Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327043

Bình chọn: 10.00/10/704 lượt.

quá đi.

“Tôi cho là tôi đang đưa than cho cậu sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Ở nơi đó, cậu vừa có Thiên Nhất ở bên cạnh để huấn luyện bản lĩnh cho hắn, lại vừa có thể bồi dưỡng tình cảm với hắn.”Mạc Vũ nhíu mày, hỏi:“Cậu khẳng định đây không phải là trừng phạt tôi, vì lần trước đã tự động dẫn bà xã của cậu đến phòng phòng huấn luyện đó chứ?” Đây chính là điều người ta vẫn nói, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn sao?“Nếu không muốn đi, vậy cậu đến các bộ lạc ăn thịt người ở Châu Phi khai thác khoáng sản đi.”“Đừng đừng đừng! Lão ông đừng tức giận mà! Tiểu nhân sẽ đi liền.” Mạc Vũ nói nịnh bợ.

“Ngày mai sẽ có một lượng lớn lính đặc chủng trẻ tuổi xuất ngũ, cậu hãy khai phá tốt vào.”………….

Nhan Hạo nhìn chằm chặp tờ báo trong tay, thì ra vẫn chưa chết.

Tin tức phong tỏa thật tốt! Đính hôn với Lăng Diệp sao?Hắn nhìn cặp mắt vẫn như cũ, sáng chói lọi như ngôi sao của người kia, khóe môi khẽ cong lên, em chỉ có thể ở bên cạnh tôi.

CHƯƠNG 37: QUAN TRỌNG NGANG NHAUÁnh mặt trời xuyên qua chiếc rèm màu vàng nhạt trên cửa sổ, chiếu thẳng vào bóng dáng hai người đang quấn chặt trên giường, tạo nên bầu không khí ấm áp.

Người mặc chiếc váy ngủ màu trắng khẽ xoay người, duỗi thẳng lưng ra, tiếp tục ngủ, vẻ mặt thỏa mãn giống hệt một con mèo lười biếng.

Đột nhiên, cô mở mắt ra quay đầu nhìn người bên cạnh, thấy Lăng Diệp vẫn đang thở đều đều nhẹ nhàng.

Tạo hóa đều không công bằng, cho dù bạn có thừa nhận hay không.

Tay Úc Hàn Yên nhẹ nhàng vuốt ve hàng lông mày gọn gàng, rậm rạp của Lăng Diệp, chiếc mũi cao cùng đôi môi mỏng đỏ hồng của anh......

Lăng Diệp đột nhiên bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang làm loạn trên mặt mình, thuận thế đè luôn chủ nhân của nó xuống dưới, nụ cười tràn đầy trong mắt, anh nói ranh mãnh:“Thì ra em say mê khuôn mặt anh.”Úc Hàn Yên bị bắt quả tang, ánh mắt cô lóe sáng, gương mặt đỏ bừng lên, trong đầu đang nghĩ ra vô số lý do để giải thích hợp lý cho hành động của mình.

Nhưng cô nghĩ lại, anh là người đàn ông của mình, mình say mê khuôn mặt của anh thì có gì phải giấu giếm.

Ngay lập tức, cô nhìn thẳng vào mắt anh, hào phóng thừa nhận:“Ai bảo vẻ ngoài của anh yêu nghiệt như vậy.”Đối với lời thừa nhận thẳng thừng của đối phương, Lăng Diệp có chút bất ngờ.

Sau khi sững sờ mất hai giây, anh nâng khóe môi lên, dùng giọng trầm thấp, hơi khàn khàn nói:“Đây là lời tỏ tình trá hình của em đối với anh sao?”Úc Hàn Yên trừng mắt, bất đắc dĩ nói:“Anh nghĩ hơi nhiều rồi, em chỉ nói vậy thôi.”Lăng Diệp không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Úc Hàn Yên bằng cặp mắt đầy áp bức, giống như sự yên bình trước cơn bão táp.

Úc Hàn Yên bị nhìn cảm thấy da đầu đã tê dại.

Cô khẽ thở dài một tiếng, hai tay vòng qua cổ Lăng Diệp, nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc nói:“Trong lòng em đã từng chỉ có em là duy nhất, nhưng bây giờ ngoài em ra còn có anh nữa.”Lăng Diệp khẽ cau mày, dường như không hài lòng lắm với đáp án này:“Anh và em, ai quan trọng hơn?”Úc Hàn Yên nói không chút do dự:“Quang trọng ngang nhau.”Chân mày Lăng Diệp giãn ra, anh đưa tay phải lên môi Úc Hàn Yên vuốt ve qua lại, nhỏ giọng nói:“Đáp án của em khiến anh rất hài lòng.”………………….

Nhìn tòa nhà chọc trời đầy khí thế trước mặt, Úc Hàn Yên tự hỏi, nếu lúc đó cô biết Lăng Diệp chính là người đàn ông đeo mặt nạ kia, thì cô có nộp hồ sơ xin làm phụ tá đặc biệt cho anh không? Đáp án của cô chắc chắn là không.

Cô nhếch nhếch khóe môi lên thành đường cong đẹp mắt.

Đây chính là duyên phận!Lăng Diệp từ chỗ tay lái đi xuống, bước không nhanh không chậm tới bên cạnh Úc Hàn Yên.

Anh đưa tay phải ra ôm ngang eo của cô.

Hai người cùng nhau đi vào bên trong tòa nhà chọc trời.

“Chào tổng giám đốc! Chào phu nhân!”Cô lễ tân và những nhân viên đi qua nhìn thấy hai người, đều thi nhau đứng tập trung lại, cúi người xuống 45 độ về phía trước, cung kính lễ phép chào.

Lăng Diệp đáp nhàn nhạt “ừ” một tiếng, ôm Úc Hàn Yên đi vào thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc.

Bọn họ vừa đi mọi người liền xúm lại buôn chuyện.

“Phu nhân tổng giám đốc thật xinh đẹp, đẹp hơn cả minh tinh nổi tiếng quốc tế nha.”“Đúng vậy! Nếu cô ấy mà làm diễn viên, chắc chắn sẽ làm mê hoặc hàng vạn đàn ông.”“Hèn gì tổng giám đốc của chúng ta không bao giờ gần gũi với phụ nữ, cũng phải yêu thích cô ấy!”......

“Sao em có cảm giác như anh đang không thoải mái vậy?”Úc Hàn Yên ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt hơi khó coi Lăng Diệp thì hỏi.

Người này vừa đi qua cửa chính thì bắt đầu tản ra khí lạnh, bàn tay đang ôm eo cô cũng càng siết chặt hơn.

Lăng Diệp đột nhiên nói:“Sau này chúng ta đi làm sớm hơn hoặc muộn hơn một chút.”Úc Hàn Yên không hiểu nổi, trừng mắt nhìn:“Tại sao?”“Anh không thích người khác nhìn em.” Lăng Diệp lạnh lùng, hùng hồn nói.

“......

Thế anh giấu em vào trong túi áo anh vậy.” Đối với tham muốn chiếm giữ biến thái của anh, Úc Hàn Yên có cảm giác vô lực hoàn toàn.

Cô không nhịn được, nói mát mẻ.

Lăng Diệp thấy thang máy sắp đến tầng 100, liền ôm ngang người Úc Hàn Yên lên, để cô gục mặt vào ngực mình, nói:“Anh cũng muốn thế.”Đối với việc cứ động một tí Lăng Diệp lại ôm ấp


XtGem Forum catalog