Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328920

Bình chọn: 7.5.00/10/892 lượt.

ất lực, “Nhưng thi đấu phải dựa vào điểm số, Bách Thảo chưa ghi được điểm hơn nữa…”, anh ta ngập ngừng, “Bách Thảo lại hơi nôn nóng”.

“Nôn nóng?”

“Hai cú vừa rồi, thực ra Bách Thảo có thể né tránh để tiêu hao sức lực của đối phương, bảo tồn sức lực của mình. Nhưng Bách Thảo đều đánh trả…”, Diệc Phong lắc đầu, “…Cục diện như vậy thoạt nhìn có vẻ rất đã mắt, nhưng có thể người chịu thiệt sẽ là Bách Thảo”.

“Đúng”, Thân Ba gật đầu.

“Phải đấy”, Lâm Phong thở dài, “Bách Thảo có vẻ quá ý chí, hơn nữa…”

Diệc Phong liếc nhìn Nhược Bạch đang yên lặng ngồi bên. Để lấy thuốc cho Nhược Bạch, Bách Thảo hình như đã chạy một đoạn đường khá dài, thể lực chắc chắn bị hao tổn không ít.

“Bách Thảo ngốc quá.”

Hiểu Huỳnh lẩm bẩm, mắt đỏ lên, thầm nghĩ: Có lẽ trận đấu này là vì sư phụ, Bách Thảo mới như vậy, cố dốc sức đánh thật tốt,quyết không tỏ ra mềm yếu. Con bé ngốc nghếch, cứ coi như trận này đánh bại được Kim Mẫn Châu thì danh dự của Khúc Hướng Nam có thể phục hồi được bao nhiêu?Khúc Hướng Nam sử dụng thuốc kích thích đã bị ban tổ chức Cup Teakwondo quốc tế năm đó công khai, hơn nữa chẳng phải trong cuộc nói chuyện điện thoại buổi trưa, chính Khúc võ sư đã thừa nhận với Bách Thảo rồi sao?

Hiểu Huỳnh gắng sức giật ngọn cỏ trên mặt đất,lẽ nào Bách Thảo không biết, nếu thua Kim Mẫn Châu, cô ấy sẽ phải từ bỏ Teakwondo sao? Ngốc nghếch, nhất định phải thắng mới được, nhìn cục diện như thế này e rằng khó khăn. Rốt cuộc Bách Thảo có hiểu không?

“Hây!”

Kim Mẫn Châu không kiềm chế được hét lên, lại tiếp tục ra loạt đòn!

Sắc mặt Quang Nhã tái mét, cắn chặt môi, nhìn hai cô gái đang thế thủ trên võ đài. Đây là cuộc đấu vì danh dự của người đó,Thích Bách Thảo là đệ tử, còn cô, là… con gái của người đó.

Có lẽ cô nên xuất chiến chứ không phải là Bách Thảo.

Nhưng cô hận người đó.

Người đó không xứng đáng là cha cô, chính việc làm của ông ta, chính việc ông ta sử dụng thuốc kích thích đã giết chết mẹ cô,chính ông ta đã khiến cô ngay từ nhỏ đã phải chịu bao nỗi nhục nhã tủi hờn.

***

Toàn Thắng võ quán.

Dưới gốc mai.

Bàn tay già nua đầy những nếp nhăn dâu bể. Lá mai trên cây xanh biếc, lấp loáng những tia nắng nhảy nhót. Có lúc ông không oán trách ông trời, một khi ông đã có tình yêu như sông biển của nàng thì số phận nhất định phải lấy đi của ông cái gì đó để cho công bằng!

Chiến thắng đối thủ trong trận chung kết, rồi đoạt chức vô địch, trong niềm vui sướng tột cùng ông không thể chờ đợi hơn nữa, vội báo ngay tin mừng này với người vợ trẻ đang ở trong nước cách xa vạn dặm. Có vẻ hy vọng đưa nàng ra nước ngoài chữa bệnh sắp trở thành hiện thực, nhưng ngay lập tức, ban tổ chức ra thông báo kết quả kiểm tra cho thấy ông đã sử dụng thuốc kích thích trong thi đấu.

CHƯƠNG 1 + 2 + 3 QUYỂN 3 (13)

Tiếng ho mỗi lúc một nặng.

Khúc Hướng Nam nhìn ánh nắng lấp loáng nhảy nhót trên những lá mai, thiên đường và đại ngục có lẽ cũng chỉ cách nhau trong gang tấc. Nếu ông không đoạt chức vô địch Teakwondo quốc tế năm đó thì có thể vợ ông đang ốm nặng sẽ không bị sốc mạnh dẫn tới trở dạ đẻ non và cuối cùng phải qua đời như thế.





“Hướng Nam, đợi Quang Nhã lớn lên, khi hoa mai nở…” Quang Nhã lúc đó vẫn được nuôi trong lồng kính, vợ ông gắng gượng ngồi trên xe lăn, cách một tấm kính phòng bệnh, bàn tay nhẹ nhàng lần theo hình hài đứa trẻ. Ngày cuối cùng của cuộc đời, khuôn mặt nàng hao gầy, sắc mặt trắng như tuyết, đôi mắt vẫn to tròn sâu thẳm như ngày đầu gặp gỡ, chan chứa tình yêu, đã dần dần thấm nước. “…Anh phải nói với con,mẹ yêu cha, mẹ yêu Quang Nhã… hãy bảo Quang Nhã thay mẹ chăm sóc cây mai, chăm sóc cha…”.





Sau khi con gái trưởng thành rất giống mẹ, nhưng không hề chăm sóc cây mai, cũng chưa bao giờ gọi ông một tiếng cha. Mỗi khi con gái trợn đôi mắt giống hệt mẹ với ông, dùng những lời lẽ hỗn xược mắng ông như bọn trẻ con trong võ quán, ông cảm thấy, nếu có cuộc đời thứ hai, có thể A Viên sẽ không gặp ông, có thể cô ấy đã sống bình yên, hạnh phúc.

Cô ấy ra đi đã bao nhiêu năm.

Vậy mà cây mai vẫn chưa một lần nở hoa.

Trong những đêm đông dài tĩnh mịch, một mình ngồi bó gối bên gốc cây mai, tưởng rằng quãng đời của mình sẽ trôi qua trong cô quạnh, tủi nhục như vậy, không ngờ một ngày kia Thích Bách Thảo xuất hiện, trở thành đệ tử của ông.

***

“A!”

Đúng lúc Kim Mẫn Châu đang tung chân tấn công,Bách Thảo hét lên định thân, hai cơ thể giao nhau, “Phịch!”, lại một âm thanh nặng nề vang lên, tiếng chân hai cô gái đập vào nhau trong không trung.

Tình hình cục diện vẫn không thay đổi.

Những người xung quanh ngây người nhìn.

0:0

Hai bên vẫn chưa ai ghi điểm.

Hiệp một kết thúc.

“Đánh như vậy quá ngốc, việc không nhất định phải đánh trả như vậy!”, Bách Thảo vừa xuống sân, Hiểu Huỳnh đã vội đến bên nói ngay, “…Cô ta nôn nóng tấn công, cậu có thể né tránh để tranh thủ giữ sức, giằng co như vậy cậu sẽ bị thiệt, biết không?”.

Ngốc thật!

Bách Thảo cắn môi, mồ hôi làm tóc cô bết lại,bóng lên, cô thở gấp, lặng lẽ ngồi xuống. Sơ Nguyên đưa chai nước cho cô, lại dùng chiếc khăn bông lớn, giúp cô lau mồ hôi ở cổ và đầu.


80s toys - Atari. I still have