
ười có tiền và giàu có. Có những người lớn tuổi đi tập thể dụng, các bạn thanh thiếu niên thì chạy bộ còn tôi và tiểu thư thi đi bộ.
Đi trên đoạn đường mà cả hai chẳng ai nói chuyện với nhau thế là tôi bắt chuyện trước.
“Hình như kiểm tra xong là mình đi sinh nhật của Quỳnh phải không?”
“uh…”
“Tiểu thư có gì không vui ah?” – tôi hỏi thăm
“cũng không biết nửa, kiểm tra sắp tới không biết là có làm bài được không?”
“Tôi cũng kiểm tra mà tiểu thư lo gì?”
“Anh khác tui khác”
“ờ …” – tôi cười và gãi đầu -”nhưng mà không sao đâu đã có gia sư ở đây” – tôi vỗ ngực
“uhm.. gia sư nông dân chứ gì” – tiểu thư cười khúc khích
“nông dân mà học giỏi là được rồi mà”
“mà nè, điện thoại anh xài rành chưa? đừng có lọng ngọng lúc ở sinh nhật thì quê lắm đó”
“chưa rành lắm, nhưng cũng cố gắng”
“uhm… nó có nhiều chức năng lắm, không biết thì hỏi tôi”
“có phải nó lên được mạng không?”
“đương nhiên… anh có thể xem phim trên nó, coi báo, đọc sách ở nó “
“wow… tiện vậy hả? nó có dạy cho mình học không?”
“Có luôn”
“vậy tiểu thư chỉ tôi xài cái đó nha, cái này là tôi bó tay rồi”
Tôi và tiểu thư đến chiếc ghế đá cạnh chiếc hồ lớn đang phun nước.
“làm người yêu của tiểu thư thì phải như thế nào?” – tôi hỏi
“ah… phải xành điệu, bảnh trai, ga lăng, vui vẻ”
“vậy thôi ha? nhưng sành điệu là xài đồ sịn hả?”
“không! ăn nói đi đứng mọi thứ phải tuyệt đối tốt”
“vậy tiểu thư phải dạy cho tôi cách ăn đi đứng và nói chuyện đi chứ”
“uhm…” – thế là tiểu thư chỉ cho tôi mọi thứ, haiz… sao mà nhiều vậy nhỉ? nhưng tôi thấy tốt nhất là lúc đó ai hỏi thì trả lời, còn không thì cứ cười với mọi người là được. Nói những gì đơn giản mà ai cũng hiểu.
“Chết…” – tôi nhớ ra một chuyện quan trọng
“sao vậy?”
“bạn trai cũ của tiểu thư biết mặt tôi đó, làm sao tôi có thể dự sinh nhật đây?”
“thiệt hả? sao biết mặt anh được?”
“tôi bị bạn trai tiểu thư đánh mà”
“có chuyện đó sao?” – tiểu thư không biết về việc này
CHAP 26 (3)
“uhm… có đó, tại vì thấy tiểu thư bị bạn trai dằn co nên tôi vào can suy ra bị đánh”- tiểu thư im lặng khi nghe tôi nói như vậy.
“Xin lỗi anh” – mặt tiểu thư buồn
“thôi không sao đâu mà, bữa đó mình hóa trang chút chắc bạn trai của tiểu thư ko nhận ra đâu”
“mà anh không cần hóa trang đâu, cái tên đó nhiều khi đánh người ta xong cũng chẳng nhớ người mình đánh là ai, hắn chẳng nhớ gì đâu, cứ tin tôi đi”
“mà anh chàng người yêu cũ của tiểu thư tên gì vậy?”
“anh ta ah! Tên là Khanh”
“UHm… Quỳnh, Khanh” – tôi nghĩ nghĩ và xoa càm
“Anh đang nghĩ cái gì đó?” – tiểu thư đánh tôi
“ah.. nghĩ tới nếu các bạn của tiểu thư hỏi tôi làm gì thì tôi trả lời sao?”
“thì anh nói là anh đang ôn thi đại học giống như hiện tại”
“uhm.. vậy được rồi! hehe….”
CHAP 27
Và những ngày sau đó tôi và tiểu thư rất tập trung học và làm bài, những cũng không quên tập vào vai người yêu của tiểu thư. Khi học chung với nhau tôi là người chỉ có khi gõ đầu tiểu thư vì tiểu thư làm sai mà còn cãi rất khí thế, nhưng khi vào vai người yêu của tiểu thư thì tôi bị ngược lại, và gần như mỗi lần tôi đến trường của tiểu thư thì cứ như là người ở trên hành tinh nào xuống, tôi cứ bị dòm ngó bởi các nữ sinh, quần áo tôi mặc ra ngoài bây giờ là những bộ đồ mà tiểu thư mua cho tôi. Khá mắc tiền và cũng rất đẹp, bản thân tôi cũng rất thích được mặc nó vì chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ mặc những bộ đồ như thế này.
Cảm giác thân thuộc với tiểu thư lúc nào tôi cũng không còn để ý tới, khi thấy tiểu thư học mệt tôi luôn tìm kiếm những món ngon trên mạng để làm cho tiểu thư ăn, có sức mà học để chiến đấu với bài kiếm tra sắp tới. Tôi cũng thắc mắc một điều là ba mẹ của tiểu thư đang ở đâu mà để cho tiểu thư một mình với những người cận vệ xung quanh. Nhưng tôi nghĩ chắc hẳn có gì đó đặc biệt mà tôi chưa được khám phá ra.
Và thứ 6, ngày kiếm tra đã tới.
Tôi đã chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho cả hai để làm bài tốt nhất. Khi tiểu thư xuống lầu tôi mỉm cười và nói
“Thế nào! Sẵn sàng cho bài kiếm tra rồi chứ tiểu thư?”
“H,,,,mmm…. hog biết nửa, thấy lo lo làm sao ah?”
“Tự tin lên nào, cả tuần qua ôn và học cứ thế mà làm, làm bài thi phải bình tỉnh, câu dễ làm trước, câu khó làm sau.”
“uhm… sẽ cố gắng, cố lên nào!” tiểu thư dơ tay quyết tâm, làm tôi cũng cảm thấy vui.
Khi đua tiểu thư tơi trường rồi tôi cũng đi đến trường của tôi. Vừa tới nơi tôi nhận được tin nhắn.
Tiểu thư xinh đẹp: hihi… quên nửa, anh cũng thi tốt nha.
Tôi: cám ơn tiểu thư :)
Cả tôi và tiểu thư cùng trải qua thời gian 90p trong lớp , tôi tập trung làm những phần dễ và những câu chắc điểm, trong lớp tôi học đến phút 60 thì đã có người nộp bài, tôi cảm thấy hơi rung khi có nhiều người nộp sớm trông họ rất tự tin về phần bài làm của mình.Tôi làm bài xong ở phút 80 nhưng không dám nộp vì sợ mình sai gì, nên tôi dò thật kỉ khi tiếng trống đánh hết giờ tôi đi lên nộp bài. Thế là phần kiểm tra chất lượng của tôi đã xong. 90 phút căn thẳng cũng được giải tỏa, không biết tiểu thư làm bài sao nhỉ? chắc giờ nảy cũng nộp bài xong hết rồi.
Tôi đi đến trường của tiểu