
Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám
Tác giả: Lam Yên Hiểu Nguyệt
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 323531
Bình chọn: 9.5.00/10/353 lượt.
thấy với người phụ nữ nào anh ta cũng như thế hết! Đây không phải là lo lắng mà gọi là lăng nhăng”.
“Cậu vẫn còn nói Tổng giám đốc Tề lăng nhăng sao? Cậu thật quá nhẫn tâm! Cậu có biết lần cậu bị Phong Tín Nhi đánh thuốc mê, Tổng giám đốc Tề lo lắng đến mức suýt chút nữa biến khách sạn của người ta thành nhà tang lễ không? Cậu thì hay rồi, vừa động tay động chân, hết ôm rồi lại cắn người ta. Tổng giám đốc Tề là chính nhân quân tử nên mới gọi bác sĩ đến giúp cậu, đổi lại là người khác có khi người ta đã “xử đẹp” cậu, không cho cậu cả cơ hội khóc lóc nữa cơ! Còn cậu thì sao? Sau khi tỉnh lại, chẳng những cậu không cảm ơn người ta được một câu, ngược lại còn châm chọc cạnh khóe, còn nói anh ấy lăng nhăng nữa chứ! Mình thấy cậu mới đúng là đồ vô tình, bội tình bạc nghĩa, lợi dụng người ta xong là vứt bỏ!”
Hoa Hồ Điệp ngửa mặt lên trời hét lớn: “Mối tình đầu mộng mơ của tôi tan biến nơi nào mất rồi!!”
“…” Kỷ Hiểu Nguyệt lạnh run người.
Vừa động tay động chân, hết ôm rồi lại cắn người ta? Cô đã làm vậy với Tề Hạo sao? Không thể nào! Vô lý quá! Chắc chắn anh chàng nói quá lên rồi! Đó không phải cô, không phải cô, chắc chắn không phải đâu! Mà cái câu “lợi dụng người ta xong là vứt bỏ” có thể dùng với cô được sao? Hoa Hồ Điệp, mình đánh chết cậu bây giờ!
Thấy Kỷ Hiểu Nguyệt nghẹn ngào không nói được câu nào, Hoa Hồ Điệp được đà lấn tới, quyết không buông tha, lửa giận bùng lên.
“Mình chưa bao giờ thấy Tổng giám đốc Tề lo lắng như vậy, anh ấy ôm cậu như đang ôm báu vật, vậy mà cậu lại đối xử với người ta như vậy đấy! Uổng công Tổng giám đốc Tề lúc nào cũng chỉ yêu mình cậu, còn cậu lại nói anh ấy lăng nhăng! Cậu đúng là không có lương tâm, không có lương tâm, không có lương tâm!” Đau lòng, Hoa Hồ Điệp giậm chân rồi xoay người bỏ chạy.
Hoa Hồ Điệp khóc lóc chạy trong đêm.
Nếu sớm biết Tổng giám đốc Tề là Đại Thần, có đánh chết anh chàng cũng không giục Tế Nguyệt Thanh Thanh kết hôn! Vậy mà lúc trước Tế Nguyệt Thanh Thanh và Phong Diệp Vô Nhai kết hôn anh chàng còn tạo ba tài khoản phụ đến “ăn tiệc” nữa chứ, Hoa Hồ Điệp thật sự đau lòng.
Bực mình quá đi mất! Người trong lòng kết hôn, tân nương lại không phải là mình, nhưng đấy vẫn chưa phải là điều đáng buồn nhất. Đáng buồn nhất là người trong lòng kết hôn, tân nương không phải anh chàng vậy mà anh chàng lại ngớ ngẩn đi xem động phòng, đã thế còn đi hết lần này đến lần khác nữa!
Tối hôm đó, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng bấn loạn.
Vừa động tay động chân, hết ôm rồi lại cắn người? Mấy từ đó của Hoa Hồ Điệp khiến cô trằn trọc suốt đêm.
Sao có thể như vậy được? Sao lại như vậy?
Chương 111 – 112
Chương 111 : Ghen?
Kỷ Hiểu Nguyệt thề, cô tuyệt đối không có ý định xông vào văn phòng Tề Hạo.
Vì Nhiếp Phong nói có khách đến, anh ta kêu Kỷ Hiểu Nguyệt pha hai tách cà phê mang vàonào ngờ vị khách này chẳng phải ai xa lạ, đó là Bạch Y Ngưng.
Bạch Y Ngưng đang ngồi đối diện bàn làm việc Tề Hạo, bàn luận gì đó, thấy Hiểu Nguyệt bước vào, cả hai cùng ngừng cuộc nói chuyện. Tề Hạo thoáng giật mình nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, Bạch Y Ngưng nhíu mày nhìn Hiểu Nguyệt, cười không nói gì.
Kỷ Hiểu Nguyệt hơi do dự, giờ mà đi ra thì giống như cô có tật giật mình, vì vậy Hiểu Nguyệt cố gắng tỏ ra bình tĩnh bưng cà phê vào.
Sự im lặng đáng sợ bao trùm cả văn phòng.
Trong lòng Hiểu Nguyệt ra sức mắng Nhiếp Phong hàng trăm, hàng nghìn lần: “Tên Nhiếp Phong chết tiệt kia, lúc nào anh ta cũng bắt mình làm “người thứ ba” là sao!”
Lúc có chuẩn bị đi ra, Bạch Y Ngưng tươi cười nói với Tề Hạo:
“Vậy chuvện của chúng ta cứ quyết định thế nhé!”
Chuyện của chúng ta? Tay Hiểu Nguyệt hơi run run, cà phê tràn ra ngoài một chút.
Ánh mắt Tề Hạo bỗng trở nên sắc lạnh, sau khi thấy cà phê không tràn vào tay Hiểu Nguyệt, ánh mắt ấy mới lạnh lùng chuyển sang nhìn Bạch Y Ngưng:
“Anh cho rằng Tề Thị sẽ không gặp ảnh hưởng gì nếu chúng ta kết thúc giao dịch”.
“OK!” Bạch Y Ngưng chán nản nhún vai, giơ tay đầu hàng, đùa một chút cũng không được, đúng là con người nhàm chán!
“Vậy cứ quyết định vậy đi, em phụ trách phần tuyên truyền, bỏ vốn và xét duyệt là anh, tóm lại mọi người sẽ hợp tác vui vẻ”.
Tề Hạo liếc nhìn Hiểu Nguyệt đang quay người chuẩn bị rời đi: “Anh sẽ cử chuyên gia đến theo dõi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt chẳng thèm để mắt, cô bưng cà phê chuẩn bị ra ngoài.
Bạch Y Ngưng: “Đợi chút, hòn đảo đó tên là gì vậy? Muốn quảng bá thì ít nhất cũng phải có một cái tên chính thức chứ!”
Tề Hạo im lặng một lát rồi nói: “Linh Huyễn Chi Châu”.
Linh Huyễn Chi Châu? Linh Huyễn Chi Châu? Sao nghe quen vậy?
Kỷ Hiểu Nguyệt chợt nhớ, ngày Tế Nguyệt Thanh Thanh và Phong Diệp Vô Nhai cùng làm nhiệm vụ ở Đông Hải Chi Châu, Tế Nguyệt Thanh Thanh nói cho Đại Thần biết việc game Chân Linh Thần Giới có thể sẽ được “hiện thực hóa”, hai người vừa đánh quái vừa nói chuyện.
Đột nhiên Đại Thần hỏi, cô hy vọng hòn đảo này sẽ tên là gì.
Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ Đại Thần chỉ hỏi vu vơ nên tùy tiện trả lời:
“Linh Huyễn Chi Châu”.
Đại Thần im lặng một lát rồi nói trúng ngay điểm yếu: “Bà xã em lười thật”.
Chu