XtGem Forum catalog
Thủ Lĩnh, Tôi Yêu Em!!!

Thủ Lĩnh, Tôi Yêu Em!!!

Tác giả: RiRi1612

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323222

Bình chọn: 9.00/10/322 lượt.

i, có gì tôi gọi! – Yori nói rồi ngắm qua ngắm lại mấy chiếc áo trắng tinh treo trên kệ.

Yori lướt qua một lượt rồi dừng lại ở chiếc áo cuối cùng. Những đường nét hoa văn trên chiếc áo rất đơn giản nhưng có một sự thu hút đặc biệt, khá thích hợp với người không thích cầu kì, kiểu cọ như cô.

– Này cô, lấy tôi xem cái này! – Yori chỉ tay vào chiếc áo.

– Ơ… dạ, nhưng chiếc váy này vẫn còn thiếu một số chi tiết…

– Như vậy đẹp rồi! Lấy xuống tôi thử.

– Dạ, thưa cô.

Sau khi chiếc váy được lấy xuống, Yori cầm và đi vào thử. Song, cô trở ra. Phải nói là, nhìn cô cực kì dễ thương và nữ tính luôn ấy chứ! Chiếc váy hồng nhẹ nhàng hai dây, cao đến gối. Dường như màu hồng nhẹ đã tôn lên nước da trắng ngọc ngà của cô. Nhưng có hơi kì một xíu là, nhìn từ trên thì rất đẹp, còn ở dưới là một đôi giày bata đậm chất thể thao (XD)

– Cô… cởi đôi giày ra giùm tôi! – Kiyoshi sau khi thay đồ xong, đi ra thấy Yori thì đứng im bặt, anh gần như gục ngã trước vẻ đẹp của cô. Nhưng sau khi thấy đôi giày của cô thì lập tức tỉnh mộng.

– Không được. Tôi không đi giày cao gót được.

– Vậy mua về nhà một đôi mà tập đi đi!

– Tùy anh!

Chọn quần áo xong, hai người lại ai về nhà nấy. Về đến nhà, ông quản gia nhanh chóng thông báo rằng, đám cưới sẽ tổ chức vào thứ hai vì mẹ Kiyoshi có việc bận. Yori bỗng mừng thầm trong bụng. Cô lãnh đạm đi lên phòng.

– À tôi quên nói, chiều nay và cho đến… mãi về sau, tiểu thư sẽ phải dọn sang nhà riêng của cô và cậu Kiyoshi, căn nhà đó là do bà chủ tịch tặng đấy ạ!!

– Sao… sao cơ…?

– Tiểu thư hãy đi thu dọn quần áo đi ạ, lát nữa cậu Kiyoshi sẽ đến đón!

– Cháu… biết rồi! – Yori như người mất hồn, nhẹ nhàng đi vào phòng.

“Ở chung sao…nhà riêng của mình và…?”

Thở hắc một cái, Yori ngán ngẩm kéo chiếc vali của mình ra và bắt đầu dọn đồ.

10 Phút… 15 Phút… 20 Phút…

Căn phòng hoàn toàn trống trải, chỉ còn bộ giường Kingsize, chiếc bàn học và chiếc tủ đựng quần áo. Yori lướt sơ qua căn phòng rồi đột nhiên, ánh nhìn cô dừng lại ở dưới gầm giường, có vật gì đó đang lóe lên.

– Tìm thấy rồi! – Yori cầm vật ấy lên tay, nhẹ cười, một nụ cười thoảng qua rồi lại biến mất.

– Món đồ độc nhất vô nhị!

Đấy là chiếc khuyên tai mà Yori đã đánh rơi rất lâu, nay tìm lại khỏi phải nói, cô vui đến nhường nào.

*-*-*

– Xuống đi! – Kiyoshi lạnh giọng khi đã đỗ xe trước một căn biệt thự lớn.

-… – Không trả lời, không động tĩnh.

– Ngủ rồi sao?? – Kiyoshi lay Yori dậy, bất thình lình, cả người cô ngã về phía anh.

– Machiko, dậy! – Kiyoshi hoàn toàn bế tắc, tình huống kì lạ này khiến anh không xoay sở được gì, chỉ ngồi im.

– Hơ… tới rồi… – Yori lúc này mới giật mình tỉnh dậy.

– Ngồi dậy, người cô nặng quá!! – Kiyoshi nhăn nhó.

– Xin lỗi… – Gương mặt Yori không một chút biểu cảm. Cô đứng dậy lấy vali rồi đi vào trong biệt thự.

Phải nói căn biệt thự này cực kì đẹp mà cũng to nữa. Thiết kế nhìn rất sang trọng và tinh tế, lấy màu ngọc bích làm chủ đạo. Biệt thự có một khu vườn trồng đầy hoa và cây xanh, một bể bơi với diện tích rộng. Biệt thự có ba tầng và rất nhiều phòng: phòng khách, phòng ngủ, nhà bếp, phòng tắm,… còn có cả một sân thượng mát rượi.

Yori không thèm tham quan căn biệt thự mà đi thẳng lên phòng, và tất nhiên là phòng riêng của cô chứ đời nào mà cô lại ngủ chung với Kiyoshi.

– Quá chán! – Thở dài, Yori ngã người xuống giường. Vài cơn gió nhẹ thổi vào khiến cô dần đi vào giấc ngủ.

*-*-*

Lúc đó, ở dưới phòng khách, có một người đang nhăn nhó mặt mày lại.

– Cô ta… sao lúc đó mặt mình nóng ran… aish… điên thật!! – Kiyoshi vò đầu bức tóc – Nhưng… cảm giác lúc ấy có cái gì đó rất…

Hoàn chương VII.

CHƯƠNG VIII: Ở CHUNG (PHẦN 2)

Màn đêm đen bất ngờ đổ ập xuống Tokyo đang chuẩn bị sáng đèn. Trong căn biệt thự chỉ nhè nhẹ ánh đèn vàng, bao đôi giày cao gót đang nằm ngổn ngang dưới sàn nhà, còn Yori và Kiyoshi đang ngồi trên sofa.

– Trật khớp rồi! Đã nói đi không được mà sao cứ bắt tôi??! – Yori gắt lên, tay xoa xoa chân.

– Chẳng nhẽ cô lại mang đôi giày thể thao đó??

– Không, tôi mang giày búp bê.

– Cô dâu phải mang giày cao gót, con gái như cô mà không biết đi à!

– Không!

– Tập ngay cho tôi! – Kiyoshi la toáng lên, anh đứng phắt dậy, cầm đôi giày ném vào người Yori. Song, anh bỏ đi lên phòng. Lúc ném, anh đã không để ý, đôi giày hướng thẳng đến gương mặt của cô, nhanh như cắt, cô xoay mặt tránh né nhưng chiếc gót nhọn đã để lại một vệt hằn như vết cắt trên gò má cô, máu ứa ra, chảy dài xuống cằm, nhỏ giọt trên chiếc áo thun trắng.

– Mình là nhóm máu O mà sao cứ phung phí thế này!! – Yori đưa tay gạt đi dòng máu đỏ, cô đứng bật dậy, khó khăn đi lên phòng, còn không quên cầm theo đôi giày.

*-*-*

Sáng hôm sau.

Yori đi xuống nấu đồ ăn sáng với hai bàn chân sưng tấy, gò má thì dán băng keo cá nhân.

Nói về nấu ăn thì tay nghề của Yori là đỉnh của đỉnh, cô đã từng học nấu ăn lúc nhỏ nên giờ chẳng khác gì đầu bếp chuyên nghiệp. (Hơi quá!! ^^)

– Saito, ăn sáng! – Yori bày đồ ăn ra bàn rồi gọi Kiyoshi. Đáp lại lời của cô là một không gian vắng lặng.

– Này! – Yori la lớn nhưng vẫn không có tiếng t