
õ nội dung quảng cáo ra sao.Sau đó, màn hình vụt qua vô số hình ảnh, đồng thời một giọng nam giới cất lên: “Tokyo, Paris, New York, Sydney…”Đây đều là cảnh sắc phồn hoa của đô thị lớn trên thế giới. Hình ảnh được xử lý rất tốt, mang lại cảm giác phục cổ tĩnh lặng trong sự náo nhiệt.Sau đó, màn hình lại chuyển cảnh, nhưng không phải hình ảnh thành phố, mà là các tủ kính bày túi xách hàng hiệu. Ánh đèn rực rỡ, mặt kính lấp lánh, những chiếc túi xách ở bên trong càng trở nên sang trọng bắt mắt. Tuy nhiên, khi ống kính lia qua, logo của túi xách đã bị che mất, thay thế bằng ký hiệu “XXXX”.Giọng đàn ông vang lên: “Ở nước ngoài, chúng được bán với giá như sau.” Ống kính lại đặc tả con số bên dưới mỗi túi xách: $400, €100… sau đó là một dãy số đổi thành nhân dân tệ. 31 – END (150)Còn ở trong nước, chúng được bán với giá hoàn toàn khác.”Màn hình lại chuyển cảnh tới đường Vương Phủ Tỉnh ở Bắc Kinh, Từ Gia Hội Thượng Hải, khu Thiên Hà Quảng Châu… Những nơi đó đều có tủ bày sản phẩm túi xách tương tự, giá bán là ¥8000, ¥ 42.000, ¥ 200.000… đắt gấp ba lần, thậm chí bảy, tám lần ở nước ngoài.Tiếp theo, màn hình biến thành màu cam đỏ, nhạc nền nổi lên, từng con chữ của địa chỉ trang web Tây Dương Phạm nhảy ra, trông rất sống động.Giọng đàn ông lại vang lên: “Tây Dương Phạm, bán hàng chính hãng các nhãn hiệu toàn cầu, xóa bỏ mức chênh lệch về giá cho người Trung Quốc.”Cuối cùng, màn hình xuất hiện ba hàng chữ:“Mọi hộ kinh doanh đều được chứng thực danh tính.Bán hàng giả mua một phạt mười. Trang web sẽ bồi thường ngay.Tất cả mặt hàng giảm từ 30 – 90%.”***Lâm Thiển chống cằm, lặng lẽ xem hết quảng cáo. Các đồng nghiệp lộ vẻ phấn chấn, một nhân viên nam bật ngón tay tách một tiếng: “Làm rất hay.”Lâm Thiển không nhịn được cười. Chiêu này của Lệ Trí Thành đúng là thâm thật đấy.Quảng cáo không nói sản phẩm xa xỉ “có sự cách biệt về giá giữa các khu vực” mà nhấn mạnh “xóa bỏ mức chênh lệch về giá cho người Trung Quốc.” Chắc bất cứ người nào nghe câu này cũng bị khơi gợi lòng kiêu ngạo và nỗi bực tức.Tuy nhiên đây cũng là sự thật. Cho dù chính sách thuế nhập khẩu của Trung Quốc khiến giá thành hàng ngoại tiêu thụ ở nội địa cao hơn ở nước ngoài, nhưng Lâm Thiển từng nghiên cứu phân tích về vấn đề này nên biết rõ, giá cả cũng không đến mức cao ngất trời như hiện nay.Vì vậy, DG coi như tự chuốc hậu quả. Ai bảo họ nghĩ người Trung Quốc ngốc nghếch lắm tiền, sẽ ngoan ngoãn cống nạp cho bọn họ?Cô rút di động, nhắn tin cho Lệ Trí Thành: “Rất tuyệt vời.”Lệ Trí Thành có lẽ đang bận, một lúc sau mới nhắn lại: “Phu nhân quá khen.”Lâm Thiển đọc tin nhắn, không nhịn được cười.Đúng như Lâm Thiển, Lệ Trí Thành, Ninh Duy Khải, Cố Diên Chi dự đoán, quảng cáo Tây Dương Phạm đã tạo nên làn sóng dữ dội. Các trang web, cá nhân, thậm chí giới truyền thông đều đăng tải và chia sẻ quảng cáo này. 31 – END (151)Mọi người bắt đầu thảo luận, thương hiệu quốc tế bán với giá rất cao trong nước, liệu có hợp tình hợp lý?Nhiều người tiêu dùng trở thành fans trung thành của Tây Dương Phạm.Ngày càng có nhiều người dồn ánh mắt vào đối tượng công kích chủ yếu của Tây Dương Phạm, đó là tập đoàn DG và thương hiệu Zamon.Chỉ trong chốc lát, vô số lời chất vấn, nghi ngờ, phản đối vang lên. Sau một đêm, DG trở thành mục tiêu công kích của cả nước. Nó trở thành cái tên nóng hổi nhất trên weibo và các trang web tìm kiếm.DG là doanh nghiệp hàng đầu thế giới, nó có sụp đổ tại thị trường Trung Quốc hay không là điều chẳng ai dám khẳng định. Nhưng có một thực tế không phủ nhận, lượng tiêu thụ của các nhãn hiệu trực thuộc bắt đầu giảm sút nghiêm trọng.Đúng lúc này, Lệ Trí Thành tung ra quảng cáo thứ hai.Charles và Trần Tranh đều không ngờ, thậm chí Lâm Thiển cũng không nghĩ, Lệ Trí Thành vẫn còn đợt tấn công thứ hai. Nhưng cũng chính quảng cáo dài ba mươi giây này đã thành công đẩy tâm trạng tẩy chay DG của người tiêu dùng và sự quan tâm đến cuộc chiến thương mại giữa doanh nghiệp trong và ngoài nước lên tới cao trào.Vào buổi tối thứ Bảy vài ngày sau đó, bởi vì quảng cáo “Khuynh Thành” thứ hai sắp phát sóng nên Lâm Thiển ở nhà nghỉ ngơi, nạp “năng lượng” trước cuộc chiến.Đúng tám giờ năm phút, tivi lại phát quảng cáo Tây Dương Phạm. Lâm Thiển vẫn theo dõi như thường lệ. Dù công việc bận rộn đến mức nào, cô cũng dành thời gian xem quảng cáo này. Đây đã trở thành niềm vui nho nhỏ của cô, ai bảo lần này chồng cô “đánh chó bị rơi nước[1'>.”[1'> Đánh chó bị rơi nước: nghĩa là tiếp tục đánh kẻ xấu đến cùng, dù hắn đã thất bại.Nào ngờ buổi tối hôm nay, Lệ Trí Thành mới cho cô thấy, thế nào gọi là “đánh chó bị rơi nước” thật sự.Tám giờ hai mươi phút, Lâm Thiển đang lướt web xem tin tức, di động bỗng đổ chuông.Là tin nhắn của Lệ Trí Thành: “Em hãy bật kênh vệ tinh lúc tám giờ ba mươi phút.” 31 – END (152)Lâm Thiển lập tức bấm điều khiển mở tivi. Truyền hình đang phát quảng cáo kẹo ngọt, một cậu bé cầm kẹo cười híp mắt. Trong lòng Lâm Thiển trở nên hưng phấn và mong chờ trong giây lát.Đúng tám giờ ba mươi, màn hình đột nhiên sáng rực, đó là cảnh đường phố ở Washington.Đoạn mở đầu giống hệt