XtGem Forum catalog
Thiên hạ hoan ca

Thiên hạ hoan ca

Tác giả: Kiều Gia Tiểu Kiều

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324443

Bình chọn: 8.00/10/444 lượt.

thể có điều gì nan ngôn chi ẩn?”

Nàng liều mạng lắc đầu, cắn chặt răng chết không muốn mở miệng.

“Sư phụ, là Dạ Vi đem nàng mang lên núi .” Nghe thấy thanh âm có chút quen tai, Bảo Thù cả người run lên, chưa quay đầu lại, một góc áo lam đã tiến vào đáy mắt.

Dạ Vi nhìn nàng cười nhẹ, tay vung lên vạt áo hai đầu gối quỳ xuống đất, thanh âm có chút run rẩy nói: ”Đồ nhi biết sai.”

Li Diên nhướn mi hỏi “Nha, sai ở đâu?”

Dạ Vi bất ty bất kháng, chậm rãi nói: “Đồ nhi chưa cẩn thận kiểm chứng mà đã tự mình dẫn người lên núi.”

Bảo Thù vội vàng khoát tay: “Không không không, là lỗi của ta, cái đó. . . . . . Là ta buộc hắn dẫn ta đi lên !”

Dạ Vi mỉm cười ôn nhu, đạm nói: “Theo ngu kiến của đồ nhi, vị cô nương này không hề giống đang nói dối, làm giả thiệp là một chuyện không thể, như vậy thì nhất định có người đứng sau âm thầm bày trò. Về phần Thông Thiên Thê, quả thật đồ nhi nhất thời khinh thường, cùng nàng không liên quan.”

Li Diên không nói gì, vuốt chén trà nhỏ bằng lưu ly trong tay, khóe môi cong lên không biết là vui hay là buồn.

Thương Kiệt trong lòng run lên, biết không thể che giấu chuyện tự mình xuống núi, theo Dạ Vi quỳ xuống: “Sư phụ thứ tội, hôm nay ởtrong thành dưới chân núi Thiên Âm, chúng đồ nhi từng cùng nàng gặp mặt một lần, tất cả bởi vì nàng tâm tồn thiện niệm, làngười có lòng tu đạo. . . . . .”

Nói xong, hướng Dung Hoan nháy mắt.

Dung Hoan lập tức chạy đến sau lưng Li Diên bóp eo đấm lưng cho hắn, nịnh nọt: ”Đúng vậy a đúng vậy a, sư phụ người xem Tiểu Yêu này nhìn mặt ngu ngu như vậy, người nào hiểu biết đều biết nàng đang phẫn trư ăn cọp a, đừng nói Tam sư huynh trạch tâm nhân hậu Bồ Tát tâm địa, ngay cả ta cùng Thương Thực là sư huynh cũng bị nàng lừa.”

Bảo Thù “Ừ“ liên tiếp hai tiếng, hai mắt đẫm lệ quỳ gối một bên liều mạng gật đầu, nàng cho đến giờ phút này mới vừa như ở trong mộng mới tỉnh, vị nam tử trước mắt dung mạo không sâu sắc này, không phải là ai khác, chính là Lang Hoa chưởng môn Chiến thần Li Diên! Cái mạng nhỏ của nàng giờ phút này cũng bất chấp, chỉ sợ một khi không cẩn thận sẽ làm liên lụy tới Dạ Vi.

Hân Liệt đem hành động mấy người này thu vào trong mắt, môi mỏng cong lên, cuối cùng yên lặng không nói.

“Tiêu Bảo Thù đúng không? Kia, ngươi có nguyện ý vào môn hạ của ta?”

Li Diên đột ngột đổi đề tài khiên mọi người lâm vào mờ mịt. Chờ lấy lại tinh thần, Dung Hoan dùng sức mà đá vào Tiêu Bảo Thù đang ngẩn người quỳ dưới đất.

“A. . . . . . Muốn, dĩ nhiên muốn!” Tiêu Bảo Thù gật đầu như bằm tỏi. Lúc chạng vạng, nàng không hề muốn nhưng bây giờ, nàng rất muốn rất rất muốn a.

Li Diên sờ cằm, vân đạm phong khinh nói: ”Kia. . . Ta đem ngươi thu làm nhập thất đệ tử, được không?”

Lời vừa nói ra, mọi người đều ngây ngốc. Thương Kiệt khuôn mặt xưa nay trầm tĩnh nay nhất thời tràn ngập kinh ngạc, Hân Liệt sống lưng dựng thẳng, chân mày cau lại, Dung Hoan một đôi miêu nhãn trừng lớn như muốn rơi ra . Ngay cả, cả Dạ Vi cũng ngạc nhiên, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.

Chỉ có Tiêu Bảo Thù hoan thiên hỉ địa nói: “Đương nhiên được!” Có thể làm Dạ Vi tiểu sư muội, làm sao lại không tốt.

Li Diên phất tay áo đứng dậy, dạo bước đến trước mặt nàng, nghiêm mặt nói: ”Nếu như bổn tôn nói ngươi ở trên Mộng Hồi Điện thềthì sao? Từ nay về sau, vô luận thiên băng địa hãm hay là Bắc Đẩu tinh dời, ngươi cũng phải lấy lục giới phúc lợi làm nhiệm vụ của mình, thề thủ hộ Lang Hoa nhất môn! Nếu vi lời thề, Lang Hoa Chân thần có linh, ngươi Tiêu Bảo Thù chắc chắn người ngươi thương yêu nhất! Như thế, ngươi còn nguyện ý bái ta làm thầy?”

Li Diên vẻ mặt ngưng trọng, Bảo Thù nghe xong trong lòng khó hiểu, bất quá chỉ là bái sư học thủ nghệ thôi, tại sao phải lấy tính mạng người thân ra thề độc?

Chẳng lẽ đây là nghi thức bắt buộc khi nhập môn Lang Hoa? Nha, có lẽ là vậy.

Bảo Thù thở nhẹ, liếc trộm nhìn Dạ Vi đang ngưng thần suy nghĩ, mặc dù trong lòng không muốn nhưng nàng vẫn đành nghĩa vô phản cố giơ lên hai ngón tay, theo dạng vẽ hồ lô, học vẹt nói: “Lang Hoa Chân thần ở trên cao, ta Tiêu Bảo Thù hôm nay ở chỗ này thề, từ nay về sau, nguyện lấy lục giới phúc lợi làm nhiệm vụ của mình, thề thủ hộ Lang Hoa nhất môn, nếu vi phạm lời thề, chắc chắn. . . . . . Chắc chắn. . . . . .”

Lời thề cũng quá độc đi? Thôi, trước lưu lại hãy nói, vừa nhắm mắt, cắn răng một cái, nàng cất cao giọng nói: “Nếu vi phạm lời thề, ta Tiêu Bảo Thù chắc chắn mất đi những người ta yêu nhất trong cuộc đời này!”

“Tốt, Thù Nhi ngoan!” Li Diên hài lòng xoa xoa cái đầu nhỏ tròn vo của nàng, cười híp mắt nói, “Từ hôm nay, ngươi chính là nhập thấtđồ đệ của Li Diên ta. Ngươi căn cơ còn thấp, trước tiên tạm cùng các tiểu đệ tử mới nhập môn cùng nhau tu hành, ngươi xem có được không?”

Bảo Thù gật đầu liên tục không ngừng.

Dung Hoan vẻ mặt đưa đám: ”Sư phụ, ta không nghe lầm chứ? Ngài thật sự tính thu nàng nhập thất sao?”

Li Diên thiêu mi liếc nhìn hắn: “Theo ý kiến của ngươi, vi sư giống như là loại thần tiên nói không giữ lời sao?”

Hân Liệt rốt cục không nhịn được mở miệng: ”Sư phụ, nàng. . . . . .”

Mặc dù hắn cũng cho