
ầm cốc nước, nước rất nóng nhưng anh vẫn cầm chắc, không phản ứng gì: “Em ở một mình?”
Bánh Bao cười: “Vâng. Có chuyện gì hôm nay ạ?”
Con Vịt cố làm nguội cốc nước, hội trưởng đại nhân nhìn là biết chỉ tự trông vào bản thân được rồi. Nhưng mà cứ thế này đại lão gia như anh mở miệng thế nào bây giờ?
Sau đó anh liếc nhìn Con Vịt. Con Vịt thật thông minh, cũng đáp lễ… Mk, có vợ quên bà mối! (2). Cậu đứng lên: “Tiểu Mộc, sư phụ em nói em và anh ấy đã lâu không gặp, muốn nói vài điều với em. Anh đi trước, hai người nói chuyện. Em ở một mình chắc cũng có nhiều việc nặng, bẩn thỉu khó chịu, đừng ngại, sư phụ em khỏe mạnh trâu bò, em cứ nhờ. Dù sao giúp phụ nữ khác cũng là giúp…”
Hội trưởng đại nhân nhíu mày trừng mắt: Con Vịt ngu đần kia, cút mau!
Con Vịt lăn thật, phòng đột nhiên chỉ còn lại hai người hội trưởng đại nhân và Bánh Bao, vì thế bầu không khí hơi ngượng ngùng, không ai biết bắt đầu từ đâu. Im lặng một hồi, Bánh Bao cuối cùng lên tiếng phá vỡ im lặng ngại ngùng trước: “Sư nương có khỏe không?”
“À…khỏe” – hội trưởng đại nhân choáng váng, sau một lúc mới ngẩn ra: sư nương?
Sư nương cái lông! Anh vội vàng chữa lại: “Sư nương gì cơ, làm gì có sư nương! Anh…” Cả đời này anh chưa từng ngớ ngẩn đến thế, bản thân thấy mình nội thương trầm trọng, nghẹn ngào không nói nên lời. Sau đó, trong cùng quẫn, anh đột nhiên nghĩ: Mk, liều luôn, ông đây bất chấp hết!
Vì thế, con hổ đói nào đó nhào sang phía con cừu non.
Anh hành động quá nhanh, Bánh Bao sợ đến suýt hét lên chói tai. Hội trưởng đại nhân nhắm mục tiêu, cảm thấy loại tư thế này dễ nói chuyện hơn nhiều. Bánh Bao bị giật mình, giương nanh múa vuốt định đẩy anh ra nhưng hội trưởng đại nhân cơ bắp rắn chắc, lại nặng hơn cô 90 cân (3), đương nhiên Tiểu Mộc chẳng khác gì châu chấu đá xe (4). Hội trưởng đại nhân nhỏ giọng dỗ dành: “Tiểu Mộc, nghe anh nói…”
Cũng may Bánh Bao không la hét kiểu em không nghe em không nghe…, cô chỉ vùi đầu, hé miệng cắn vào vai hội trưởng đại nhân. Khi đó, trời đang giữa hè, thời tiết nóng bức, hội trưởng đại nhân mặc áo sơ mi cộc tay, nhát cắn này cắn thẳng vào thịt, coi như không có gì che chắn làm dịu vết cắn.
Cô cắn rất mạnh, hội trưởng đại nhân rên lên một tiếng, sau đó máu nóng lên đầu, anh cũng cắn cô. Mồm cắn, tay dùng chút lực kéo tuột khóa cái váy chiffon cô đang mặc, sau đó tay luồn vào trong áo lót, chạm đến nơi non mềm.
Hội trưởng đại nhân nhanh chóng có phản ứng. Anh đã ăn chay ba năm, kích thích như vậy không chịu nổi.
Sô pha nhà Bánh Bao là loại sô pha lớn, ba chiều đều đạt yêu cầu, hội trưởng đại nhân rất vừa lòng, không có giường cũng không sao. Hội trưởng đại nhân bị tinh trùng lên não, đặt Bánh Bao xuống cuối sô pha rồi lột quần áo cô như bóc vỏ trứng.
Bánh Bao lại cắn cái nữa lên vai anh chảy cả máu, ướt sơ mi nhưng anh không để ý, đè Bánh Bao xuống rồi tự tháo thắt lưng. Bánh Bao giãy dụa, hét lên phẫn nộ: “Sở Hán, tôi sẽ kiện anh tội hiếp dâm”
Hội trưởng đại nhân đang máu, đè người lên Bánh Bao, giọng ồ ồ nhưng kiên quyết: “Anh đây ngồi tù!”
Vật nở to tiện thế chẻ tre nhanh chóng tiến vào con đường mòn nhung nhớ. Anh hành quân từ từ, cẩn thận không để cô bị thương. Bánh Bao thấy giãy dụa không được cũng từ bỏ. Anh vùi đầu hôn lên môi cô, môi răng gắn bó quấn quýt.
Cô không còn giãy dụa, dần dần cũng có cảm giác. Nghe tiếng cô khe khẽ rên rĩ, anh dần dần tăng tốc – ấy chính là tác nhân thúc đẩy mạnh mẽ nhất thế gian này.
Phòng khách ngập tràn cảnh xuân tươi đẹp dạt dào.
Nửa giờ sau, hội trưởng đại nhân chấm dứt chiến đấu, toàn thân ướt đẫm, không rõ là của Tiểu Mộc hay của mình. Anh vẫn duy trì tư thế, không cử động, cũng không dám nhìn thái độ người bên dưới.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh làm loại chuyện Bá Vương ngạnh Thượng cung này. Lúc làm thì hào khí vạn trượng, làm xong thì lo lắng không thôi. Nhưng hối hận cũng không thấy hối hận, biết sai không có nghĩa là hối hận. Anh cảm thấy cho lựa chọn lại vạn lần anh cũng vẫn chọn như vậy.
Nhưng dù thế nào cũng không được tự nhiên, cũng đến lúc thu dọn chiến trường rồi. Anh cựa người, nhìn Bánh Bao thì cô đang nhìn anh. Hai người nhìn nhau một hồi, cô lạnh lùng nói: “Anh đứng lên được rồi”
Hội trưởng đại nhân không muốn đánh mất cơ hội thân mật khó có này, dù sao anh cũng đến đây để lấy vợ (5), không phải đến cường gian con gái nhà đàng hoàng. Nhưng suy nghĩ một hồi, anh cũng không biết trả lời thế nào, lòng cuống quýt, buột miệng: “Anh không đứng lên”
Hai người đồng loạt nhớ lại một câu thường xuyên xuất hiện trong mấy phim cẩu huyết: “Ngươi không đồng ý ta không đứng lên”. Có điều người ta khi nói câu này đều đang quỳ trên mặt đất, còn anh thì hay rồi, anh…
==|||
Bánh Bao cố sức đẩy anh ra: “Anh đứng lên, em đi tắm”
Hội trưởng đại nhân thấy thật xấu hổ.
Anh ngồi trên sô pha, nghe tiếng nước trong phòng tắm, lấy khăn tay tự lau mình. Lúc này mới thấy vết thương trên vai đau kinh khủng, vết thương dinh mồ hôi xót ơi là xót. Hội trưởng đại nhân rất bực bội, đờ mờ sao lúc hưởng thụ thì không đau, giờ mới thấy đau… ==
Anh mở vòi nước.