The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

Tác giả: JESSIEvilbabylivE

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210544

Bình chọn: 9.00/10/1054 lượt.

nước mắt – Tae không muốn, không muốn nghĩ lại đêm qua chút nào. Chỉ cần thoáng nhớ lại, Tae lại không kìm được sự yếu đuối trong tim mình, ngực Tae đau, đau lắm em à, Tae không khóc không được, khóc không ngừng được…..Nhớ đến em nỡ tâm làm đau Tae ra sao, Tae giận em nhiều lắm, biết không hả?! Càng giận em, Tae càng giận mình, giận bản thân không thể thay đổi điều gì. Tae ước chi mình lao vào nhà, nắm tay em và nói dõng dạc rằng Tae là người yêu của em…… – Taeyeon dùng tay đánh liên tục lên thành xe, rồi ôm lấy khuôn mặt đã cạn kiệt sức sống của mình – Bỏ thì thương, vương thì tội……”-Điên mất thôi. – Taeyeon vô thức lầm bầm.Thoáng ngẩng mặt Taeyeon nhìn miên man ngoài không gian buổi hừng đông, chợt ánh nắng yếu ớt ban sáng đâu không thấy nữa, thay vào đó, trời u ám từ bao giờ, Taeyeon mãi đau thương, mãi nhớ Fany nên không bận tâm đến. Mắt cô chớp nhẹ, mi khẽ cong, bên ngoài trời đổ mưa……Mưa tí tách vài giọt rồi ầm ầm như trút hết ân oán tình thù. Cảnh vật nhập nhòe trong cơn mưa, từng hạt mưa va vào cửa xe rồi vụn vỡ, đọng lại thành dòng, chảy xuống không ngừng. Nhìn vào đó, Taeyeon thấy khuôn mặt cô được chắp vá từng mảnh khó nhọc, đưa tay chạm vào kính xe mát lạnh, miên man trên đó, cô tự hỏi “Xa em rồi, Tae biết phải sống sao???”.Rồi đột ngột trước mắt cô một không gian thoáng đãng mờ nhạt hiện ra trong màn mưa. Thoáng ngỡ ngàng, cô dõi mắt chăm chú nhìn vào không gian đó, nỗi nhớ về Fany tưởng chừng đã ngừng thở chợt sống dậy, trái tim ngỡ đã hoen rỉ ố cũ lại bừng sức sống, đập liên hồi. “Sông Hàn…..”-Ngừng xe lại đi…… – Taeyeon mắt không rời cơn mưa, cô dứt khoát lặp lại – Tôi bảo ngừng xe.Chiếc xe từ từ chạy chậm lại rồi dừng hẳn, tấp vào một góc. Taeyeon lặng thinh giây lát rồi một tay cầm dù, tay còn lại bật cửa chuẩn bị bước ra ngoài.-Tổng Thống, trời đang mưa lớn……cô nên giữ gìn sức khỏe. – Nick quay xuống lo lắng khuyên ngăn.-Tôi biết mình đang làm gì. Các anh chỉ việc ngồi trên xe chờ tôi. – Tay Taeyeon siết chặt cây dù trong suốt hoàn tất câu nói – Tôi có gào, có thét, hay phát điên. Hai anh hãy chỉ ngồi ở đây, và lơ tất cả. Đây là lệnh. – Cô nhìn hai anh vệ sĩ – Đã rõ hay chưa?!-Chúng tôi…… – David ngập ngừng – Vâng. Xin cô hãy trân trọng bản thân mình, Tổng Thống. CHAP 23 (2)Taeyeon bật cửa ra và xuống xe, đứng dưới cơn mưa, một dáng người nhỏ nhắn, tay cầm dù, mắt hoang mang, yêu thương ngắm nhìn không gian chung quanh đang bị nhấn chìm trong mưa. Mặc cho gió có thổi, tê liệt, lạnh cóng chân tay, mặc cho mưa đang gào thét bốn bề, vẫn không chút nao núng. Tay Taeyeon siết chặt cán dù khi mà khóe mắt lại đong đầy nước……Trong màn mưa trắng xóa hình ảnh Fany hiện về khản đặc, cùng nụ cười dịu dàng, bằng cách nào đó quấn chặt tâm trí Taeyeon, níu cô quay về miền kí ức ngọt ngào.***Taeyeon sau khi kết thúc công việc tuyên truyền của mình. Cô cùng Fany đi dạo, thả mình trong cơn mưa đã nhạt.-Em sao thế Fany? Trông em không được vui. – Taeyeon lo lắng nhìn người con gái đi cạnh mình, thoang thoảng trên đôi mắt đó, thần thái đó, cô nhận thấy cô ấy đang không vui.-Mưa….. – Fany nói cùng lúc đưa một tay ra để từng hạt mưa lất phất khẽ chạm vào tay mình.-Mưa……thì làm sao? – Taeyeon dừng lại, một tay cầm dù nghiêng người tròn mắt nhìn Fany.-Chẳng làm sao cả. – Fany nói bật cười bông đùa, tiếng cười giòn tan khiến Taeyeon thoáng thấy xao xuyến.-Em thật là…..không làm sao, lại trưng ra khuôn mặt sầu thảm. – Taeyeon nhíu mày trách yêu.-Thật ra……em thấy tâm mình bất an rất nhiều. – Fany thôi cười, giọng cô trầm hẳn, mắt nhìn mắt người đối diện – Chỉ còn không đến ba tháng để biến giấc mơ của Tae thành sự thật. Em….sợ……Dùng tay còn lại Taeyeon chạm hờ mặt Fany, môi nhẹ cười cô nói:-Nghe này, em chẳng phải sợ gì hết. Có làm được Tổng Thống hay không, còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố lắm. Chỉ cần mình cố gắng không ngừng. Em, chỉ việc làm cô thư ký văn phòng cho Tae, vậy thôi. Đừng vác thêm những nỗi lo kiểu thế này nữa.-Không phải…… – Fany nắm lấy bàn tay Taeyeon đang đặt trên mặt mình – Em sợ tình yêu này, sẽ là gánh nặng của Tae. Nếu Tae thật trở thành Tổng Thống, chuyện này nếu để ai biết, em không nghĩ nỗi hậu quả sẽ thế nào. – Thấy khuôn mặt Taeyeon nhíu mày nặng nhọc Fany khẩn khoản – Em không cố ý đề cập chuyện này, chỉ là…..Taeyeon nắm ngay tay Fany và kéo cô ấy đi theo mình. Trong phút chốc Fany chưng hững chẳng biết nên phản ứng làm sao, cứ để mặc từng bước theo Taeyeon. Đi gần lại lan can, khi đã hướng mặt vào “đai dương thu nhỏ” lấp lánh dưới chân cầu, cô nói:-Em ngốc lắm Mi Young à……. – Fany quay sang nhìn Taeyeon khó hiểu – Điều em nên lo là liệu sau khi Tae được công thành danh toại, tâm ý viên mãn……có hất hủi em không? – Taeyeon siết lấy tay Fany quay qua nhìn cô ấy – Có phụ tấm chân tình của em không và trở về làm một người chồng mẫu mực? Một Tổng Thống không có nỗi một vết nhơ nào?-Taeyeon em…… – Fany không biết nên diễn đạt tâm tư mình thế nào, câu chữ trong cô cứ rời rạc. Cô vẫn chưa hiểu tâm ý của Taeyeon.-Tae không chỉ muốn cầm dù che cho em trong những ngày mưa…..Chính xác, điều Tae tha


Polly po-cket