
anh, không chút sợ hãi, thấp giọng nói:“Tổng giám đốc Lăng cần gì phải trông chừng cô ấy kỹ như vậy.
Ah, quên nói cho anh biết, tôi vẫn không có ý định từ bỏ việc theo đuổi cô ấy đâu.
Vẫn là câu nói trước, đính hôn có thể từ hôn; kết hôn vẫn có thể ly hôn.”Lăng Diệp nhíu mày, khóe miệng giật giật, lạnh lùng nói:“Cũng quên nói cho anh biết, tôi vẫn đang giữ đoạn video đặc sắc kia.”“......” Bạch Triết Hiên tức giận nhìn Lăng Diệp, “hừ” một tiếng.
Một lúc sau Dany đi ra.
Cô nhìn Bạch Triết Hiên có chút mong đợi, hỏi:“Nhìn được không?”Bạch Triết Hiên không thể không thừa nhận, mắt nhìn của Úc Hàn Yên thật sự rất tốt.
Chiếc váy dài màu vàng ôm sát lộ ra vóc dáng mỹ lệ, lỗi lõm hoàn mỹ của Dany.
Trên cổ là một chuỗi hạt trân châu dài màu phấn hồng, thu hút tầm mắt của người khác.
Dáng người Dany vốn đã rất đẹp, đến bây giờ càng tăng thêm vẻ thùy mị.
Hắn gật đầu, không tiếc lời khen:“Không tệ.”Khuôn mặt trắng nõn của Dany hiện lên hai vệt hồng, trong lòng cô nhảy nhót loạn lên.
Lúc này, Úc Hàn Yên cũng đã thay đồ xong đi ra.
Cô mặc chiếc váy phá cách, trông vẫn xinh đẹp như trước, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau.
Trông cô giống như một cô chủ thành đạt, khiến người khác không nhịn được phục tùng.
Lăng Diệp vô cùng khó chịu đi đến chắn trước người Bạch Triết Hiên, dùng cái ót của mình ngăn hắn không cho nhìn Úc Hàn Yên.
Anh thả lỏng khuôn mặt, gật đầu nói:“Rất đẹp.”Bạch Triết Hiên phát hiện, bất luận là Úc Hàn Yên gợi cảm hay trong trẻo mà lạnh lùng, hoặc sắc sảo đều làm cho trái tim hắn đập rộn lên.
Hắn đưa tay phải đặt lên ngực trái, cảm nhận nhịp tim mình đang nhảy nhót.
Dany nhìn Úc Hàn Yên, ngưỡng mộ:“Hàn Yên, cô mặc cái gì cũng đều rất đẹp nha.”Dany dừng một chút, nâng cao âm lượng nói:“Tôi quyết định từ nay cô sẽ là bạn tốt của tôi!”Chẳng biết tại sao, cô rất thích gần gũi với Úc Hàn Yên.
Mặc dù đối phương là người yêu trong lòng của người mình thích, số người cô đã từng gặp qua cũng nhiều không đếm xuể, nhưng Úc Hàn Yên lại là người đầu tiên làm cho cô nảy sinh ý nghĩ muốn kết bạn.
Bởi vì mình mặc gì cũng đẹp nên cô ấy muốn làm bạn với mình? Trong lòng Úc Hàn Yên không khỏi buồn cười một hồi, nhẹ giọng đáp:“Tôi rất vinh hạnh.”Cô không ghét Dany nên làm bạn cũng chẳng phải là ý tồi.
“Cô bán hàng, cho tôi hai bộ này.” Lợi dụng lúc hai cô gái đi vào trong thay đồ, Bạch Triết Hiên lấy ra một chiếc thẻ đen, nói với nhân viên bán hàng đang đứng phía đối diện.
Lăng Diệp cũng lấy ra một chiếc thẻ đen đưa cho nhân viên bán hàng, lạnh lùng nói:“Tính tiền cho hai bộ kia.”Tay nhân viên bán hàng cầm hai chiếc thẻ đen mà mắc kẹt ở giữa.
Cô ta nhìn hai người khó xử, không dám đắc tội với ai.
Cả trai lẫn gái trong quầy hàng độc quyền của Dior không hẹn đều nhìn về phía Lăng Diệp và Bạch Triết Hiên, có hâm mộ, có ghen tỵ, có sùng bái, có xem kịch vui......
Lăng Diệp cắm hai tay vào trong túi quần, lạnh lùng nhìn Bạch Triết Hiên, nói giọng vô cùng áp bức:“Còn chưa tới phiên anh thanh toán cho Tiểu Yên.”Dany thay quần áo xong đi ra nhìn thấy vậy, lắc đầu bất đắc dĩ.
Hai người đàn ông này đúng là trẻ con mà.
d‿đ⊹l⊹q‿đ Cô đi xuyên qua hai người, đến trước mặt nhân viên bán hàng, cầm lại hai chiếc thẻ đen trong tay đối phương, sau đó lấy một chiếc thẻ kim cương từ trong túi xách của mình ra, đặt vào tay đối phương, nói:“Thanh toán.”Cô xoay người nhét thẻ vào tay Bạch Triết Hiên, nói:“Mặc dù em rất vui vì anh đã trả tiền giúp em, nhưng không cần đâu.”Cô nói xong, lại xoay người chìa chiếc thẻ đen ra trước mặt Lăng Diệp, cười nói:“Chiếc váy kia coi như là quà ra mắt của tôi đối với Hàn Yên, được chứ?”Trên mặt Lăng Diệp tràn ngập ý không muốn.
Người phụ nữ của anh mua đồ sao phải để người khác trả tiền?Úc Hàn Yên từ phòng thay đồ đi ra nghe thấy câu nói của Dany, đại khái cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra rồi.
Cô đi tới bên người Lăng Diệp, tay phải kéo cánh tay anh, tay trái nhận lại chiếc thẻ, khóe môi nâng lên nhìn về phía Dany nói:“Vậy phải cảm ơn cô rồi.” CHƯƠNG 47: CÓ EM LÀ ĐỦSau khi tính tiền xong, bốn người hai trước hai sau đi ra khỏi quầy hàng Dior.
Bạch Triết Hiên nhìn Úc Hàn Yên đang đi phía trước, mời nhiệt tình:“Cùng đi uống cà phê được không?”Lăng Diệp quay đầu lườm Bạch Triết Hiên một cái, trầm giọng nói:“Tôi với Tiểu Yên còn phải đi mua sắm tiếp, hai người đi là được rồi.”Bạch Triết Hiên nhìn về phía Dany, dùng giọng đầy cuốn hút nói:“Vậy chúng ta cũng đi mua sắm nha, dù sao cũng chẳng có chuyện gì để làm.”Trong lòng Dany xẹt qua một tia khổ sở.
Đúng là hắn không coi tình cảm của cô đối với hắn ra gì mà.
Ở trước mặt cô, cũng không thèm che giấu một chút tình cảm nào của mình, thậm chí còn lợi dụng cô để có nhiều thời gian ở cùng Hàn Yên.
Chỉ có điều, mặc dù cô biết rõ hắn thật sự không muốn ở cùng một chỗ với mình, nhưng bản thân vẫn muốn nắm lấy cơ hội không dễ có này.
Cô cười cười, nhẹ nhàng nói:“Được.”Chân Lăng Diệp đang bước về phía quầy hàng độc quyền tiếp theo dừng lại, gân xanh hằn lên trên trán, mày nhíu chặt có thể kẹp chết một con kiến.
Úc Hàn