Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326400

Bình chọn: 8.00/10/640 lượt.

ột ca sĩ à…??

_Không phải thế, là do bản thân anh ép anh. Anh phải làm được một cái gì đó cho cô ấy, anh muốn hoàn thành nguyện vọng được đứng trên sân khấu của cô ấy…!!

Giọng Thanh trầm buồn.

_Em xin lỗi vì đã khơi lại nỗi buồn của anh….!!

Hoàng vội nói.

_Em làm sao thế, sao hơi một tí là em lại xin lỗi anh. Lẽ ra người phải xin lỗi em là anh mới đúng, chính anh đã đưa em vào rắc rối…!!

_Em rất vui vì được làm bạn với anh. Cuộc sống có ai học được chữ ngờ đâu hả anh, chúng ta để ý đến nó làm gì, có khó khăn thì vượt qua khó khăn. Cuộc sống như thế mới thật sự có ý nghĩa….!!

Hoàng cảm thấy ấm lòng.

_Em nói đúng. Cảm ơn em vì đã cho anh thêm dũng khí. Anh hứa sẽ làm mọi cách để bảo vệ em…!!

Cơ thể Thanh trùng xuống, trái tim Thanh đập thật nhanh, đây là lần đầu tiên có một chàng trai nói muốn bảo vệ Thanh.

Thấy Thanh im lặng không nói gì. Hoàng lo lắng hỏi.

_Em không trách anh chứ…?? Anh xin lỗi nếu anh nói điều gì đó không phải…??

Thanh mỉm cười trấn an Hoàng.

_Em chỉ đang nghĩ lại lời của anh nói. Anh có biết là từ nhỏ em không có anh trai nên cảm giác được một người anh trai quan tâm thật đặc biệt…!!

Hoàng thoáng buồn hỏi.

_Em chỉ coi anh là một người anh trai của em thôi sao…??

Thanh ngu ngơ không hiểu Hoàng hỏi như vậy có nghĩa là gì, với Thanh mà nói, cuộc sống thoải mái sung sướng hơn nhiều, Thanh ớn nhất là tình yêu liên quan đến thần tượng.

_Tất nhiên anh là một người bạn tốt của em. Chẳng phải chúng ta đã hứa sẽ quan tâm và chăm sóc lẫn nhau sao…??

_Ừ, đúng rồi…!!

_Em cúp máy đây, khi nào đến trường anh em mình sẽ nói chuyện sau…!!

_Chào em…!!

Thanh chạy vội vào phòng vệ sinh. Cố gắng hoàn thành mọi chuyện trong một thời gian kỷ lục. Thanh xếp sách vở, bút thước vào cặp, mặc tạp dề Thanh bắt đầu nấu bữa sáng. Nhớ lại buổi chiều hôm qua Thanh được Long nấu cơm cho ăn, Thanh bật cười thích thú. Mở máy điện thoại, Thanh gọi điện cho Long. Long hôm qua do thức khuya viết nốt mấy bài hát nên đến gần năm giờ sáng Long mới đi ngủ thành ra Long ngủ quên trên bàn làm việc, tiếng chuông điện thoại làm Long giật mình thức giấc. Long quát.

_Cô có bị điên không hả…?? Vừa mới sáng sớm cô gọi cho tôi làm gì…??

Thanh nhăn mặt, tai Thanh như bị điếc, tiếng hét của Long làm Thanh tức giận.

_Đồ điên, chẳng phải hôm qua anh dặn có chuyện gì xảy ra tôi có thể gọi điện cho anh là gì, thế mà anh lại hét tôi, biết thế tôi chẳng thèm gọi anh cho xong…!!

Long kiên nhẫn hỏi Thanh.

_Có chuyện gì cô nói nhanh lên…!!

Thanh giận dỗi.

_Lúc nãy có nhưng bây giờ hết rồi. Xin lỗi vì làm phiền anh…!!

Thanh cúp luôn máy, Thanh buồn chán.

_Không ngờ hắn vẫn chẳng thay đổi bao nhiêu, mình cứ tưởng hắn phải khá hơn ngày trước, hóa ra sau một đêm ngủ dậy hắn vẫn là hắn của hôm qua. Đúng là hết thuốc chữa…!!

Long tức giận gọi điện lại cho Thanh.

_Cô định đánh đố tôi đấy hả…?? Nếu cô không muốn tôi phóng xe tới nhà cô thì cô nói nhanh lên còn nếu không năm phút nữa gặp cô trước cổng…!!

Thanh nhấm nhẳng.

_Cảm ơn anh đã quan tâm nhưng mà tôi nghĩ tôi có thể tự giải quyết được…!!

_Cô dám trêu tức tôi. Được rồi cô chờ đấy, cô sẽ biết hậu quả do cô gây ra…!!

Lần này Long cúp máy trước Thanh. Thanh nhún vai bất cần, Thanh nghĩ Long chỉ dọa suông Thanh thôi, làm gì có chuyện Long phóng xe đến nhà Thanh. Thanh vừa nấu cơm vừa hát vui vẻ. Xong đâu đấy, Thanh mặc quần áo chỉnh tề, thắt lại chiếc nơ ở cổ cho ngay ngắn quay ngược quay xuôi trước gương, Thanh tự tin bước ra khỏi cửa.

Tiếng bíp của còi xe ô tô làm Thanh giật mình quay lại, vừa nhìn thấy bóng dáng Long đứng dựa sát cửa kính xe ô tô. Thanh giật lùi một bước, kiểu này Thanh chỉ còn cách chạy vào nhà may ra thoát khỏi sự trừng phạt của Long.

Thanh sợ bị Long đánh nhưng mà nếu không bước ra cửa Thanh không thể đi học được. Thanh cắn răng mạnh dạn bước xuống.

Long đứng im lặng nhìn Thanh. Thanh định bước đi luôn, Long quát.

_Con nhỏ kia, cô có biết phép tắc không hả…?? còn không mau chào sếp của cô đi…!!

Thanh đứng lại, mặt Thanh xìu xuống. Thanh lễ phép nói.

_Em chào sếp…!!

Long nhếch mép.

_Cô tưởng với thái độ đó của cô, tôi sẽ tha cho cô à…??

Thanh thách thức.

_Vậy anh làm gì được tôi. Không lẽ anh định đánh con gái ở giữa đường…??

Người đi qua người đi lại tấp nập, chiếc xe màu vàng nhạt của Long làm họ chú ý. Thanh thích trí vì Long không làm gì được Thanh vào lúc này nhưng mà khi đến trường Thanh biết phải làm sao, lúc đó có trời may ra mới cứu nổi Thanh. Mồ hôi rịn ra đầy trán. Thanh ngán ngẩm hỏi Long.

_Tôi phải làm gì anh mới chịu buông tha cho tôi…??

_Cô chẳng cần phải làm gì cả. Cô đứng yên cho tôi đánh may ra tôi còn nể tình bớt tội cho cô…!!

Thanh đứng nguyên một chỗ, mắt nhắm chặt lại. Thanh run sợ.

_Đây anh đánh đi. Tôi hứa sẽ không phản kháng lại…!!

Long cười thầm. Con nhỏ này đúng là ngốc, có ai chưa vả mà đã tự xưng như con nhóc này không nhỉ..??? To đầu mà không biết một cái gì cả, chỉ vừa mới dọa đã sợ phát khiếp lên rồi. Cô ta cũng anh hùng gớm, dám làm dám chịu nhưng kiểu anh hùng rơm này sớm muộn gì cũng gặp tai họa.

L


Disneyland 1972 Love the old s