Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327703

Bình chọn: 9.5.00/10/770 lượt.

ng này a ~ cô từ từ khép hai mắt mình lại, dịu dàng nói:“Diệp, anh đừng căng thẳng như vậy, em… em không sao.”Lăng Diệp im lặng mấy giây, nhẹ nhàng đáp:“Ừhm.”Nói đến đây Úc Hàn Yên vẫn chưa dừng lại, cô lại tiếp tục nói:“Nếu như anh không muốn em đau lòng thì phải tự chăm sóc tốt cho cơ thể mình.”Hai chữ “đau lòng” này đã trở thành một nút thắt trong lòng Lăng Diệp.

Nếu không phải anh hại cô kích động như vậy, lúc ấy cô sẽ không bất tỉnh.

Anh nói cam kết:“Ừ, em yên tâm.”“Nếu để em phát hiện ra tối anh không ngủ cứ nhìn chằm chằm em, em sẽ trừng phạt anh!” Úc Hàn Yên uy hiếp.

Tiếng cười trầm thấp bật từ lồng ngực Lăng Diệp ra.

Anh rất hứng thú hỏi:“Tiểu Yên muốn trừng phạt anh thế nào?”Úc Hàn Yên suy nghĩ nghiêm túc một lúc, nghĩ ra thủ đoạn trừng phạt hữu hiệu nhất.

Cô nhỏ giọng nói:“Bị em bắt được một lần thì không được chạm vào em một tháng; hai lần thì hai tháng, cứ thế mà suy ra.”“......” Khóe miệng Lăng Diệp khẽ co quắp, trừng phạt kiểu này quá tàn khốc rồi?Anh hắng giọng một cái, cò kè mặc cả:“Một tháng quá lâu.

Bị em bắt một lần, anh không được chạm vào một ngày.”“Sao có chuyện dễ dàng như vậy được?” Úc Hàn Yên không chịu nhả ra.

“Không chạm một ngày.” Lăng Diệp ra vẻ đã rất nhượng bộ.

Úc Hàn Yên chán chẳng muốn mặc cả mè nheo với anh, giọng cô kiên quyết:“Một tháng!”Lăng Diệp sợ cô bị kích động, không thể làm gì khác hơn đành thỏa hiệp:“Được được được, em nói sao thì là thế.”Úc Hàn Yên nhếch nhếch khóe môi, nói thong dong:“Diệp, chúng ta đi ngủ thôi.”“Ừ.” Lăng Diệp lên tiếng vô cùng phối hợp.

“Nhớ nha, một lần thì một tháng!” Úc Hàn Yên nhấn mạnh.

Lăng Diệp cười một hồi trong bụng, dùng giọng khêu gợi nói:“Ừ, anh nhớ rồi.”“Ngủ ngon, Diệp.” Úc Hàn Yên nói với vẻ mặt hạnh phúc.

Lăng Diệp chống người, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, dùng giọng trầm thấp nói:“Ngủ ngon, Tiểu Yên của anh.”Khoảng 9h sáng ngày hôm sau, Tề Ngôn xách theo đồ ăn sáng cùng một bộ đồ mới cho Lăng Diệp bước từ trên xe xuống thì thấy Dany lái một chiếc Porsche màu trắng đi qua trước mặt mình, giống như đang tìm chỗ đậu xe.

Dany đậu xe xong, vừa ôm bó hoa tươi ra khỏi xe thì nhìn thấy Tề Ngôn đang đứng cách đó không xa nhìn về phía mình.

Cô hơi sững người lại, giơ tay lên vẫy vẫy đối phương, cười cười đi về phía anh.

“Hey, trùng hợp quá.”Tề Ngôn gật đầu một cái, chậm rãi nói:“Đúng vậy.”Hai người không hề hẹn trước vậy mà xuất hiện cùng lúc tại cùng một địa điểm, hơn nữa, loại ngẫu nhiên này hôm qua cũng đã xảy ra một lần rồi.

Dany đến gần anh, cúi đầu nhìn túi đồ trong tay anh, hỏi:“Anh mang bữa sáng cho Lăng Diệp hả?”“Ừ, cả quần áo nữa.” Tề Ngôn giơ tay phải lên để cô nhìn thấy túi quần áo lớn, rồi cùng Dany đi về phía khu nội trú.

Dany không nhịn được cảm thán:“Quan hệ của các anh thật tốt.”Tề Ngôn nhếch miệng lên thành đường cong đẹp mắt, không nói câu gì.

Dùng bất kỳ lời nào để hình dung về tình bạn của ba người bọn họ cũng đều chỉ là nhạt nhòa.

Hai người đi tới trước cửa phòng bệnh của Úc Hàn Yên thì ngừng lại, Dany đưa tay phải lên gõ cửa.

Lăng Diệp nghe thấy tiếng gõ cửa, quay đầu nhìn qua tấm kính thủy tinh bên phía trên cửa phòng bệnh, thấy Dany và Tề Ngôn đang đứng ở ngoài cửa, trong mắt anh không khỏi thoáng qua tia ngoài ý muốn.

Anh đứng dậy đi đến mở cửa để cho hai người đi vào.

Dany mỉm cười với anh, sau đó ôm hoa đi vào phòng bệnh.

Cô thấy Úc Hàn Yên vẫn nhắm nghiền hai mắt, quay đầu nhìn về phía Lăng Diệp, quan tâm hỏi:“Hàn Yên vẫn chưa tỉnh sao?”Lăng Diệp ngồi trên chiếc ghế dựa chỗ bàn dài, chuẩn bị ăn cơm.

Anh nhìn thoáng qua Úc Hàn Yên, nhỏ giọng đáp:“Tối hôm qua đã tỉnh lại rồi.”Dany không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cô đem bó hoa cắm vào một chiếc bình bên cạnh giường.

CHƯƠNG 75: PHONG THÁI NỮ VƯƠNG“Diệp, cậu đi tắm đi, tôi ở đây trông chừng chị dâu.” Đợi Lăng Diệp ăn điểm tâm xong, Tề Ngôn vừa dọn dẹp đồ ăn còn thừa trên bàn vừa nói.

Lăng Diệp đứng dậy, đi đến ngồi xuống bên giường nhìn Úc Hàn Yên vẫn nhắm chặt hai mắt, đáp:“Không đi.”Hình như Dany đoán ra điều gì đó, cô nói:“Tôi cũng sẽ ở lại đây trông chừng cô ấy.”Lăng Diệp ngẩng đầu nhìn cô một cái, đứng dậy cầm túi quần áo, nói câu “Tôi sẽ trở lại ngay”, nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.

Vẻ mặt Tề Ngôn khó hiểu, anh nhìn Dany đang loay hoay với bó hoa bên cạnh giường, có chút buồn bực hỏi:“Tại sao cậu ấy nghe em nói cũng ở lại đây thì liền thay đổi ý định?”Dany ngồi xuống bên mép giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Úc Hàn Yên, cười đáp:“Bởi vì anh là đàn ông, anh ta sẽ không để Úc Hàn Yên ở riêng với đàn ông.”“......” Anh nhớ trước đây Diệp cũng đâu có khoa trương như vậy, sao giờ lại biến thành như thế?Tề Ngôn thu dọn đồ ăn còn sót lại trên bàn xong, cũng không đem đồ thừa ném đi mà ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chiếc bàn dài, luôn luôn để ý đến từng dấu hiện của Úc Hàn Yên.

Trước lúc Diệp trở lại, anh không thể rời khỏi đây một bước được.

Tám phút sau, Lăng Diệp đã xuất hiện bên ngoài phòng bệnh của Úc Hàn Yên.

Anh thấy có một đống người cầm quà cáp đứng vây quanh phòng bệnh, khuôn mặt lập tức đen như đáy nồi.

An


pacman, rainbows, and roller s