Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325393

Bình chọn: 9.5.00/10/539 lượt.

cho bất kỳ ai trông thấy cũng kìm lòng không được, muốn lập tức ngã vào vòng tay hắn, sà vào trong lòng của hắn, hắn quả thực là một chàng trai tuyệt thế vô song. Tay hắn nâng một ly rượu đỏ, lẳng lặng nhấm nháp, ánh mắt mê hoặc nhìn ánh đèn mờ ảo. Như là, đang chờ đợi.

Đột nhiên, hắn ngẩng đầu nhìn về hướng cửa sổ đang mở rộng, nở nụ cười.

Một nụ cười, dường như có thể làm cho trời đất điên đảo.

“Cuối cùng cũng đến rồi, còn không đến chắc tớ đã lăn ra ngủ rồi.” Hắn nhẹ nhàng nói, giống như để xác minh những gì hắn nói, hắn miễn cưỡng ngáp dài một cái.

Một bóng đen trên vai vác một người, vẫn lặng thinh không một tiếng động đi vào đến trước giường hắn.

“Mang đến rồi.” Anh chàng đẹp trai nhìn người trên vai hắn “Đó hả”, trong đôi mắt lóe lên một tia sáng có chút kỳ lạ.

Bóng đen không nói gì, không chút nể tình vứt cô gái trên vai mình xuống giường, không chút lo lắng có thể làm bị thương cô hoặc là làm kinh động đến cô, một câu cũng không nói, xoay người rời đi. Trong chớp mắt đã không còn bóng dáng, cứ như hắn chưa bao giờ xuất hiện trong phòng này.

“Ai da, ” Hắn khẽ thở dài, “Lâu rồi chưa gặp lại, cũng không thèm lên tiếng chào hỏi lại bỏ đi, thật không vui chút nào.”

Nhưng hắn cảm khái cũng không lâu, ánh mắt dừng lại trên thân thể cô gái đang nằm trên giường. Trong chiếc áo ngủ tơ tằm mỏng manh lộ rõ những đường cong quyến rũ của cô, hắn cười khẽ một tiếng, đêm nay, hắn sẽ không cô đơn .

Đột nhiên, hắn đưa tay, kéo mạnh rồi ôm cô vào lòng. Hắn nâng cằm cô lên cẩn thận dò xét từng nét trên gương mặt cô, đột nhiên ánh mắt biến đổi, mang theo ý cười chế nhạo, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn, từng chữ từng chữ một gằn ra ba chữ: “Nghê … Tử … Uyển.”

Hắn nở nụ cười quỷ dị, nhưng lại loá cả mắt, là bởi vì nhớ tới người nào đó mà cười ấm áp như thế sao?

Hạo, tớ sẽ khiến cho cậu vừa lòng. Hắn trịnh trọng thề trong lòng, sau đó hắn nhẹ nhàng cúi người xuống, lạnh lùng đặt môi mình lên đôi môi mềm mại như cánh hoa của cô gái, trong khoảnh khắc khi vừa thân thiết với cô, trong mắt hắn hiện lên một nỗi chán ghét sâu đậm…

Đôi môi hắn từ từ di chuyển xuống cổ rồi xuống tới bờ ngực căng tròn đang phập phồng của cô, nhẹ nhàng lướt khắp người cô khêu gợi, để lại từng chỗ trên thân thể cô những dấu vết cháy bỏng, khiến cô không chịu nổi dục vọng đang dâng tràn trong lòng, thân thể lâng lâng như rơi vào hư không. Hai tay cô chủ động vòng lên cổ hắn, nhưng hắn cố tình không muốn thỏa mãn cô, cô rên rỉ, vì nỗi ham muốn tình dục bị trì hoãn mà hai mắt trở nên mê muội… cô đang nằm mơ sao? Chàng trai trước mắt thật quá đẹp, quá hoàn mỹ khiến cô mê mẩn sẵn sàng chết đi để được yêu hắn dù chỉ một lần. Hắn thật tuấn mỹ không giống người phàm, ánh mắt hắn đẹp mê hồn, tựa như ánh sao lấp lánh…

“Muốn sao?” Chàng trai đẹp như thiên thần khẽ thì thầm bên tai cô đầy cám dỗ.

Khắp người cô như bị lửa đốt cháy, ánh mắt mơ màng đắm chìm vào việc ái ân, chuyện này… thật ra là mộng hay là thật? Hoàn toàn không có câu trả lời, thật uổng công tự hỏi, thân thể lâng lâng bay bổng nhanh chóng che mờ đi lý trí của cô, cô chỉ có thể nghĩ đến chàng trai tuyệt đẹp trước mặt, ngập chìm vào nỗi ham muốn dục vọng của bản thân, như cơn sóng đang cuồn cuộn dâng trào…

Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời tỏa chiếu vào nhà, những tia nắng ấm áp nhảy nhót trên sàn nhà trơn bóng.

Tay nắm cửa nhẹ nhàng chuyển động …

Chàng trai tuyệt đẹp hé mở mắt, quỷ dị cười, rồi chậm rãi nhắm mắt lại.

53

“Chuyện gì đây? Cô nói cho tôi biết, chuyện này là như thế nào?”

Ánh đèn flash lóe lên liên tục, một đám phóng viên báo chí hung hăng chen lấn trước mặt Nghê Tử Uyển giơ tay chụp lấy chụp để, cô hoảng sợ nhìn đám nhà báo nam nữ lẫn lộn đó… Nghê Tử Uyển sợ hãi đưa tay kéo lại tấm chăn, kinh hoàng nhìn người con trai đẹp tuyệt trần bên cạnh không một mảnh vải che thân, nhưng hắn không sợ hãi giống cô, mà là hắn đang phẫn nộ, thế nhưng hắn phẫn nộ không phải nhằm vào cánh phóng viên nhà báo, mà là từ phía cô..

“Cô là ai? Tại sao lại ở trên giường tôi?” Hắn phẫn nộ nhìn cô.

“Tôi…” Nghê Tử Uyển rất khiếp sợ, nhưng lại không có cách gì phản ứng lại. Cô đang nằm mơ sao? Vì sao vừa mới sáng sớm, cô lại thấy siêu sao quốc tế Shylo vô duyên vô cớ ngồi trên giường mình? Mãi cho đến khi những thanh âm ồn ào hỗn độn cùng tiếng bước chân lạo xạo xung quanh mới lôi kéo hồn phách của cô quay về. “Aaaa…” cô thét lên một tiếng kêu kinh thiên động địa, “Các người là ai? Tại sao lại ở trong phòng của tôi?”

Vây quanh giường cô có hơn mười cánh phóng viên nhà báo tay cầm máy chụp ảnh mặc sức chụp cái gã con trai bên cạnh cô, cái này. . . Chuyện này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

“Aaaa…!” Lúc đó Nghê Tử Uyển phát hiện cả người mình đang hoàn toàn trần trụi, hoảng hốt thét lên một tiếng kêu thảm thiết vang tận trời xanh.

“Cô là nhân viên phục vụ tối hôm qua?” Giọng nói của Shylo đầy vẻ kinh ngạc lôi kéo sự chú ý của mọi người, bất chợt như là hắn vừa nghĩ tới cái gì, vẻ mặt có chút biến đổi, đột nhiên hét lên thất thanh, “Cô gái này đúng là đồ biến thái,


Polaroid