
đi! Có gì tui sẽ giải thích cho cô sau! Sao? Chấp nhận điều kiện tui đưa ra không?- Phong nhìn xoáy sâu vào mắt nó chờ đợi” Không biết có làm được không? Không thể quyết định tùy tiện được! Lỡ mình không làm được thì cậu ấy lại thất vọng! Cậu ấy quá tốt với mình hiện giờ rồi!”– Tui chưa quyết định được, hãy cho tui thời gian suy nghĩ- Nó gãi đầu– OK, ngày mai trả lời tui! Được chứ?– Uhm! Quay lại bàn ăn thôi!– Hai người nói gì có vẻ căng thẳng thế- Tuấn tò mò– Bí mật!- Phong cười làm Tuấn tức tối, dám giấu Tuấn à?– Tớ ăn xong rồi! Ra hồ bơi bơi tiếp- Nó chạy ra ngoài, nó vốn thích nước mà.– Nãy đòi đi biển mà sao không đi nữa!– Ngoài kia đông quá! Tớ không thích!- Nó nói, vì lí đông người à? Hay vì lí do gì khácNó tung tăng nghịch nuóc7 ngoài hồ bơi thì Sei tới– Sợ mấy nhỏ đó ngắm Phong chứ gì?- Sei nói– Cậu..nói gì thế? L..làm..gì có!- Nó lắp bắp, chính nó cũng không hiểu tại sao nữa– Thôi đừng chối! Tớ quan sát cậu và biết hết rồi! Nào nói đi! Huy hay Phong hay là Tuấn- Sei cười nham hiểm– Không ai hết! Tớ không xứng với bọn họ đâu!– Không phải là vấn đề giàu nghèo! Cậu không thấy họ cũng rất thích cậu à? Đó là do tính cách dễ thương không mưu mô của cậu! Tớ thích chơi với cậu cũng vì thế!- Sei nói– … Tớ không biết, ai lại chấp nhận 1 đứa mồ côi không xu dính túi như tớ!- Nó ứa nước mắt khi nhắc đến từ ”mồ côi”– Ngoan nào! Đâu phải cậu muốn mồ côi đâu! Chỉ có bọn người ghen tị với sự dễ thương của cậu nên mới nói thế! Chỉ cần cậu cố gắng học giỏi và đậu ĐH = chính sức lực của cậu thì khogn6 ai dám khinh thường cậu nữa đâu!- Sei ôm nó và vỗ vỗ lưng nó– Ừm!- Nó sụt sịt, đằng sau vỏ bọc vui vẻ nhí nhố thường ngày của nó là 1 cô bé yếu ớt cần ai đó chở che. Quan trọng là ai sẽ là người bảo vệ và trân trọng nó?– 2 cậu làm gì thế? Sao ôm nhau sướt mướt thế, ra biển chơi đi Thanh!- Tuấn chạy tới và nói,nhưng cậu khựng lại khi thấy mắt nó đỏ hoe– Tớ không muốn! Đôngngười quá!- Nó nói– Yên tâm! Bọn mình đi Jet ski mà!- Huy nói– Jet ski là gì?- Nó hỏi– Đi nào rồi biết! – Phong lôi tay nó đi– Đợi đã! Các cậu ra trước đi! Tớ có chuyện nói vs Sei lát, ra liền– Lẹ nha!– Uhm!– Nãy giờ cậu chỉ lo lắng cho tớ thôi ^^! Cậu cũng quên rằng nãy sắc mặt cậu bực bội như thế nào khi thấy mấy nhỏ kia ngắm nhìn Đăng à? Cậu hãy xác nhận tình cảm mình đi! Đừng trốn tránh nữa!- Nó nháy mắt vs Sei rồi chạy ra trước– Tớ cũng muốn, nhưng tớ còn e ngại chuyện của 3 năm trước. Nếu Alisa không làm thế với tớ!- Sei nói 1 mình, mặt hơi buồn– Linh, đi nào! Tớ chở cậu đi Jet ski- Đăng tới và chìa tay ra– Uhm!- Linh nắm lấy bàn tay đó– Nào nào! Thanh đi với ai? Tớ nhé?- Tuấn nhe răng hí hửng– Mơ! Thanh đi vs tớ- Phong chen vào– Tớ cơ!- Tuấn la lên– Tớ!- Phong đốp lại– Tao! ( chuyển xưng hô nhanh nhỉ?)– Tao!– Hai cậu ồn quá! Thanh đi với ai- Huy nói- Do Thanh quyết định chứ không phải các cậu– Ơ tớ..!- Nó chưa kịp nói thì Phong đã lôi nó leo lên chiếc jet ski để đó– Này đứng lại! Dám bắt cóc công khai à!- TuẤN nhảy tưng tưng– Chậc! Bó tay cậu, đi nào Đăng! Chở Linh cho cẩn thận- Huy nói– Yên tâm- Đăng cườiLúc này nó và Phong đang chạy vù vù– Á chậm thôi sóng đập mạnh quá tui sợ- Nó la lên– Ai biểu không chịu ôm! Có ngày té á! Ôm chặt vào!Nó vòng tay ôm qua người hắn làm hắn cảm thấy như có điện chạy ngang người, tim đập thình thịch.– Ủa sao chậm lại rồi? Hết xăng hả- Nó hỏi– Này tên kh**n kia! Đua không?- Tuấn chạy lên hỏi– Được chơi luôn!– Không được tui sợ lắm- Nó nhắm tịt mắt lại hét lên– Thanh qua bên tớ nè!- Huy chạy tới– Cậu không đua à?– Không! Chỉ có 2 tên kia đua thôi, bọn hâm!– Uhm!- Và Huy chạy sát Phong rồi ngừng lại để nó leo qua. Chới với thế nào nó lại ngã xuống nước.– Cẩn thận!- Huy đưa tay kéo nó lên còn 2 tên kia thấy nó ngã thì quíu quá bay xuống nước lun– Tớ ổn rồi!- Nó nói– À bọn tui nhúng nước trước khi đua cho có khí thế!- Tuấn biện minh vì thấy bộ dạng của Huy như đang nín cười 2 thằng bạn ngố– Nào đua thôi! Huy làm trọng tài nghen! Ai chạy tới mỏm đá kia rồi quay lại đây thì thắng!- Phong nói– Ok brother! Ready? Get set and..go!- Huy vừa dứt lời thì hai tên kia cắm đầu chạy– Lỡ ngã thì sao nhỉ? Sóng mạnh quá!- Nó lo lắng– Yên tâm, bọn đó trâu bò lắm! Tụi nó đêm nào cũng đua xe hết mà!- Huy cười” Mấy tên này ghê gớm thật” Và Huy chở nó đi vòng vòng quanh biển đợi 2 tên quay lại. Đăng và Sei đi đâu mất tiu. 1 lát sau…– Tao thắng nhé!- Tuấn cười– Mơ à? Tao cán vạch trước mà!- Phong cự lại. Hai tên không ai chịu thua ai và cãi nhau tiếp. Huy chở nó vào bờ vì nó hơi bị say sóng và sợ vì đi không quen.Lúc này Đăng và Sei đang ngồi trên bờ biển. Khẽ đẩy gọng kính đen và kéo chiếc mũ rộng vành xuống che khuôn mặt. Sei nói– Tớ không thích ở đây! Đông người quá!– Tại sao? Nếu là ca sĩ cậu phải wen với việc bị người khác dòm ngó soi mói rồi! Sao không thích? Hay là còn 1 lí do nào khác- Đăng quay sang cười mỉm– Ơ ơ… không có!– Nói thật đi! Cậu ghen vì những bạn gái đó nhìn tớ à?– Tớ không có!- Sei chối– Có!- Lúc thi bóng chuyền tớ quan sát rồi, và lúc cậu nói chiện với Thanh tớ đã nghe được! Cậu không cần chối!- Đăng nói làm Sei kh