tôi sẽ thường xuyên yêu cầu cập nhật sổ sách, tùy thời tiến hành kiểm tra mọi mặt một cách nghiêm khắc, nếu như phát hiện tình huống như hôm nay nữa, cũng đừng trách tôi không khách khí. Đến lúc đó, ông cầu xin ai cũng vô dụng rồi!”
Ông Chu bên kia đã cảm ân đại đức, thiếu chút nữa khóc lên.”Hoắc tổng, cám ơn anh, tôi về sau nhất định làm việc tốt, anh yên tâm, nếu như lão Chu ta tiếp tục ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, tôi đi ra cửa liền bị xe đụng chết!”
“Hi vọng ông có thể nói được làm được!” Hoắc Doãn Văn nhìn chằm chằm Nhan Như Y, lại từ từ nói;”Ông đừng cám ơn tôi, muốn tạ liền tạ ơn Phụ tá Nhan, cô ấy đã cứu ông và Trường Sơn!”
“Dạ, cám ơn Phụ tá Nhan!”
“2% hoa hồng công trình, ngươi đừng để Phụ tá Nhan gợi ý, ông phải trực tiếp nói với cô ấy; cùng với vấn đề như lúc nãy tôi đã thỏa thuận với ông. Ông nhất định p