
ô. Cô quay về đi mãi… chả hiểu vì sao cô lại mặt dày đi nhầm nhà mình thành nhà thầy đến hai lần. Cô đang thầm quyền rủa con Mỹ, đã là người bày trò đến nhà thầy ăn liên hoan năm ngoái để giờ cô biết nhà thầy. Trong bụng từ sáng giờ chưa có một hạt cơm, ngủ dậy trễ bị thầy đuổi ra ngoài, chưa ăn sáng uống toàn trà sữa. Và ăn trái cây. Cơn dạ dày dâng lên trong bụng cô, bụng co thắt lại, cái balo in hình kitty của cô đang ôm trên người rớt xuống, cô ngã quỵ vì đau. _Quân, Quân em sao vậy_ anh từ nhà nảy giờ quan sát cô trên sân thượng, đi xuống cuống cuồng ôm cô rồi chạy vào nhà. Đặt cô trên chiếc giường, thấy mắt cô ướt nước. Nước mắt? Cô không vì anh? Không biết nên vui hay buồn.
****
12h cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng hơi lạ…dường như không phải nhà mình, vậy là ở đâu? Cô đảo mắt xung quanh thì nhìn thấy người đàn ông ấy trong cái áo sơ mi đang đọc báo trên sofa rất điềm đạm, vẻ mặt hút hồn ấy đã hút của báo nhiêu nữ sinh ngây thơ và giờ trong đó có cả cô nữa!
_Tỉnh rồi à?_ Cô vui mừng vì anh đã đưa cô vào nhà nhưng đối lại là sự lạnh tanh như ban đầu. Cô chả biết nói gì chỉ khẽ gật đầu.
_Tôi nấu cháo cho em đấy ăn đi rồi về, hôm nay xin nghỉ giúp em rồi còn mẹ em tôi cũng đã nói giúp _ Anh quả nhiên chu đáo thật. Cô bước xuống giường bước đến ăn cháo mà không gian im lặng
****
_Sao không nói gì thế? _Mạnh hỏi, còn Nhung đang ăn thức ăn cúi gầm xuống vì mắt cỡ.
_Không có gì Mạnh ăn đi_Nhung nói
_ăn này, ăn này nè cho bổ _Mạnh nói rồi gắp vào chén Nhung một cộng rau…..
_Mạnh…_Nhung hơi tức giận vì Mạnh, mặt đỏ ửng lên.
_Hì, giỡn thôi ăn cá nè_Mạnh mỉm cười, bây giờ Mạnh đã thấy được sự đáng yêu của Nhung, rất ngoan và hiền như một con mèo con vậy, quả là thứ vị!. Nhưng hiện tại Mạnh chỉ biết đến Quân, Quân mà thôi.
****
Ai muốn cặp đôi Quân và Nguyên hòa thuận không nào? Và Mạnh tiến tới với Nhung không? ^^
Chương 26: Cô Giáo Mới
kể từ ngày bị anh “tống” ra khỏi nhà, suốt một tuần qua cô cảm thấy trống rỗng quá, muốn cầm máy gọi nhưng lại không dám. Muốn nói chuyện với anh, cô cũng sợ làm phiền và cái tính sĩ diện trong cô lại nổi lên khiến cô cứ chùng bước.****
Vài ngày sau….
_Ê, mày nghe gì chưa Hoa? _Con Trang bên lớp kế vào trong la oái oái cả làng nói chuyện với lớp trưởng.
_Tao vừa nghe tin,….tin…
_Màu mè qúa đừng cà lầm giúp tao_Cả đám nhốn nháo lên. Chỉ có cô là ngồi bên phía cửa sổ uể oải không có một chút sắc mặt trắng bệch.
_Thầy… thầy Nguyên….
_Thầy sao?_cả đám đồng thanh, nét mặt đứa nào cũng hiện lên hai chữ “mê trai”. Cô bật dậy lắng nghe mọi người nói.
_Hình như thầy thích cô giáo mới về trường á, hồi nảy thấy hai người đó nói chuyên thân lắm à nha, lại còn….
_Còn sao?_ lại đồng thanh tập hai, cô nghe thế thì tức giận, cố nén trong lòng…
“QUÂN,MÀY KHÔNG ĐƯỢC TỨC GIẬN KHÔNG ĐƯỢC” _cô thầm nói
_Còn chạm mặt như gần hôn nhau ấy_ cả đám nín thở, khi nghe tin động trời ấy.
_ KHÔNG ĐƯỢC!!!_cô bịt lỗ tai lại rồi chạy ra khỏi lớp.
_Ủa Nhung, Quân bị sao vậy_Trang hỏi. Cả đám ngu ngơ không biết gì.
_Nhung không biết, thấy lo cho nó quá_Nhung nói xong rồi bước đi tìm Quân.
****
Tại sân trường, nơi hơi khuất bóng…
_Thầy, thầy có thể gặp em chút không?_cô lấy hết can đảm nói, anh đang đi với cô giáo mới hình như cô ta tên Kim, dậy môn Sử à.
_Sắp vào giờ học rồi có gì thì nói vào giờ học nhé!_ Tuy nói vậy, nhưng cô biết anh sẽ không gặp cô. Còn cô Kim gì đó thì cứ đứng đó tay còn đặt trên vai thầy nữa chứ.
_”Hừ… tức chết mà, đồ kì đà”_ Cô thầm nghỉ.
_Em trao đổi với cô cũng được, cô cũng là giáo viên Sử kiêm môn Anh khi thiếu giáo viên_ Cô Kim mỉm cười.
_À… Không có gì đâu cô_Quân cố gắng gượng cười, trong túi váy lấy ra một tờ giấy dúi vào tay anh rồi nói.
_Em xin phép không làm phiền không gian riêng tư của hai người_ nói rồi cô buộc đi cảm thấy khóe mắt cay cay, từng giọt nước mắt rơi nhẹ trên mi mắt. Bây giờ cô chợt nhận ra, mình đã yêu anh, yêu anh thây rồi. Yêu chính thầy giáo của mình _Cao Khánh Nguyên. Sự thật là vậy, không thể không dối được bản thân nữa. Nếu cô không nói ra, liệu mình sẽ mất anh….
Chương 27: Ngăn Cản
_Quân, mày sao vậy?_ Nhung đi kiếm cô mãi, thầy những giọt nước mắt công ươn ướt trên mi cô._Không sao, bụi bay thôi_Cô nói ráng kìm nén cảm xúc.
_Đừng dối tao, mày yêu thầy đúng không?_Nhung nói, khi nhìn thấy thái độ của cô thì Nhung đã phát hiện ra, còn phim trước thì coi đã nghi ngờ thái độ của anh, việc này thật