The Soda Pop
Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám

Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám

Tác giả: Lam Yên Hiểu Nguyệt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323803

Bình chọn: 8.00/10/380 lượt.

của Đào Song Song và hai cô em gái.

“Suỵt… Không phải ở đây”. An Húc Dương tỏ ra rất phong độ, chỉ tay về phía bãi cỏ đằng sau cánh cửa nhà hàng. Sau đó Kỷ Hiểu Nguyệt chuyển sang ngồi vị trí gần cửa sổ, nhìn An Húc Dương bị người ta tranh giành như một con rối.

“Vạn người mê” đúng là vạn người mê, bất kể anh mặc gì, đứng thế nào cũng đều rất cuốn hút. Mấy cô gái bên cạnh anh, ai cũng xinh đẹp quyến rũ, nam thanh nữ tú, đúng là một hình ảnh vô cùng đẹp mắt! Kỷ Hiểu Nguyệt thích thú xem kịch vui, thỉnh thoảng lại nhấm nháp một ít đồ ăn. Đồ ở đây cũng không khó nuốt cho lắm. Kỷ Hiểu Nguyệt thầm nghĩ, may mà đây là nhà hàng chứ không phải công ty, nếu không An Húc Dương có bị chia năm sẻ bảy cũng không đủ.

Dù bên cạnh ngập tràn mùi nước hoa phụ nữ nhưng ánh mắt An Húc Dương vẫn không rời Kỷ Hiểu Nguyệt, qua cửa kính lúc thấy vẻ tươi cười của Kỷ Hiểu Nguyệt, trong lòng An Húc Dương thoáng cô đơn. Anh hồi tưởng lại cảnh diễn hôn ở phim trường lần trước… Kỷ Hiểu Nguyệt cũng cười vui như vậy…

Trong lúc buồn chán, Kỷ Hiểu Nguyệt tiện tay lật mấy cuốn tạp chí dành cho khách hàng, thì thấy có một cuốn tạp chí dùng hình Tề Hạo làm trang bìa. Dưới ngọn đèn mờ ảo, trông anh càng thêm lạnh lùng. Nhớ đến những hành vi quái gở của tên biến thái ấy, Hiểu Nguyệt căm ghét dùng dĩa chọc chọc vào khuôn mặt hoàn hảo đó. Nhưng ngẫm lại, đôi lúc Tề Hạo cũng không xấu xa đến vậy. Nghĩ đến việc mình vừa bỏ rơi anh ta ở quán lẩu… Kỷ Hiểu Nguyệt tiện tay phủ khăn ăn lên mặt Tề Hạo.

Mắt không thấy, tâm không phiền.

Lại nhớ đến chiếc điện thoại mà công ty thưởng cho sáng nay, Hiểu Nguyệt liền rút ra nghịch. Điện thoại thông minh đúng là khác hẳn, rất khó làm quen! Kỷ Hiểu Nguyệt ngồi mày mò cả nửa ngày mới tìm ra cách vào game. Đúng lúc ấy, An Húc Dương đã trở lại.

“Để em đợi lâu rồi”. Tiếng An Húc Dương vang lên, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng bỏ di động xuống.

“Không sao! Nhìn mọi người chụp ảnh cũng là một cách hưởng thụ cuộc sống!” Kỷ Hiểu Nguyệt cầm chiếc khăn ăn trên mặt Tề Hạo lau tay, chuẩn bị “nhập tiệc”.

An Húc Dương: “…”

An Húc Dương rất muốn hỏi: Nhìn những cô gái khác đến gần anh, em không để ý chút nào thật sao? Nhưng cuối cùng anh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhấp một ngụm rượu vang.

Sau khi hoàn thành công việc quan trọng nhất, Đào Song Song đã mãn nguyện, nhưng vẫn không quên tiếp tục hóng chuyện.

“Hiểu Nguyệt, mình thật sự cảm ơn cậu, không ngờ cậu và An Húc Dương lại là bạn. Sau này nếu cậu có vé xem An Húc Dương biểu diễn trăm ngàn lần đừng quên bọn mình nhé!” Đào Song Song cười tít cả mắt, vẻ mặt tỏ rõ thái độ “Tôi biết hết rồi nhé”, lại rất vô tình liếc qua cuốn tạp chí bên cạnh Kỷ Hiểu Nguyệt.

Người đàn ông bí ẩn cuối cùng đã được công bố! Không ngờ lại là An Húc Dương! Tình địch của Tổng giám đốc thì ra là An Húc Dương!

Tin tức này thật là “hot”!

Vì quá kích động, hai gò má Đào Song Song đỏ ửng lên.

“Dĩ nhiên rồi”. An Húc Dương thay Kỷ Hiểu Nguyệt đáp lời.

“Vậy cảm ơn nhé! Bọn em đi trước đây”. Đào Song Song vẫy tay, lúc đi ra tới cửa, nhân lúc không có ai để ý, cô nàng lặng lẽ quay lại lấy máy ảnh chụp lại khoảnh khắc An Húc Dương và Kỷ Hiểu Nguyệt đang ngồi bên nhau.

An Húc Dương vẻ mặt si tình nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt đang ngồi phía đối diện, đúng lúc Kỷ Hiểu Nguyệt đang vô thức cúi đầu xem tạp chí, vẻ mặt đầy bí ẩn. Theo

Cảm giác này khiến An Húc Dương khó chịu, anh dùng sức đánh tay lái. Cô ấy đang sợ hãi, lo lắng, trốn tránh điều gì?

Kỷ Hiểu Nguyệt lặng lẽ nhìn cảnh vật bên ngoài, trong lòng cô cũng đang rất buồn bực!

Không hiểu sao, thấy Tề Hạo cô lại chột dạ mà bỏ chạy thục mạng. Cô với An Húc Dương, không, Bạch Sùng Tước vốn là bạn học, lại đang công khai hẹn hò yêu đương. Vậy thì vì nghĩa lý gì mà mới nhìn thấy “thú cưỡi”, chưa nhìn thấy anh ta mà cô đã hoảng loạn, điên cuồng chạy trốn? Thậm chí không hiểu sao lại còn cảm thấy rõ ràng sự tức giận của anh ta nữa?!

Loạn rồi, loạn thật rồi!

Sau cùng, An Húc Dương cũng quyết định phá tan sự im lặng:

“Hiểu Nguyệt…”

“Vâng?” Kỷ Hiểu Nguyệt choàng tỉnh đáp.

Tất cả những nghi vấn đang lấp đầy tâm trí An Húc Dương cứ nghẹn lại nơi cổ họng, cuối cùng chỉ có thể bật ra một câu:

“Chúng ta đi du lịch đi”.

“Cái gì?”

Câu nói của anh phút chốc khiến Kỷ Hiểu Nguyệt hoảng sợ. An Húc Dương đột ngột phanh xe lại, cầm tay Hiểu Nguyệt nôn nóng nói:

“Bọn mình đi du lịch đi. Maldives, biển Aegean, Hawaii, đâu cũng được. Bất cứ nơi nào em thích, được không?

Sắc mặt Kỷ Hiểu Nguyệt thoáng thay đổi:

“Mấy nơi đó em chưa từng đến, hơn nữa em cũng không thấy thích”.

“Hiểu Nguyệt, anh chỉ muốn cùng em đến một nơi không có Tề Hạo, cũng không có Phong Diệp Vô Nhai, không có bất kỳ ai cả, một nơi chỉ có anh và em, để bọn mình tận hưởng thế giới chỉ có hai người, được không em?” Ánh mắt An Húc Dương nồng cháy, trong ánh mắt chân thành ấy hiện lên những lo lắng bất an, những áp lực không diễn đạt thành lời.

Kỷ Hiểu Nguyệt bỗng cảm thấy có đôi phần áy náy.

Hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của cô và An Húc Dương sau khi chính thức quen nhau, kết quả lại biến thành một mớ hỗn