
với ngày trước cô có vẻ đẫy đà hơn một chút, xem ra quả thực cô cực kỳ vui vẻ khi rời bỏ mình!
Cô luôn luôn nhìn người đàn ông kia cười cười, nụ cười cực kỳ sáng lạn!
“Tổng giám đốc Bùi, anh nhìn cái gì mà mê mẩn như vậy!” Diệp Chức Nhân múc cho Bùi Tạp Tư một chút nước lẩu nóng, cười nói.”Nếu không anh hãy tới đó chào hỏi đi…” khi nói chuyện, cô ta cố ý áp sát vào anh, khiến người ở xa sẽ lầm tưởng bọn họ cực kỳ thân mật.
“Á… ” Tư Vũ bỗng kêu to một tiếng, khẩn trương lấy chiếc khăn ăn lau lau ở trên quần áo! Vừa rồi khi cô gắp một miếng thịt từ trong nồi lẩu ra, do sơ ý nên để rơi xuống người cô, thật là nóng…
“Em đi toilet xem xét một chút nhé!” Tư Vũ hỏi người hầu bàn sau đó đi tới phòng rửa tay!
Cô không ngừng vã nước lạnh lên trên mặt của mình, nhưng dòng nước mắt nóng rực vẫn tuôn chảy không ngừng…
Cô chẳng buồn quan tâm nơi này có người khác hay không, bật khóc nức nở thành tiếng không sao kiềm chế nổi. Hai tay của cô nắm thật chặt ở trên mép của bồn rửa mặt, những giọt nước mắt to như hạt đậu không ngừng nhỏ tí tách vào trong bồn nước!
Cô cũng không biết vì sao mình lại khóc… bởi vì anh ở cùng một chỗ với người phụ nữ khác chăng? Nhưng chẳng phải hai người đã ly hôn rồi sao? Anh muốn ở cùng một chỗ với ai, anh có bạn gái hay không cũng là chuyện rất bình thường mà!
Chính cô cũng đang kết giao với Ryan đó thôi, cô còn khổ sở cái nỗi gì nữa nhỉ?
Sau khi nỗi buồn bực ở trong người đã vơi đi khá nhiều, không còn làm cho cô bị nghẹn thở nữa, Tư Vũ rút khăn tay ra, nhanh chóng lau khô đôi má, ra khỏi toilet!
Đầu cúi thấp, cô vừa mới đi không quá hai bước, liền nhìn thấy một đôi ống quần sạch sẽ chỉnh tề, một đôi giày da nam bóng loáng!
“Gần đây… em có vẻ rất tốt? Trông em có vẻ đã có da thịt hơn một chút!”
Một giọng nói quen thuộc mà Tư Vũ không thể quên vang lên ngay phía trên đầu cô!!
“Cũng không tồi lắm” Tư Vũ ngẩng đầu lên, vẻ đau xót trên mặt không còn nữa, một nụ cười khiến người khác phải khắc sâu trí nhớ, nhàn nhạt giống như đóa hoa nhài hiện ra: “Anh chắc cũng rất tốt chứ? Anh và…Diệp Chức Nhân vẫn ở cùng một chỗ sao… ”
Do lòng tự trọng của đàn ông trỗi dậy nên Bùi Tạp Tư cũng không hề phủ nhận.”Tôi cũng không đến nỗi tệ lắm!”
Chương 436: Gặp phải phiền toái
Anh không phủ nhận, trong ngực cô lại ngập tràn sự chua xót một lần nữa.”Ha… ha, ánh mắt của anh thật chính xác… cô ấy thật mê người, thật xinh đẹp… hai người cực kỳ xứng đôi. Nếu anh kết hôn, lúc ấy đừng quên gửi thiếp cưới cho tôi nhé, nhất định tôi sẽ tặng hai người một món quà mừng thật lớn!” Nói tới câu này, Tư Vũ đã lệ nóng doanh tròng, cô khẩn trương cúi đầu.
Cô vẫn mong chờ anh kết hôn sao? Còn muốn tặng quà cưới nữa sao? Trái tim Bùi Tạp Tư như chìm sâu thêm vào nơi tận cùng của sự lạnh lẽo, xem ra, anh đã thật sự không còn chỗ đứng ở trong trái tim cô nữa rồi. “Tôi cũng không nghĩ đến việc kết hôn lần nữa, cuộc đời này một lần kết hôn là đủ rồi! Nếu khi nào em tái giá, nhất định tôi sẽ tặng em một phong bao tiền mừng cực lớn!”
Nước mắt càng dâng đầy lên trong đôi mắt của Tư Vũ, cô đã không còn nhìn thấy rõ đôi giầy của mình nữa rồi, nước mắt cũng đã nghẹt ở trong mũi của cô. Tưởng tượng nếu như cô gả cho Ryan thật , nghĩ đến cảnh anh tiến đến chúc mừng, cô lại muốn khóc, không sao kiềm chế nổi.”Sau này có cơ hội chúng ta lại tán gẫu tiếp, tôi đi trước tránh để cho bạn trai phải lo lắng!” Nói xong, cô bèn chạy đi thật nhanh!
Trong không khí truyền đến tiếng gót giầy gõ xuống đất đầy hỗn độn, Bùi Tạp Tư tựa người vào vách tường nhìn cô đi xa dần, cho đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa…
Lau sạch nước mắt, Tư Vũ vừa trở lại chỗ ngồi thì vừa hay nhìn thấy Ryan đang nói chuyện điện thoại, hình như có chuyện gì đó đã xảy ra?
“A… một lũ ăn hại, gặp phải chuyện này thì phải báo cảnh sát chứ, đã báo cảnh sát chưa?” Trán của Ryan nhăn lại thành một đường rất sâu, có thể thấy hiện giờ anh đang rất bực bội!”Được… được… bây giờ tôi sẽ qua xem sao!”
Ryan nhanh chóng cúp điện thoại rồi đứng lên:”Tư Vũ, em ở đây chờ tôi nhé, tôi có chút công việc cần phải đi xử lý! Nếu như tôi vẫn chưa trở lại, em có thể tự gọi xe về nhà được không?”
“Vậy để em đi cùng với anh nhé?”
“Không cần đâu, chuyện này chỉ cần mình tôi giải quyết là đủ! Em ở chỗ này chờ tôi một lát, có lẽ tôi giải quyết công việc sẽ rất nhanh thôi ! Tôi còn muốn ăn thêm vài thứ nữa, món ăn ở đây có hương vị rất lạ!” Ryan cố gắng nghĩ cách sao ọi việc đều vẹn toàn. Anh không muốn để cô lo lắng, nên chỉ muốn một mình anh đơn độc đi giải quyết công việc, lại muốn chính mình có thể đưa cô về nhà!
“Vậy cũng được, em sẽ ngồi chờ anh một lát!” Tư Vũ ngồi về vị trí của mình!
“Anh xin lỗi, tạm biệt em!” Ryan cúi đầu hôn vào má Tư Vũ rồi xoay người bước đi!
Cách…cách
Đôi đũa ở trong tay Tạp Tư chợt rơi xuống đất.”Thật xin lỗi…” Bùi Tạp Tư xấu hổ hướng về người khách ở đối diện, gật gật đầu, sau đó nhận đôi đũa mới mà người hầu vừa đưa tới. Một lần nữa anh lại tham gia vào câu chuyện phiếm với mọi người, nhưng không sao nhập câu chuyện vào đầu được, hầu như