
Người dịch: Jini83
Biên tập: Timyeu
Có thể bạn đã từng đọc qua câu chuyện “Tình yêu thứ ba” này khi nó hãy còn đang được Jini83 dịch và đăng dần từng chương trên mạng, chỉ cần ebook để tiện lưu trữ; có thể bạn đợi đến khi bản dịch hoàn thành mới đọc luôn một lượt; có thể đến tận giờ bạn mới biết đến truyện này… Dù là trường hợp nào đi nữa, trước khi thưởng thức tác phẩm này, hãy đọc lại những dòng giới thiệu và cũng là tâm sự của người chuyển ngữ:“…Bạn muốn một câu chuyện cổ tích có hoàng tử và cô bé lọ lem hạnh phúc bên nhau mãi mãi, vậy đừng nên đọc.Bạn thích một câu chuyện tình đầy lãng mạn, nam chính sẵn sàng từ bỏ mọi thứ vì người mình yêu, vậy đừng nên đọc.Bạn thích một cô gái sống bằng lý lẽ của con tim, mà quên đi lý trí, cũng không nên đọc.Vì câu chuyện này hợp với ai thích cuộc sống thực tế, trần trụi, cái cuộc sống ngay bên cạnh bạn, không phải đi tìm đâu xa, không hoa lệ và đầy màu hồng. Phải chăng vì tôi quá già để tin vào cổ tích nên tôi rung động khi đọc truyện này.Mong các bạn đừng “ném đá” vào nhà tôi khi tôi cứ chọn dịch những truyện không thể đem tới cho các bạn những giấc mơ hoàn hảo.”(Mọi người nhớ nghe “Should it matter” khi đọc truyện này nhé, cực kì hợp)Jini83Anh yêu cô ngay cả khi cô còn chưa biết anh là ai.Anh muốn cho cô tất cả, nhưng điều anh cần là thời gian.Cô cũng như vậy, thậm chí cô không cách nào chống đỡ được ánh mắt trong veo của anh.Không nên bắt đầu nhưng rồi đều đã bắt đầu, ngay khi bắt đầu thì chỉ có thể trầm luân trong ngọt ngào và đau khổ.Anh nói: Đừng nghĩ tới tương lai, tương lai hãy để anh nghĩ.Cô nói: Em không cần tương lai, em chỉ cần hiện tại.Thực sự có thể làm được không?Nếu bạn là một người từng yêu, nếu bạn là người từng hoang mang bối rối, nếu bạn hy vọng tìm thấy trong tiểu thuyết tâm trạng mình từng có, việc mình từng trải qua, có thể đọc cuốn tiểu thuyết này. Tình yêu đến như thủy triều dâng lên ngay trước mặt chúng ta, sau đó đứng im,chờ đợi, chờ đợi.Ta có thể trốn chạy, cũng có thể giữ lại,Tình yêu đếnNhưng, nó sẽ giữ lại cơ hội cho chúng ta lựa chọn… Chương 1“Tình yêu lãng mạn trên thế giới chỉ có hai loại, một là loại tình yêu trên phim, dù bực mình lắm cũng vẫn có thể khiến em rơi nước mắt, loại kia là tình yêu mà bản thân đang trải nghiệm, dù đối phương là con heo, em cũng có thể đau đớn tới mức mất ngủ cả đêm. Nhưng em cần phải biết, người khác thấy bộ dạng đau khổ vì tình của em sẽ cười thầm em là con ngốc, không ai đồng tình, càng không ai chúc phúc cho em, mọi người chỉ đứng cạnh để xem kịch hay, bao gồm cả người đàn ông không yêu em kia.”Tôi đứng trước giường bệnh của Trâu Nguyệt, giận dữ, khinh thường nói ra những lời này, vì nó là một đứa ngu ngốc, cắt tay tự sát trong bồn tắm rải đầy cánh hoa hồng vào đêm Valentine, càng điên hơn là nó đã gửi vô số tin nhắn ai oán cho gã đàn ông kia, ý đồ muốn để hắn thấy bộ dạng chết đẹp đẽ của mình, nhưng tên đó hoàn toàn không hồi âm. Cuối cùng vẫn là tôi, sau khi tăng ca về nhà vớt nó ra khỏi nước, đưa tới bệnh viện.Trâu Nguyệt nhắm mắt, lặng im không nói.Nó yêu tổng giám đốc công ty nó, ngày ngày hồn vía lên mây, nhìn ảnh hắn mà lẩm bẩm, nhưng bức ảnh đó là cắt từ tạp chí nội bộ công ty, trong ảnh, một người đàn ông mặc comple gương mặt không rõ nét đang thân thiết bắt tay một loạt công nhân. Ban đầu tôi tưởng nó chỉ mơ mộng yêu đương tuổi trẻ, ai ngờ lại làm ra chuyện thê thảm thế này.“Chị hỏi em, vì sao muốn chết?” Tôi bực mình nói.Trâu Nguyệt nhắm mắt, cuộn trong chăn.“Em nói đi!” Tôi nâng cao âm lượng lên mức tám.Nó vẫn không mở miệng.“Bỏ đi, bỏ đi.” Trâu Thiên đứng bên kéo tay áo tôi. Tôi giật ra, hét to với nó: “Hai chị em chúng mày, không đứa nào khiến chị bớt lo, đều cút hết về quê cho chị !”Trâu Thiên mặt mày nhăn nhó nói: “Chị đừng hỏi nữa, để chị ấy nghỉ ngơi, bình tĩnh chút đi, trong lòng chị ấy chắc rất buồn rồi.”“Nó điên!!! Yêu đơn phương thì có gì đáng thông cảm chứ? Có bản lĩnh đi giành bằng được gã kia đi, tự mình làm thương mình thì coi gì là giỏi?”Trâu Nguyệt đột nhiên trở mình trên giường hét to với tôi: “Vậy chị có bản lĩnh thì đi giành anh rể về đi!”Tôi hơi sững người. Trâu Nguyệt khóc to ai oán: “Em không có cách nào, trong mắt anh ấy căn bản không có em, em làm gì cũng vô dụng… đều không được!”Tôi ngơ ngác trước giường của đứa con gái ngu ngốc này, nhất thời không có gì để nói cả.Đúng, tôi đã ly hôn, chồng cũ yêu đồng nghiệp ngồi đối di