Polly po-cket
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327133

Bình chọn: 7.5.00/10/713 lượt.

ệch rất lớn, mặc dù đến phút cuối hiệp hai Bách Thảo mới ghi được một điểm duy nhất, nhưng không khí trên sàn đấu đột nhiên thay đổi, khán giả bắt đầu chú ý đến cô gái bỗng dưng bộc phát một sức mạnh không ngờ kia. Tiếng cổ vũ cho Đình Nghi mặc dù vẫn rất náo nhiệt, nhưng tiếng cổ vũ của Tùng Bách võ quán càng lúc càng rõ ràng vang dội hơn.

“Không tồi! Cuối cùng cô ấy đã tìm ra lợi thế của mình.”

Thấy Bách Thảo không giấu nỗi niềm vui đi về phía khu vực nghỉ ngơi, Đình Hạo nhướn mày mỉm cười, anh đã tưởng niềm tin của cô đã bị Đình Nghi hủy diệt hoàn toàn rồi chứ.

“Anh hy vọng cô ấy thắng sao?”

Đình Nghi lấy khăn lau mồ hôi, lườm anh trai.

“Thua trận này đối với em chưa hẳn là việc xấu.”

Thấy cô em mồ hôi nhễ nhại, hơi thở cũng gấp gấp, Đình Hạo vừa nắn bóp vai cho em gái vừa nói bâng quơ.

“Bởi vì đã lâu em chưa gặp một đối thủ mạnh, cũng đã lâu chưa thi đấu cho tử tế, việc tập luyện cũng rất trễ nải. Hy vọng Bách Thảo có thể cảnh tỉnh em, đừng có trở thành con thỏ như trong câu chuyện Rùa và Thỏ.”

CHƯƠNG 1 + 2 +3 QUYỂN 2 (16)

Đình Nghi nắm chặt chiếc khăn trong tay, cau mày.

“Đừng đắc ý quá sớm!”

Diệc Phong đang nhiệt tình biểu dương chiến tích của Bách Thảo thì từ giọng nói lãnh đạm của Nhược Bạch từ bên cạnh vang lên. Bách Thảo hơi sững người nhìn anh.

Nhược Bạch hững hờ nhìn cô nói:

“Em tưởng mình là đối thủ có thể lực tốt nhất trong các đối thủ của Đình Nghi hay sao?”

Hiệp đấu thứ ba bắt đầu.

Bách Thảo bước vào giữa sàn đầu, hít thở đều, cố gắng gạt đi những suy nghĩ vẩn vơ. Đúng vậy, cô không hẳn là đối thủ có thể lực tốt nhất mà Đình Nghi từng gặp, nhưng ngoài thể lực sung mãn, cô không tìm thấy điểm nào mình có thể chiến thắng Đình Nghi.

“Hây!”

Cũng như hiệp đấu thứ hai, khi trọng tài vừa ra hiệu trận đấu bắt đầu, Bách Thảo liền mở loạt tấn công như vũ bão. Không chừng loạt tấn công của cô có thể khiến Đình Nghi hao kiệt thể lực để cô có thể phá vỡ phòng tuyến, tìm ra điểm yếu của Đình Nghi.

Thế nhưng… Có gì đó không ổn…

Khi người cô đang vọt lên cao và tung cú đá về phía Đình Nghi,khoảnh khắc hai thân hình giao nhau giống như đoạn phim quay chậm, cô nhìn thấy đôi mắt Đình Nghi. Đôi mắt bình tĩnh lạ thường, giống như đôi mắt của con sói hoang mai phục trong tuyết, chờ đợi rất lâu giữa trời băng giá.

“Phập!”

Như một tia chớp, động tác đó nhanh đến mức hầu như không ai nhìn rõ, giống như một vệt sáng xẹt qua. Cú xoay mình đá hậu của Đình Nghi trúng người Bách Thảo. Cú đá vừa mạnh vừa hiểm mang theo tiếng xé gió sắc lém tựa như đã nhìn rất chuẩn rồi mới ra đòn.

Cảm giác đó.

Giống như cơn ác mộng quay trở lại.

Đầu óc Bách Thảo hơi ngây ra, thậm chí cô còn không cảm thấy đau rát ở vai, nhịp thở gấp gấp, rối loạn.

“Phập!”

Bách Thảo tiếp tục tấn công, tiếp tục bị Đình Nghi phản kích đá trúng. Mặc dù cô tránh khá nhanh nên không bị đá trúng chỗ bị mất điểm nhưng những cú đá khiến cô loạng choạng mấy bước lùi ra khỏi đường biên!

Cô vẫn nhớ nguyên cảm giác như gặp ác mộng đó.

Cuộc giao đấu lần trước với Đình Nghi cũng như vậy, mỗi cú ra chân, mỗi ý đồ của cô đều bị Đình Nghi nắm trong lòng bàn tay. Dường như Đình Nghi đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, ung dung chờ đợi. Thời gian qua, ngày nào cô cũng chịu khó luyện tập, cô tưởng mình đã có chút tiến bộ, vậy mà tại sao vẫn rơi vào cơn ác mộng tương tự…

“Oạch!”

Khi lại một lần nữa bị ngã trên sàn đấu, trái tim Bách Thảo đột nhiên rung lên. Cô đã hiểu ra! Đúng vậy, ngay trong khoảnh khắc khi cô xuất chiêu, Đình Nghi đã đoán được ý đồ của cô. Đó chính là cái mà cô ngày đêm khổ luyện nhưng vẫn chưa thành công… Nhìn thấu thế xuất chiêu của đối thủ.

CHƯƠNG 1 + 2 +3 QUYỂN 2 (17)

Cô không thể nhìn rõ khởi thế xuất chiêu của Đình Nghi nhưng cô ấy có thể.

Không sai, khi hiệp hai sắp kết thúc, cô liên tiếp tấn công nhằm làm tiêu hao thể lực của Đình Nghi, nhưng bây giờ, Đình Nghi lại thay đổi chiến thuật, không tiếp tục hao phí thể lực với cô nữa mà dự định tốc chiến tốc thắng, triệt để đánh bại cô.

“Ra đòn đi, cho tôi thấy thể lực cô sung mãn đến đâu!”

Đứng trên cao nhìn Bách Thảo ngã gục trên sàn đấu, khóe miệng ĐìnhNghi lại lộ ra nụ cười.

0:7

Nhà thi đấu sôi lên.

“Đình Nghi! Đình Nghi!”

Tiếng hò reo như rung chuyển trần nhà! Quả nhiên là thiếu nữ Taekwondo thiên tài, cho dù gặp khó khăn cũng lập tức khắc phục được, một sự can đảm khiến đối thủ hiếu chiến đến mấy cũng phải chuốc lấy thất bại.

Ngoài sân, Đình Hạo tủm tỉm cười, trong lòng biết rõ những lời vừa rồi chỉ là để khích cô em gái vốn bản tính mạnh mẽ, khiến cô thêm quyết tâm muốn chứng minh bản lĩnh của mình mà thôi.

Ngồi trên hàng ghế khán giả, Khúc Hướng Nam thầm than một tiếng.

Không thể không thừa nhận, thực lực của Bách Thảo và Đình Nghi cách nhau quá xa.

Trọng tài ra hiệu trận đấu tiếp tục.

Mồ hôi vã đầy trên sàn, từ từ chảy xuống mi mắt, Bách Thảo nhắm mắt. sau những loạt tấn công vừa rồi, cô cũng cảm thấy sức lực của mình không còn nhiều nữa, trong khi cơ hội không còn bao nhiêu.

Cô không dám nhìn sư phụ ở hàng ghế khán giả.

Cuối cùng, sư phụ