
ch nhẹ, con ngươi thoáng qua một chút xấu xa.
Cô ta đã nhìn ra hai người qua lại từ lâu rồi, nhưng cũng không nói toạc ra, dĩ nhiên, cô ta cũng nhanh nhẹn nhìn lo lắng trên mặt Quan Hướng Lam, cô ta cười xấu xa.
Trong quan hệ nam nữ, chỉ cần có một chút không tin tưởng, đó chính là cơ hội tan rã rất tốt.
Quan hệ lén lén lút lút duy trì hơn nửa tháng, mặc dù Quan Hướng Lam muốn mở miệng hỏi Ngôn Tử Ngự có muốn công khai hay không , nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở về.
Như vậy rất mất mặt!
Vừa bắt đầu người nói muốn giấu kín chính là cô, sau đó cô lại muốn công khai… Như vậy không phải có vẻ là cô rất để ý anh sao?
Vậy anh thì sao? Chẳng lẽ anh không để ý cô sao?
Nếu anh để ý cô, với tính tình của anh sao lại đồng ý tiếp tục làm người tình không công khai với cô như vậy? Với kiêu ngạo của Ngôn Tử Ngự thì không thể nào.
Vậy…Anh không công khai, là thể hiện anh không thèm để ý cô sao?
A! Thật phiền!
Quan Hướng Lam cau mày, nhìn chằm chằm cửa lớn nhà họ Ngôn, gần đây đầu óc của cô luôn nghĩ những chuyện này, nghĩ đến phiền chết cô.
Ngay lúc cô buồn phiền, họ Ngôn lại đi chơi đùa khắp nơi, dường như chỉ có cô để ý, mà căn bản là anh thờ ơ.
Tên kia thật sự thích cô sao? Quan Hướng Lam càng nghĩ càng phiền, đẩy cửa lớn nhà họ Ngôn ra, lặng lẽ đi vào.
“Ngôn —-” bước vào phòng khách, theo thói quen cô phải gọi người, nhưng vừa nhìn thấy cô gái ngồi ở trên ghế sa lon, lập tức im lặng.
Chương 17
“Chia tay” Hai chữ này vừa nói ra khỏi miệng, Quan Hướng Lam lập tức rời khỏi nhà họ Ngôn cũng không quay đầu lại nhìn Ngôn Tử Ngự. Tên khốn kia, cô chán ghét anh muốn chết! Cô cũng không muốn nhìn thấy anh nữa!
Đúng, cô biết lời của anh nói là sự thật, từ trước đến nay chuyện tình cảm rất khó nói, nhất là tình yêu; mặc dù lý trí biết lý lẽ này nhưng tình cảm của cô lại không thể chấp nhận.
Khi cô nhìn thấy vẻ mặt xem thường kia, lòng của cô liền tổn thương.
Được rồi, cô không phải là người vợ lý tưởng trong lòng anh, cô kích động dễ giận, từ trước đến nay làm việc nhìn trước không nhìn sau, thế nhưng đó chính là cô! Cá tính của cô chính là như vậy!
Nếu như anh không thể tiếp nhận nổi, tại sao phải nói thích cô? Tại sao phải qua lại với cô? Đối với anh mà nói, rốt cuộc thì cô là cái gì? Dường như trong chuyện tình cảm này chỉ có mình cô bỏ ra, lo được lo mất cũng chỉ có cô, mà anh thì sao? Bộ dạng tỉnh táo lạnh nhạt, chẳng lẽ anh cũng không thấy lo lắng trong lòng cô sao?
“Ngôn Tử Ngự! Anh chết đi! Đi chết đi!” Cô rống giận, dùng sức ném gối đầu lên cửa phòng.
“A Lam, con làm sao vậy?” Mẹ Quan gõ cửa, lo lắng hỏi con gái.
“Không có, không có sao!” Cắn môi, Quan Hướng Lam chua xót trả lời.
Mẹ Quan cũng không tin, bà lập tức đẩy cửa ra, liếc mắt liền thấy căn phòng bị con gái đập phá loạn lên, chân mày lập tức nhíu lại.”A Lam, con đang tức giận cái gì? Đập phá đồ trong phòng thành như vậy, còn có, con và A Ngự là thế nào? Có phải các con cãi nhau hay không?”
“Ai muốn cãi nhau với anh ta? Con và anh ta không có liên quan gì, có cái gì mà phải cãi nhau !” Quan Hướng Lam nằm lỳ ở trên giường, buồn buồn trả lời.
“Nếu không phải là cãi nhau, sao mấy ngày nay vẻ mặt con khó coi như vậy? A Ngự cũng vậy, gương mặt cũng âm u, hai người các con là thế nào? Không phải lúc mới bắt đầu rất tốt sao?”
Bà cũng không phải là người mù, hai đứa bé bí mật làm cái gì, bà và bạn già đều nhìn thấy rõ ràng, chẳng qua là không nói thẳng ra, muốn cho hai người thuận theo tự nhiên. Thật không nghĩ tới rõ ràng một phút trước hai người còn ngọt ngọt ngào ngào, sao bây giờ lại cãi nhau thành như vậy?
“Nào có tốt? Con hận anh ta muốn chết!” Quan Hướng Lam tức giận nói.
Thấy con gái như vậy, mẹ Quan thở dài, lo lắng vuốt tóc con gái.”A Lam, đã xảy ra chuyện gì? Con bị ủy khuất gì? Nói với mẹ.”
Lời quan tâm của mẹ Quan làm cho lỗ mũi Quan Hướng Lam chua xót, cắn môi, cũng không kiềm nước mắt được nữa, xoay người dùng sức ôm mẹ.
“Mẹ, con thật sự tệ như vậy sao?” Dựa vào trong ngực mẹ, cô nghẹn giọng nói, khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi.”Con biết con rất kích động, tính tình lại hung ác, tuyệt đối không dịu dàng, rất không xứng không xứng với Ngôn Tử Ngự, có đúng hay không?”
“Nói bậy!” Mẹ Quan trách nhẹ.”Con chính là con gái bảo bối mẹ dạy dỗ, sao mẹ lại không biết tính của con? Ai dám nói con không xứng với bất cứ kẻ nào!”
“Nhưng mà… Ngôn Tử Ngự, anh ta không muốn lấy con… Con cũng không nói là muốn gả cho anh ta! Ai thèm chứ? Nhưng… Nếu như không muốn lấy con, vậy tại sao muốn qua lại với con? Nếu qua lại với con, tại sao không muốn công khai? Mặc dù lúc bắt đầu là con yêu cầu không công khai, nhưng vì sao anh ta lại nghe lời như vậy. . .”
Cô không hiểu anh, thật sự là anh từng để ý đến cô sao?
Nghe con gái nói, chân mày của mẹ Quan lập tức cau chặt, hơi giận mà hỏi .”A Lam, là chính miệng A Ngự nói không muốn cưới con sao?”
“Chính tai con nghe được…Anh ta mày nhíu lại thật chặt, anh ta còn nói thích cũng không thể bảo đảm sẽ thích bao lâu… Đúng vậy, lại không thể bảo đảm, con cũng không phải là chưa từng chia tay!”
Dễ hợp