XtGem Forum catalog
Tây du @ ký

Tây du @ ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322761

Bình chọn: 10.00/10/276 lượt.

người khác, tuy vậy họ có thể hiện sự phản đối sau đó. Sở dĩ người cầu toàn có hiện tượng tâm lý này là vì trên thực tế họ thiếu cảm ác an toàn. Trong các kiểu tính cách, người cầu toàn là có tiềm năng ành được thành công nhất, nhưng sự bất an về tầm lý lại rất dễ khiến họ nảy ra ý nghĩ tự phủ định mình nên thường dẫn đến uổng phí công sức.

3. Không nên lề mề. “Vạn sự khởi đầu nan”. Đối với những người cầu toàn câu thành ngữ này rất chính xác. Họ thường có ý thức việc tránh mở đầu việc thực hiện một kế hoạch nào đó hay thích làm một việc nào đó mà tập trung

Phần 28 chương 1

Phần 28

Hướng đến thành công chung của tập thể và cá nhân

Hóa ra sự tiến bộ của tập thể và sự nghiệp của cá nhân vốn liên hệ mật thiết với nhau. Khi tập thể thực hiện được mục tiêu đã đề ra, thì mỗi thành viên cũng đạt được thành công của riêng mình.

Hành trình tâm linh của thầy trò Đường Tăng

Từ trước tới nay, sự tiến bộ của tập thể và tương lai của mỗi cá nhân có quan hệ mật thiết với nhau, khi mỗi tập thể thực hiện mục tiêu phát triển thì mỗi cá nhân cũng có thể đạt được thành công.

Lại nói đến bốn thầy trò Đường Tăng, sau 14 năm vượt qua gió lạnh nóng nực, cuối cùng họ đã đến được Tây thiên. Dưới chân núi Linh Sơn, họ đã gặp Ngọc Chân Quan Kim Đinh Đại Tiên. Kim Đinh Đại Tiên là người trong Đạo Giáo, sao ông lại đi tu hành ở đạo quán thuộc thánh địa của Phật Giáo! Nghĩ lại cũng thấy thật thú vị, Kim Đinh Đại Tiên cười mà nói: Quan Thế Âm Bồ Tác nói hai, ba hôm nữa những người lấy Kinh sẽ đi qua nơi này, sao đến mãi tận bây giờ thánh tăng mới đến!” Đường Tăng cười vẻ hơi ngượng, nhưng ông không trả lời câu hỏi.

Như chúng ta đã biết, cái gọi là Tây Thiên trong Tây du ký hoàn toàn không phải là Ấn Độ như ngày nay, mà đó chỉ là Tây Thiên trong tâm lý mà thôi. Linh Sơn ở đây cũng không phải là Linh Sơn về mặt địa lý mà đó cũng chỉ là Linh Sơn trong tâm lý mà thôi. Cho dù là Phật Giáo hay Đạo Giáo đi chẳng nữa thì đều là tôn giáo quan tâm đến nhân tâm. Người Trung Quốc rất chú trọng tới việc truyền thừa văn hóa, vì thế mà câu chuyện về đạo quán dưới chân núi Linh Sơn hoàn toàn không khó để lý giải. Thế nhưng. Linh Sơn đã ở trong tâm chúng ta thì cần gì phải phí thời gian như vậy?

Nếu bạn luôn biết mỉm cười thì bạn sẽ biết rằng, không có núi nào cao hơn con người không có con dường nào xa hơn làm cuộc đời của con người thực ra đều là một quá trình không ngừng chinh phục bản thân, là một quá trình không ngừng bôn ba trèo đèo lội suối. Chúng ta thường nói “chân trời góc biển”, có lẽ chính là nói về hiện tượng này chăng? Vì thế có nhiều người đã đi hết cả cuộc đời mà cũng không tìm được Linh Sơn của chính mình. Thầy trò Đường Tăng trải qua 14 năm đã đến Tây Thiên, thời gian bỏ ra như vậy cũng không phải là quá nhiều.

Thành tâm mới lấy được chân Kinh

Vào buổi tối hôm đó, thầy trò Đường Tăng đã nghỉ lại trong Ngọc Chân Quán. Kim Đinh Đại Tiên mời họ dùng cơm chay, rồi sắp xếp cho thầy trò họ tắm rửa thay xiêm áo và để ấy thầy trò được ngủ thật ngon. Sáng sớm hôm sau. Đường Tăng khoác áo cà sa gấm, tay chống gậy tích trượng lên đại đường bái từ Đại Tiên.

Kim Đinh Đại Tiên nói:

– Sao các người vội vã như thế, hãy để ta tiễn mọi người đi.

Tôn Ngộ Không nói:

– Ngài không cần phải tiễn đâu. Lão Tôn biết đường đi mà.

Kim Đinh Đại Tiên nói:

– Đường mà ngài biết đó là đường chim bay, thế nhưng nếu các ngài muốn lấy được chân Kinh thi phải đi đường trên núi này.

Tôn Ngộ Không tỏ vẻ đắn đo rồi nói:

– Ngài nói cũng có lý. Lão Tôn tuy đã mấy lần đi qua Linh Sơn như thế này nhưng đều cưỡi mây mà đi chứ chưa bao giờ đi bộ cả.

Tại sao phải đi bộ mới có thể lấy được chân Kinh? Năm xưa khi Thiên Sư Ô Sào truyền thụ Tâm kinh cho Đường Tăng, ông đã đưa ra câu trả lời, đó là “sắc chẳng khác không, không chẳng khác sắc”. Cuộc sống ở thế tục cần phải có sự chỉ dẫn của chân lý sinh mệnh, mà chân lý sinh mệnh cũng cần phải thông qua cuộc sống thế tục để được thực hiện. Vì vậy mà mọi người có thể lãnh ngộ được chân lý của định mệnh hay không, nhân sinh có thành tựu hạnh phúc hay không thì nhân tố chủ yếu không chỉ là ở chỗ họ có tiền hay không, họ có địa vị hay tài năng cao siêu hay không mà là ở chỗ họ có gắn với thực tế hay không. Cuộc sống cần phải gắn với thực tế, công việc phải gắn với thực tế nếu không thì cho dù bạn có được 72 chiêu biến hóa như Tôn Ngộ Không thì bạn cùng chỉ cưỡi mây bay đi như một trường hư ảo mà thôi.

Đường Tăng bước lên trước tạ lễ, rồi nói: “Vất vả cho Đại tiên quá!” Kim Đinh Đại Tiên cười cười rồi ông cầm tay Đường Tăng dẫn đi, sau khi qua cửa của đạo quán thì thấy mây ngũ sắc lấp lánh, núi non chập trùng nhấp nhô. Kim Đinh Đại tiên chỉ lên đỉnh núi mà nói với Đường Tăng: “Đó chính là Linh Sơn đấy, và đó cũng là thánh cảnh của Phật Tổ.” Tại sao con đường qua Lỉnh Sơn lại nằm phía sau đạo quán này? Đó cũng là một câu hỏi thú vị, có liên quan tới lịch sử văn hóa của Phật Giáo và Đạo Giáo, nhưng ở đây không cần thiết để nói.

Độ cao của Linh Sơn

14 năm, vượt qua trăm núi nghìn sông, cuối cũng đã thấy được chân diện