Teya Salat
Tổng giám đốc, anh thật là hư

Tổng giám đốc, anh thật là hư

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215092

Bình chọn: 10.00/10/1509 lượt.

hấy Bùi Tạp Tư thừa nhận , Lạc Ngạo Thực mới buông lỏng cánh tay , quay đầu đi:”Ngày hôm qua , cửa phòng của các người chỉ khép hờ ——“

“Shit , tự mình hại mình !” Sắc mặt Bùi Tạp Tư nhuốm đỏ vì máu , nay còn đỏ hơn. Anh cảm thấy ngại ngùng , bối rối nói:”Jer­ry , tớ thật sự thích Tư Vũ , tớ sẽ chịu trách nhiệm……”

Anh nghiêm chỉnh nói , khiến Lạc Ngạo Thực có chút kinh ngạc , hoàn toàn không nghĩ tới bộ dạng bất cần đời từ trước đến nay có thể nói ra những lời này:”Cậu tính phụ trách thế nào ?!”

“Đương nhiên là kết hôn cùng với Tư Vũ !” Bùi Tạp Tư vừa nói , vừa rút khăn giấy chùi chùi máu trên lỗ mũi:”Đúng rồi , chuyện này tớ cần cậu giúp một tay. Giúp tớ khuyên Lâm Hiên đồng ý ly hôn , bao nhiêu tiền tớ cũng có thể……” Cướp vợ người ta , ít nhất cũng phải nghĩ đến bồi thường

Nghe lời chân thành của Bùi Tạp Tư , Lạc Ngạo Thực giảm đi cơn giận rất nhiều , chỉ là ——

“Tư Vũ , cậu xác định là Tư Vũ thích cậu sao……?!”

“Cậu cho rằng tớ khùng điên làm chuyện táng tận lương tâm ?! Đương nhiên là Tư Vũ yêu tớ , bọn tớ tình nguyện ngủ chung bởi vì yêu nhau……” Lập tức tỏ rõ quan hệ.

Trải qua cả đêm suy nghĩ , cuối cùng anh cũng kết luận tin tưởng Bùi Tạp Tư:”Dù biết khó khăn nhưng nhìn phản ứng của cậu , coi như chuyện của Tư Vũ , tớ sẽ thay mặt hai người bàn bạc ổn thỏa , chuyện này không thể kéo dài……”

“Còn về phần cha của Tư Vũ , phải nhờ cậu rồi !”

Tư Vũ đứng ngoài cửa nhanh chóng chạy vào , hạnh phúc ôm lấy Bùi Tạp Tư……

Cuối cùng thì cô cũng đã chờ được , cuối cùng thì cũng có người chịu ra mặt giúp cô , chống lại cha và chồng !

Thấy nụ cười hạnh phúc của em gái , Lạc Ngạo Thực càng thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ là như thế nào , chỉ cần em gái cảm thấy hạnh phúc , chuyện gì anh cũng sẽ làm

Giông tố qua đi , bão bùng lại đến ——

Có một điều mà mọi người không thể ngờ tới , bỗng dưng trong nhà xuất hiện thêm một vị khách không mời mà tới , khiến mọi người không kịp phản ứng.

Người phụ nữ đang ẩn nấp trong lòng ngực của Bùi Tạp Tư thoáng chốc bất lực như con thỏ nhỏ , nhanh chóng co chân bốn cẳng chạy về phòng

Người phụ nữ khác bất giác không cách nào đối mặt Lâm Hiên , cũng không biết phải làm thế nào , chủ động đứng lên , trở về phòng

Hai người đàn ông trong phòng lặng lẽ nhìn về vị khách kia

Lâm Hiên nhìn xung quanh trong phòng khách , nhiệt tình chào hỏi:”Chào anh rể , không ngờ anh Tạp Tư cũng ở đây ?!”

“Công việc kết thúc ?!” Thân là chủ nhà , anh khó có thể trầm mặc.

“Vâng , nghiên cứu chuyên ngành , hôm nay không cần làm nữa , tiện thể em ghé qua để thăm Tư Vũ……” Lâm Hiên thong thả đáp trả

Lạc Ngạo Thực chợt nháy mắt với Bùi Tạp Tư , ý bảo chuyện cậu cần làm , thời cơ đã tới !

Bùi Tạp Tư cong khóe môi , đi tới vỗ vào bả vai Lâm Hiên:”Ha ha…… Lâm Hiên , có một số việc tôi cần nói riêng với cậu , chúng ta ra ngoài đi…..”

“Có chuyện gì chúng ta cứ nói ở đây , bên ngoài rất lạnh , hai ngày nay em cảm còn chưa hết……” Nói chuyện đồng thời nhìn về phía Lạc Ngạo Thực:”Anh rể cũng không phải người ngoài !”

“À…… Nhưng mà tôi lại thích nói chuyện riêng với cậu !” Bùi Tạp Tư kiên nhẫn chống chế , ít nhất anh cũng không muốn Lâm Hiên mất mặt. Shit , Lạc Ngạo Thực vừa mới lên tiếng bàn bạc giúp đỡ , ai dè hắn đã có mặt nơi đây

“Hai người cứ tự nhiên trò chuyện , tôi có việc cần phải xử lý !” Anh khéo léo nới ra không gi­an riêng cho bọn họ. Mà bản thân anh cũng cần phải đi trấn an người phụ nữ của mình. Khi nãy anh thấy được sắc mặt của cô trở nên trắng bệch

Lạc Ngạo Thực đi thẳng tới phòng ngủ của Hoan Hoan , đẩy cửa , đã nhìn thấy cô thất thần ngồi ở trên giường

“Biết ngay là em ở đây , anh rất hiểu em nhỉ ?!” Lạc Ngạo Thực đùa giỡn nói , xóa tan bầu không khí yên lặng.

“À….. cũng đã đến giờ em phải đi làm rồi. Thời gian trôi qua nhanh quá , không ngờ đã là giữa trưa…… tình hình này coi như em lỡ mất một bữa trưa rồi , coi như giảm béo vậy !” Nói năng lộn xộn , kỳ thực cô cũng không biết mình nói cái gì , đồng thời đôi tay quơ chỗ này , chạm chỗ kia.

Anh đi tới bên cạnh , lập tức kéo cô vào lòng , dùng sức ôm chặt:”Vũ Nghê , em không nên nghĩ nhiều , chuyện này không quan trọng……”

“….. Thế nào là không quan trọng ?! Bởi vì cậu ta , em đã mất đi rất nhiều thứ , chỉ cần nhìn thấy mặt của cậu ta là em lại nhớ đến quá khứ dơ bẩn của mình……” Cô cố gắng kìm chế bản thân không lay động , bật khóc nức nở vì mệt mỏi.

“Nghe anh , Vũ Nghê…… Dù quá khứ có như thế nào , hiện tại anh vẫn yêu em…… Nghe rõ chưa ?! Anh yêu em…… Cho nên , em không được suy nghĩ lung tung !”br />

Cô ngây người , nhớ từng lời anh nói… Anh ta nói anh ta yêu mình ?! Là do mình quá sợ hãi , hay do nỗi đau trong lòng chưa nguôi ?! Sợ mình đang nghe nhầm , đôi mắt mở to , nước mắt theo đó chảy xuống. Anh dịu dàng hôn lên gương mặt nhỏ nhắn , lặp lại một lần nữa:”Ừ , anh yêu em , những chuyện khác không cần nhớ tới……”

Chương 223: Mặc đồ ngủ đi làm

Yêu mình ?! Không , không phải , nhất định là anh ta đang an ủi mình ?!

”Đừng đùa bỡn em , chuyện này không đáng để anh trêu chọc. Em không sao , anh không cần dối lòng dỗ dành như thế