
heo phục vụ”.
Tề Hạo nở nụ cười gian xảo.
Kỷ Hiểu Nguyệt tức giận nghiến răng, nhìn chằm chằm Tề Hạo, đôi tay khẽ siết chặt lại thành nắm đấm.
Đi theo phục vụ! Đám người họ đi chơi còn muốn mang theo cô làm a hoàn?! Đây chắc chắn sẽ là ngày lễ Giáng sinh tồi tệ nhất từ trước đến nay của cô! Bị tước đoạt trắng trợn ngày nghỉ lễ đây mà, thật là đáng giận!
“Dĩ nhiên, cô có thể từ chối. Nhưng tôi sẽ thông báo chuyện ngày hôm nay với công ty rồi căn cứ theo quy định để có hình thức xử phạt công khai”.
Thông báo…
Nếu để mọi người biết cô ngủ trên giường Tề Hạo cả buổi sáng, sau này chắc cô không sống nổi nữa!
“Tôi đi…!” Ngoài hai chữ này, Kỷ Hiểu Nguyệt không biết phải nói gì nữa. Ông trời đúng là không có mắt! “Trắng đêm” hại người rồi!
“Cô không cần phải miễn cưỡng!” Tề Hạo cố nín cười.
“… Không miễn cưỡng…” Bàn tay đang nắm chặt chỉ muốn vung lên đấm thẳng vào mặt anh ta.
“Rất tốt, giờ cô có thể lựa chọn. Một là tiếp tục ngủ, hai là tan ca”. Người thắng được làm vua mà!
Tan ca?… Liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường, mới một giờ chiều mà! Vẫn có thể ngủ được!
“Trả kẹp tóc cho tôi!” Kỷ Hiểu Nguyệt đưa tay ra.
Tề Hạo nhẹ nhàng ngoắc tay với Kỷ Hiểu Nguyệt, ý tứ rất rõ ràng: Đến đây mà lấy.
Đi ra đó lấy? Vậy có khác gì đưa dê vào miệng cọp!
Nhiếp Phong vừa về công ty thì thấy Kỷ Hiểu Nguyệt tóc tai bù xù, tức giận đùng đùng, bước đi như muốn giẫm chết người, lao nhanh ra ngoài.
Có chuyện gì…? Có chuyện gì vậy…? Bản tính hiếu kỳ trong Nhiếp Phong lập tức trỗi dậy, vội lao về phía văn phòng.
“Cậu “thịt” tiểu khắc tinh” rồi à?”
Tề Hạo nhẹ nhàng vuốt ve chiếc kẹp tóc nhỏ, vui vẻ nhấp một ngụm cà phê, d cà phê đã nguội nhưng hương vị còn rất ngon.
“Chưa”.
“Vậy sao cô ấy…”
“Tôi chỉ bắt cô ấy cùng đi đến Vịnh Bích Hải thôi”.
Nhiếp Phong vỡ lẽ, chẳng trách cô nàng tiểu hồ ly tức giận đến vậy.
“Cậu có cảm thấy dáng vẻ tức giận của cô ấy rất vui mắt không?”
Tề Hạo cười rất tươi, nụ cười khiến Nhiếp Phong chói mắt. Sao anh lại thấy nụ cười của Tề Hạo hôm nay rất… rất… dịu dàng. Dịu dàng đến rợn cả tóc gáy!
Mà “vui mắt” á? Câu này sao nghe quen thế? Nghe ở đâu rồi nhỉ?
Chương 72 : Không ngờ Đại Thần lại lợi hại như vậy
Tế Nguyệt Thanh Thanh tức giận đăng nhập trò chơi, đang chuẩn bị ôm cục tức trút lên người Boss. Nào ngờ vừa lên mạng đã nhận được tin động trời – nửa tiếng trước, tam đại Vực chủ của Ngạo Tuyết Thần Vực đã quyết đấu với Phong Diệp Vô Nhai!
Thì ra, từ hôm đó đến giờ Tùng Phong Hàn không lên được mạng là do tài khoản đã bị hack.
Sáng sớm hôm nay, lúc tam đại Vực chủ biết Đường chủ của mình bị người ta bắt nạt, đương nhiên không thể ngoảnh mặt làm ngơ, nên quyết định đến tìm Phong Diệp Vô Nhai nói chuyện. Nào ngờ Phong Diệp Vô Nhai không muốn giải thích, trực tiếp chọn cách PK để nói chuyện. Kết quả là Phong Diệp Vô Nhai thắng cả ba vị Vực chủ, kết thúc một màn quyết đấu đặc sắc hiếm có trong game.
Ba vị Vực chủ của Ngạo Tuyết Thần Vực cùng xuất hiện đã đủ gây chấn động rồi, giờ lại thêm cả Phong Diệp Vô Nhai nữa. Thế nên lực chấn động, sức ảnh hưởng, không cần nói cũng biết lớn đến mức nào.
Việc này không chỉ khiến thế giới dậy sóng mà còn thu hút không ít người chơi ở các server khác tạo tài khoản phụ sang xem. Có người còn quay lại trận quyết đấu rồi tung lên mạng. Hình thức ấy, khí thế ấy, thủ pháp ấy, tốc độ ấy, chậc… chậc…, đúng là cực kỳ hiếm thấy. Thật là trận đấu tráng lệ nhất trong lịch sử mà Tế Nguyệt Thanh Thanh từng xem.
Sao cô lại bỏ qua giây phút quan trọng thế nhỉ? Vì việc này Tế Nguyệt Thanh Thanh càng chắc chắn một điều – sau này tuyệt đối không được thức đêm đánh quái nữa!
Không ngờ Đại Thần lại lợi hại như vậy! Ngay cả ba vị Vực chủ của Ngạo Tuyết Thần Vực liên thủ cũng không phải đối thủ! Trong lòng Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên dâng lên một niềm tự hào khôn xiết – anh ấy là ông xã của cô đấy!
Nhưng tài khoản của Tùng Phong Hàn do Đại Thần hack thật sao?
Nghĩ kỹ lại, trên đường đến miếu Nguyệt Lão, đúng là có một lúc Phong Diệp Vô Nhai không ở đó. Anh nói có chút việc, không phải đi hack tài khoản của Tùng Phong Hàn đấy chứ?
……000……o…… ╮(╯▽╰)╭ ……
Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng quyết định, sau này nhất định không được đắc tội với Đại Thần!
(Măng Mọc Sau Mưa nói leo: “Đồ ngốc, giờ mới biết à?”)
***
Nghe Hoa Hồ Điệp nói, tài khoản của Tùng Phong Hàn đã tìm lại được, nhưng giờ anh ta rất bận, không có thời gian lên mạng chơi game.
Ba ngày tiếp theo, Kỷ Hiểu Nguyệt gần như biến mất trên mạng. Cô phải chuyển nhà. Nói là phải chuyển nhà nhưng thực chất là bóc lột sức lao động của Hoa Hồ Điệp. Anh chàng đáng thương lúc hoàn thành xong mọi việc, mệt quá nằm luôn xuống sàn gỗ ngủ. Vì vậy… ngày hôm sau… hai người lại cùng nhau đi làm…
Cho nên, những lời đồn đại… không cần đoán cũng biết.
Nhưng Kỷ Hiểu Nguyệt bỏ tất cả ngoài tai. Tề Hạo cũng chẳng buồn quan tâm. Trong tay anh đã có những thông tin vô cùng chi tiết và rõ ràng về Hoa Hồ Điệp. Anh chàng này không có chút sức lực uy hiếp nào với anh.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa giải xong mọi việc thì chuyến du lịch ba ng