Tiểu Nam, Tiểu Nam

Tiểu Nam, Tiểu Nam

Tác giả: Vô danh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321620

Bình chọn: 8.5.00/10/162 lượt.

người ngạc nhiên, tôi nhìn thấy rõ ràng trong mắt con tiện nhân đó có một tia vui sướng!Vui vui vui, vui cái con mẹ ý, ăn phân chim à sao mà vui thế!Tôi nhìn hai người họ, không nói câu nào, tôi lườm Tiểu Phiên: “Chuyện là thế nào? Giải thích, giải thích!”.Tiểu Phiên đỏ mặt, hoảng hốt: “Anh…”.+++(17)Còn chưa nói xong thì Tiểu Vy đã sà vào lòng anh ấy và nói: “Bọn tôi yêu nhau!”.Sặc, vớ va vớ vẩn, lại xài chiêu này, con mẹ nó,…Tôi nhìn Tiểu Phiên, anh ấy vẫn hoảng loạn thế nhưng không đẩy Tiểu Vy ra khỏi lòng mình được.Tôi càng nhìn càng ngứa mắt, càng nhìn càng tức giận.Tôi tức từ tim đến đầu, cảm giác buồn nôn sắp dâng lên.Tôi cầm cái đĩa thịt gà quay, úp thẳng lên đầu Tiểu Phiên.Ớt đỏ, dầu vàng, ớt xanh, thật là đẹp.Tiểu Vy hoảng sợ buông ra ngay.Tiểu Phiên cố gắng gỡ kính ra và lau sạch, cái miệng cũng trơn tru hơn: “Tiểu Nam, là hiểu nhầm, em nghe anh giải thích đã!”.Giải thích? Tôi lại vớ được cái lọ gì đó, tiếp theo là cà chua gì ấy nhỉ, đập lên đầu anh ta ngay lập tức, từng đợt từng đợt.Giả vờ à? Tôi đau lòng.Tôi khóc, tôi lại khóc rồi, con mẹ tôi vừa đánh người vừa khóc.Khóc còn thảm hơn bị đánh, mất mặt quá đi mất!Sau khi giải quyết xong Tiểu Phiên, tôi quay sang nhìn Tiểu Vy, đầu tiên là túm tóc cô ta, tiện nhân! Không đánh cô thì cô không biết Mã vương gia *có mấy cái mắt hả?Tát cho hai cái nảy lửa, sau đó tôi đạp đổ cả cái bàn.Tôi chỉ mặt Tiểu Phiên đang lau kính, nói:“Anh là tiện nhân, anh nhớ kỹ cho tôi, coi như anh ác, sau này đừng để tôi gặp lại, gặp một lần đánh một lần”. Sau đó tôi còn cố ý dẫm lên kính của anh ta một phát.Đến bàn, tính tiền!Ông chủ lắp ba lắp bắp, tính tính sau đó tôi móc ra vài tờ nhân dân tệ và nói: “Không cần trả lại”.Ông chủ nhìn tôi với vẻ đồng tình, nói: “Cô gái, bảo trọng”.====Chú thích:*Mã vương gia: Tức Mã Thần, tên đầy đủ là Thủy Thảo Mã Minh Vương. Là một nhân vật có ba mắt trong truyện “Nam du ký”(Có nhiều giải thích về tên nhân vật này nên bạn Phong chỉ chọn một cách giải thích thôi) Chương 9 : Hành trình chạy trốn của nỗi đauKhóc lóc đi ra ngoài quán cơm, tôi gào to: “Con mẹ nó sao lại phản bội thế chứ? Con mẹ nó sao tôi lại bị đá rồi chứ!”.Tôi gọi điện cho mẹ già:“Mẹ, con gái mẹ chia tay với người ta rồi”.Mẹ già: “Tại sao”.Tôi: “Anh ta có bệnh về giới tính, hơn nữa nhiều khả năng đã mắc bệnh bại huyết, lại còn già trước tuổi nữa, thần kinh hỗn loạn, quan trọng nhất là, bệnh đó không cách nào chữa khỏi, mặc dù bây giờ nhìn chẳng khác gì người bình thường, thế nhưng bên trong hỏng hết rồi”.+++(18)Mẹ già: “Chết tiệt, lại xài chiêu này”.Tôi: “Mẹ ơi, con dễ bị phản bội quá”.Mẹ già: “Con nha đầu đáng chết kia, mau về nhà”.Bắt xe về nhà.Tôi đau lòng tới mức không thốt lên một câu.Mẹ tôi đã móc hết ruột gan ra để dùng thành ngữ danh ngôn an ủi tôi. Ví dụ như:“Không trải qua mưa gió thì sao thấy được cầu vồng?”.“Chính mình chia tay, kệ người ta kết hôn đi”.“Đàn ông mà đáng tin thì lợn sề biết leo cây”.Tôi không nhịn được liền xà vào lòng mẹ, khóc lóc ầm ĩ.Mẹ già xoa đầu tôi rồi hối hận nói: “Haizz, đều tại mẹ, không có việc gì làm sao lại sinh ra con xinh đẹp thế này để làm gì chứ? Haizz”.Tôi nôn trước cái đã!Đột nhiên tôi nói với mẹ: “Mẹ, con xử cả hai người đó rồi”.Mẹ tôi dừng tay lại và hỏi: “Nghiêm trọng không?”.Tôi: “Cũng khá nghiêm trọng, con đập ba cái đĩa lên đầu tên tiện nhân đó, còn con tiện nhân kia thì con cho hai cái tát, đá cho một phát nữa”.Mẹ già: Chân tay run rẩy –ing…Cầm lấy cái chổi: “Cái đứa chết tiệt này, làm sao cứ phải khiến người khác lo lắng thế hả? Đánh chết người ta thì làm sao, đánh không chết lại phải đền viện phí thì sao hả, đánh tàn phế phải đền thì sao hả?”.Trong lúc gà bay chó nhảy, tôi không thèm để ý tới nỗi đau của mình nữa, tôi tìm cây lau nhà, phải tìm thấy cây lau nhà đã nếu không sắp bị đánh chết đến nơi rồi.“Bố già, mau về quản vợ đi”.“Con gái ông đánh chết tôi rồi”.“Còn đạo lý nữa không đây?”.Tôi khóc!Ngày tháng vẫn tiếp tục trôi, thế nhưng, tôi thực sự đau lòng, bạn nói xem tôi phải đi đâu để tìm anh chàng trẻ trung, đẹp trai, nhiều tiền, dịu dàng, chưa vợ chứ?Có thể nói là cực phẩm, chỉ có thể gặp được chứ không cầu được.Tôi đau lòng quá, tôi đau lòng tới mức hất cả nước mũi văng lên trần nhà.Tôi thèm vào!Không muốn đi làm, tôi gọi điện tới công ty xin phép.“Tại sao?”.“Em lại bị đá rồi”.Tôi có thể cảm nhận được đầu dây bên kia đang vui sướng, đồ đàn bà chết tiệt, đi mà vui =.=Nữ cấp trên giả vờ an ủi tôi vài câu, cúp máy.Mẹ già tôi xông vào.Ném cho tôi một cái túi rồi ra sức kéo tay tôi: “Con gái yêu, tất cả vì con, con đánh ai không đánh lại đi đánh người có tiền có quyền, mẹ già lo lắng không bao bọc được cho con, con mau về quê nhà ông bà ngoại trốn tạm đi, mau lên, mau lên, mau lên”.+++(19)Chết tiệt!Tôi bị đuổi ra khỏi nhà!Về quê tìm ông bà ngoại nương nhờ? Tôi không đi đâu, về cái nơi gà không đẻ trứng, chim không đi vệ sinh ấy, buồn chết đi được.Tôi nằm dài trên ghế trong công viên, nghĩ xem phải đi đâu. Thực sự chưa nghĩ kĩ xem đi đâu tôi đã mò ra bến tàu hỏa, leo lên một chuyến tàu.Lên xe rồi mới phát hiện ra, thàn


XtGem Forum catalog