Tiểu Ma Nữ Tinh Ranh

Tiểu Ma Nữ Tinh Ranh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322042

Bình chọn: 10.00/10/204 lượt.

ật sự) chạy lại, nước mắt nước mũi mà kêu tên Phương Đài thảm thiết

“Tiểu thư… cuối cùng nàng cũng về rồi!” Nhũ mẫu_Hạ Nghinh Xuân lấy khăn tay lâu nước mắt nhìn Phương Đài mà nói.

Phương Đài khẽ nhíu mày, từ từ đứng dậy nhìn Nhũ mẫu mà hỏi

“Bà là ai?” một câu nói sắc bén và lạnh lùng

“Huhuhuhu tiểu thư… người sao thế? người quên nhũ mẫu này rồi sao?” Nhũ mẫu càng khóc thảm thiết mà nói

“Quên….” Nàng lại nhíu mày mà nói.

Lúc này Tường Long cũng đứng dậy chu chỉnh trang phục nhìn nhũ mẫu suy xét. Ba người hết nhìn nhũ mẫu lại nhìn vào nhau, họ ngỡ ngàng trước y phục mà nhũ mẫu đang mặc, đây chẳng phải là y phục cổ xưa sao? một dấu chấm hỏi to đùng hiện hữu trong đầu ba người

“Huhuhu thật sự tiểu thư đã quên nhũ mẫu này rồi? tiểu thư…” nhũ mẫu lời nói thảm thiết nhìn nàng mà nói…

“Khoan… stop” Phương Đài đưa tay ra chặn giữa người nhũ mẫu mà nói

“Hả…?! tiểu thư nói gì? Xì tóp” Nhũ mẫu cứ ngỡ người trước ngôn ngữ của nàng, mắt cứ trơ tròn ra mà nhìn nàng

“Bà cho ta hỏi? Đây là đâu, ngày… tháng … năm” nàng khẽ liếc mắt nhìn xung quanh và hỏi

“Tiểu thư” Tuy hơi ngạc nhiên trước thái độ và ngôn ngữ của tiểu thư nhưng bà vẫn trả lời “Đây là phủ tể tướng Tống Địch Thanh phụ thân của tiểu thư, thời Hải Thiên…”

“Cái gì…?!” nàng hét toán lên rồi ngẩn người ra, nhưng trong phút chốc nàng lấy lại bình tĩnh, dùng thái độ ôn hoà nói chuyện với nhũ mẫu

“Ta thật không nhớ chuyện gì cả…? ư..ư.. (nàng khẽ ôm đầu) Thật ra thì ta gặp nạn té xuống vách núi nên quên hết tất cả mọi chuyện rồi, nhưng may nhờ có hai người này cứu giúp nên ta mạng mới toàn tính mạng” nàng bịa ra một câu chuyện để nói với nhũ mẫu. Hai người kia thì ngẩn ngơ đứng nhìn Phương Đài giở trò, nhũ mẫu nghe tiểu thư nói vậy mới chú ý tới hai người…

“Thì ra là vậy! thật khổ cho tiểu thư… (tiến lại gần Long & Lan) cảm tạ hai vị ân nhân đã thi ân cứu mạng” nhũ mẫu nghẹ ngào nói

“Thôi mà nhũ mẫu tên người là gì? Ta cần người kể cho ta nghe tất cả mọi chuyện để ta nhớ lại tất cả” Phương Đài lại gần nhũ mẫu hỏi

“Tiểu thư… nhũ mẫu tên là Hạ Nghinh Xuân, còn chuyện gì tiểu thư muốn biết chúng ta sẽ nói sau… bây giờ chúng ta vào trung đường để báo cho lão gia biết tiểu thư đã trở về an toàn”

“Ta biết rồi… ngươi hãy cho hai vị ân nhân của ta hai gian phòng để họ tạm nghỉ ngơi đi” nàng giọng nói lạnh lùng, sắc đá như mũi kim đâm vào cơ thể con người

“Vâng… à… tiểu thư, người cũng nên thay lại y phục chứ…?” nhũ mẫu e ngại nhìn bộ y phục của nàng, bộ y phục quá ư là hở hang so với một tiểu thư đài cát như nàng

“Ta biết rồi…”

Nói đoạn… nhũ mẫu sai hai nữ nha đầu dẫn Tường Long & Dã Lan tới gian phòng phía bắc nghỉ ngơi tịnh dưỡng, còn bà thì dẫn nàng đi thay y phục và gặp lão gia_tể tướng phụ thân của nàng….

Nàng: sau khi tắm xong đã được nhũ mẫu thay đổi xiêm y theo thời này.

Nhũ mẫu đưa nàng đi gặp tướng phụ đại nhân (cách gọi phụ thân)

Tại đại sảnh, tiền đường của phủ tể tướng

“Thưa lão gia, tiểu nữ đã đưa tiểu thư đến…!!” nhũ mẫu nàng khẽ nghiêng người cúi mình trước một lão đại đại khá ư là nghiêm nghị.

Trên người ông toát ra nét lạnh lùng đầy sắc bén đến kinh người… Phương Đài khẽ rùn mình trước ánh mắt như kim châm của lão tướng phụ, nàng quan sát kĩ người đàn ông đó…

“Bà đã tìm thấy nó ở đâu…!?” Giọng nói chất cao đầy ngữ khí oai hùng của lão tướng gia vang lên làm cho tiền đường như nghiêng ngả…. Nó nét mặt lạnh như băng nhìn thẳng vào lão tướng phụ

“Thưa lão gia, tiểu nữ tìm thấy tiểu thư ở vườn hoa…” nhũ mẫu khẽ cúi người thấp hơn mà nói

“Ừ… bà lui ra đi… ta có chuyện cần nói với tiểu thư” âm khí trầm bỗng bất ngờ

“Vâng” nhũ mẫu đáp lời rồi lui ra ngoài.

Sau khi nhũ mẫu lui ra… Địch Thanh tướng phụ của nàng liền rời ghế bước tới cạnh nàng

“Nữ nhi này… ngươi thật là…” Tướng phụ nàng lên tiếng

“Thật là làm sao? Ông là phụ thân của ta” nó sắc nét toả hàn khí nhìn ông mà nói

Địch Thanh cũng chẳng thua kém gì… ông ngồi lại ghế chủ của mình và nói

“Ngươi là nữ nhi tể tướng… đừng nên để vụ này xảy ra nữa!” âm thanhh trầm bỗng mà lạnh cả xương sống

“Người nói vậy là sao? Ta không hiểu” Mặt Phương Đài không chút sắc diện đối đáp với tướng phụ đại nhân

Địch Thanh bất ngờ trước sự thay đổi đột ngột của nữ nhi, vốn nữ nhi nhà chỉ là một liễu yếu đào tơ thế nhưng sau đợt mất tích lại trở nên mạnh mẽ… điều này khiến ông vừa mừng vừa lo

“Xem nữ nhi ngươi khí thế thật ngạo mạng…?! cũng đã đến lúc cho người suất giá rồi đây…?!” Địch Thanh sắc mặt lạnh lùng, ngữ khí chứa hàn ý nhìn Phương Đài nói

Phương Đài như đứng không vững trước lời nói của tướng phụ…

“Xem lão già nhà ngươi muốn đuổi ta ra khỏi dinh đường rồi …?! được ta xem có ai dám đến hỏi cưới ta?” nó lạnh lùng, âm khí bỗng trở nên trầm xuống, mắt tia lửa đạn nhìn tướng phụ….

“HAHAHA…. Ta xem nữ nhi người kìa…?! Hãy chuẩn bị chờ lên kiệu hoa đi” nói rồi Địch Thanh rút lui một cách êm ả (chứ ở lại chắc á khẩu với nữ nhi nhà mình quá), khi rời tiền đường Địch Thanh khẽ cười trước sự thay đổi của Phương Đài

“Được thôi…. hắc hắc” Phương Đài cũng khẽ cười… nhìn dáng bộ Địch Thanh dời đi


pacman, rainbows, and roller s