
dùng máu của mình vẽ một pháp trận không lớn, trong trận là tóc, lông vũ của nàng cùng hạc giấy Kí Linh của Bạch Nham, nàng niệm pháp quyết tạo một phân thân, một phân thân yêu Bạch Nham sâu đậm.
Cho dù nàng giống Phong Hi phải ở Tây Thiên tụng kinh niệm Phật ngàn năm, ở nhân gian cũng sẽ có một cô gái giống như Thanh Vũ, thay thế nàng yêu Bạch Nham, thay nàng bảo vệ lời hứa và tình yêu say đắm của bọn họ.
Kí Linh Thuật, tên như ý nghĩa đó là đem một phần linh hồn của mình gửi vào hạc giấy, trong nguyên thần phân thân chưởng quầy Ly tạo ra tồn tại linh hồn của Bạch Nham, cho nên cô gái này sẽ luôn quấn quít lấy Bạch Nham, dù luân hồi bao nhiêu lần, nàng đều nhất định có thể tìm được hắn.
Chưởng quầy Ly không có thời gian cũng không có sức tạo ra một phân thân hoàn mỹ giống như Thanh Vũ, nàng chỉ có thể làm ra một nguyên thần, mà nàng cũng chỉ cần một nguyên thần như vậy.
Đợi sau khi nguyên thần này rơi vào luân hồi, ‘nàng’ có thể trùng sinh, đi tìm Bạch Nham.
Trong lòng bàn tay Chưởng quầy Ly cầm một viên nguyên thần phát ra hào quang màu vàng, nở nụ cười.
Trên trời dưới đất, cho dù là thần hay là ma, không ai có thể chia rẽ được bọn họ, nhất định không có! Chương 72: Thỉnh cầu cuối cùngRa khỏi phòng, huyền nữ ngồi ở trong sân trông cửa phòng chưởng quầy Ly không dời, sợ nàng lại làm loạn.
Bà rất hiểu chưởng quầy Ly, từ nhỏ đã quật cường, thích để tâm vào những chuyện vụn vặt, nếu nàng chưa nghĩ thông thì sẽ không từ bỏ ý định, dù ầm ĩ đến long trời lở đất cũng không ai ngăn được.
Chuyện tám trăm năm trước, Huyền Nữ cũng biết, nhưng đó là mệnh số của chưởng quầy Ly, bà không thay đổi được, chỉ có thể chờ.
Không ngờ chờ tám trăm năm, lại chờ được một chuyện tệ hơn.
Bị tình yêu làm tổn thương lần đầu đó là đả kích, chịu lần thứ hai chính là hủy diệt, nha đầu kia sao chịu được!Huyền Nữ thấy chưởng quầy Ly đi ra thì không khỏi sửng sốt, nhìn khuôn mặt nàng vô cùng tiều tụy nhưng lạnh nhạt, không giống bộ dáng như muốn nổi điên, Huyền Nữ không đoán được nàng đau đớn đến chết tân, hay là bình yên trước cơn bão táp.
“Cô cô.
” Chưởng quầy Ly đi đến bên Huyền Nữ, thản nhiên nói,“Con muốn đến đỉnh núi ngồi một lát.
”Huyền Nữ nhíu mày, gật đầu đồng ý.
Bà không dám thả lỏng cảnh giác, xa xa đi theo chưởng quầy Ly lên đỉnh núi, nhìn chưởng quầy Ly ngồi phía trên vách đá, ngơ ngác nhìn biển mây dâng lên.
Chưởng quầy Ly cởi hài, ngồi trên vách đá, thả hai chân vào trong biển mây, trong lòng và dưới chân đều trống rỗng.
Âm thầm cầm viên nguyên thần trong lòng bàn tay.
Nàng sẽ nghĩ cách lừa Huyền Nữ đến thiên đình, đưa nguyên thần này vào trong giếng Luân Hồi, chỉ cần nàng đi nhanh về nhanh không bị phát hiện, Bạch Nham vừa chuyển thế sẽ có thê tử.
Nghĩ đến đây, khóe miệng chưởng quầy Ly thản nhiên cong lên cười, nhưng trong mắt lại tràn ngập nước mắt.
Nếu hắn ở phàm trần vì tình yêu không tu đạo thì sẽ không bao giờ quay về được, tức là không bao giờ gặp lại nàng nữa…… Mặc dù nàng có thể rửa sạch ma tính một lần nữa lấy lại tự do, có thể đến nhân gian tìm hắn, đến lúc đó hắn vẫn sẽ không nhớ nàng, người trong lòng hắn yêu sẽ là thế thân của nàng.
Bạch Nham, từ nay về sau sẽ không còn người tên Bạch Nham này nữa.
Hắn nói hắn khác Viên Hạo.
Bởi vì hắn không nhìn thấu, bởi vì si ngốc nhìn nàng, nên kiếp này không thể siêu thoát.
Nhưng hiện giờ Ngọc đế muốn hắn hiểu, lấy ngộ tính của hắn chỉ sợ không bao lâu sẽ nhìn thấu sống và chết, yêu và hận, tình và nghiệt, nếu đã nhìn thấu, hắn sẽ trở thành Viên Hạo thứ hai.
Nàng không khỏi siết chặt tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay khắc ra vết máu thật sâu, trái tim nàng giống như bị ngàn kim châm vào, bị nghiền nát thành mảnh vụn, mỗi một nhịp đập lại là một lần đau đớn siết chặt rồi buông lỏng, chậm rãi mà lại xót xa.
Cảm giác tuyệt vọng khi bị vứt bỏ thông qua mạch máu của nàng lan ra toàn thân.
Nỗi đau đớn và tuyệt vọng đến cùng cực trên mỗi tấc máu thịt như trào ra từ trong nguyên thần.
Có lẽ trải qua cực hình Thần Diệt bị Thiên Hỏa thiêu đốt cũng chỉ đau đớn như vậy là cùng.
Bạch Nham mất một trăm năm mới áp chế được đau đớn do Thiên Hỏa, mà nàng cần bao nhiêu năm mới có thể tiêu tan hoài niệm Bạch Nham?!Hắn sao có thể không nói một lời đã rời đi?!Lấy cốt tiêu trong tay áo ra, chưởng quầy Ly hận không thể đập nát nó, nhưng nàng không nỡ, đây là vật duy nhất Bạch Nham lưu lại cho nàng.
Vì sao lại để cốt tiêu lại cho nàng, vì không muốn nàng quên sao? Nàng thật hận thật oán, nàng muốn ở bên Bạch Nham, chỉ một nguyện vọng như vậy thôi mà giờ đây đã biến thành hy vọng xa vời.
Thà làm yêu ma không làm thần.
Vô tình nhất là thiên thần, là Ngọc đế Vương mẫu, là thiên quy giới luật.
Nhìn mây mù quấn quanh chân, nàng chỉ muốn biết Bạch Nham bây giờ có ổn không? Không khỏi siết nguyên thần trong tay, nàng muốn ở bên hắn, dù bằng cách nào đi chăng nữa.
Chưởng quầy Ly đứng dậy trở về, thấy Huyền Nữ đứng ở xa trông nàng, liền đi đến.
“Cô cô,” Chưởng quầy Ly cúi đầu, khẽ nói,“Cô cô có thể khoan dung cho con nửa ngày rời khỏi núi Bình Đỉ